Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 437

Giống như tháp sắt Vương Khung tiêu diệt trước đây, cũng là cứ điểm do Đao Hà Cổ Bảo thiết lập, Dương Kỳ cũng là bởi vì như thế mà bị bắt lại và bán đi như nô lệ.
Chỉ là thực lực của Hình Ngục đủ mạnh, lá gan cũng đủ lớn, không chỉ trốn thoát vây bắt, còn giết không ít cao thủ Đao Hà Cổ Bảo.
Kể từ đó, con quái vật khổng lồ này thật sự nổi giận, phát ra truy nã, thề phải đuổi tận giết tuyệt y.
Trong những ngày này, Hình Ngục đã trốn thoát mấy lần truy sát, luôn luôn ở trong thời khắc sinh tử, tinh thần căng cứng đến cực hạn, cho nên đối mặt với nhóm người Dương Kỳ, mới một lời không hợp liền xuất thủ.
"Bằng vào thế lực của Đao Hà Cổ Bảo, ta cũng không biết chính mình có thể chống được bao lâu..." Trong mắt Hình Ngục lóe lên một vệt ảm đạm.
Thực lực của Vương Khung là không tệ, nhưng so với Đao Hà Cổ Bảo vẫn còn kém quá nhiều, mấu chốt nhất là Đao Hà Cổ Bảo có nội tình thâm hậu, vũ khí hạng nặng của bọn hắn cơ hồ có thể sánh vai cùng với thế lực trung cấp.
Bởi vậy, một khi bị Đao Hà Cổ Bảo để mắt tới, không có người nào cứu được.
Về phần Vương Khung, chỉ mới quen biết với y, làm sao sẽ mạo hiểm lớn như vậy bảo hộ y?
"Lão đại..." Dương Kỳ nghe thế, thần sắc khẽ biến, muốn mở miệng nhắc nhở.
Vương Khung đưa tay, ngắt lời của Dương Kỳ, khá hứng thú nhìn Hình Ngục, lộ ra một nụ cười mổ heo làm thịt dê.
"Ngươi có hứng thú hay không, tận diệt Đao Hà Cổ Bảo cùng với ta! ?"
"Cái gì?"
Trên đồi cát, ở phía dưới tảng đá khổng lồ, trên mặt của mọi người đều lộ ra thần sắc kinh ngạc chấn kinh.
Ánh mắt của Hình Ngục biến thành vô cùng quái dị, như là gặp ma.
Đao Hà Cổ Bảo là người nổi bật bên trong thế lực sơ cấp Phế Thổ.
Trên thực tế, bảo chủ Đao Hà Cổ Bảo nguyên bản là đệ tử Quang Minh Điện, bởi vì phạm trọng tội, bị đày đi đến Phế Thổ, ai có thể ngờ được, gã tại nơi này không chỉ sống tiếp được, mà còn lập nên thế lực khổng lồ, từ đó một bước lên trời.
Bảo chủ Đao Hà Cổ Bảo sau khi đứng vững gót chân liền lập tức thu hoạch được sự ưu ái của Quang Minh Điện, không chỉ đặc xá tội lỗi của gã, thậm chí còn cho gã rất nhiều nâng đỡ cùng với trợ lực.
Bởi vậy, bảo chủ Đao Hà Cổ Bảo đã điên cuồng khuếch trương trong một khoảng thời gian ngắn, không ngừng lớn mạnh.
Hiện nay ở bên trong thế lực sơ cấp cũng đều được tính là đỉnh tiêm nhất lưu, khoảng cách so với thế lực trung cấp cũng chỉ cách nhau một bước mà thôi.
Ngoại giới đều biết, Đao Hà Cổ Bảo nắm giữ hơn ba ngàn vị cao thủ cảnh giới Hỏa Chủng, hơn năm trăm vị cao thủ cảnh giới Bổ Nguyên, về phần bản thân bảo chủ Đao Hà Cổ Bảo cũng là cao thủ cảnh giới Bổ Nguyên tầng chín, lực lượng như vậy, có thể nói là chiến trận kinh người.
Thậm chí có lời đồn, bảo chủ Đao Hà Cổ Bảo đã từng thu được một kiện Huyền Binh từ Quang Minh Cổ Bảo.
Phải biết rằng, đó chính là chí bảo vô thượng siêu việt bảo khí đỉnh phong.
Phải biết rằng, đạp vào cảnh giới Dung Khí cần phải lạc ấn thần hình, luyện chế Viêm Binh dung hợp cùng với Hỏa Chủng.
Viêm Binh chính là binh khí bản mệnh của tu sĩ, không chỉ có thể đề thăng đẳng cấp Hỏa Chủng, mà còn có thể giao phó lực lượng mới cho nó.
Mấu chốt nhất là, Viêm Binh làm phong phú thêm phương thức chiến đấu cho tu sĩ, trở thành một trong số những chỗ dựa lớn nhất của cường giả cảnh giới Dung Khí.
Đại bộ phận Viêm Binh vào sau khi luyện thành đều là cấp bậc bảo khí đỉnh phong, cũng có một ít bộ phận có thể có được uy năng tương đương với Huyền Binh.
Từ đó có thể thấy, Huyền Binh rất trân quý, cho dù là đối với cường giả cảnh giới Dung Khí cũng đều cực kỳ khó có được.
Cũng bởi vậy, thực lực của bảo chủ Đao Hà Cổ Bảo thâm bất khả trắc, cũng có rất ít người dám trêu chọc gã.
Lúc này, tại ba ngàn dặm phía đông bên ngoài Sa Khâu, có một mảnh ốc đảo.
Ốc đảo này cực kỳ kỳ lạ, tất cả các loài thực vật đều mọc ra những chiếc răng nanh hung dữ, và các xúc tu của chúng xuyên qua mặt đất từ rễ, lắc lư và nhảy múa trong không khí.
Thậm chí có một số thực vật phát ra tiếng gào thét như yêu thú, bài tiết ra một lượng lớn dịch thể màu đỏ tươi sền sệt.
Nhìn từ phía xa, nơi đây quả thực chính là một khu vườn của quái vật.
Bên trong Phế Thổ, bất kỳ tồn tại hình thức sinh mệnh gì cũng đều có bị nguy cơ bị lây nhiễm, những thực vật này tự nhiên cũng không ngoại lệ.
Tuy nhiên ở trung tâm của ốc đảo này, có một toà kiến trúc làm bằng kim loại, giống như một pháo đài sừng sững, các loại bảo vật phòng ngự được bố trí chung quanh kiến trúc, vũ khí hạng nặng được chuẩn bị sẵn sàng, vẻn vẹn chỉ là Oanh Thiên Lôi Pháo liền vượt qua 300 toà.
Nơi này chính là Đao Hà Cổ Bảo, luận quy mô là vượt qua mấy chục lần Đồ Thần Công Hội hiện nay, giống như một thị trấn nhỏ.
Lúc này, tại Đao Hà Cổ Bảo, trong đại điện bằng đá trung tâm.
Làn khói đỏ thẫm cuộn tròn như một dải gạc đang nhảy múa, lấp lánh ánh sáng vằn vện và những vì sao, giống như những giấc mơ và ảo ảnh.
Thủ vệ hai bên cửa lớn vừa hít nhẹ, tâm thần liền khuấy động, huyết dịch trong cơ thể cũng không nhịn được trở nên xao động, Hỏa Chủng nhấp nháy mạnh mẽ, dường như bị một loại năng lượng tác động.
Ở trung tâm đại điện có một tòa dung lô cổ xưa, ngọn lửa thiêu đốt hừng hực, bên trong đặt một viên thịt màu tím nhạt, ở dưới sự thiêu đốt của lửa nóng, nổi lên khói mù màu tím.
"Cửu Bảo Linh Thai Hoàn...đây chính là Cửu Bảo Linh Thai Hoàn bên trong truyền thuyết a...quả nhiên bất phàm..."
Phía trên đại điện, một vị nam tử thô bạo không nhịn được kích động nói, hai mắt gã tỏa ánh sáng, râu quai nón tràn đầy mặt mũi cũng đều run rẩy theo.
Thân là bảo chủ Đao Hà Cổ Bảo, đối mặt với trọng bảo như thế cũng không thể không động tâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận