Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 175

"Ngài...ngài xem...có thể chừa một chút cho người phía sau hay không! ?"
"Chừa cái nịt, cho dù là quần cộc cũng không chừa cho bọn hắn!" Vương Khung nghe thế liền muốn cười.
Hắn đối với Tinh Hà Thành cũng không có hảo cảm, thậm chí còn có cừu oán.
Lại nói, nếu như không dọn sạch, sẽ không giống như phong cách của hắn.
"Lại nói nhảm, ta liền thiêu rụi ngươi!" Vương Khung hung tợn uy hiếp.
Dọa cho cổ mộc run rẩy, vội vàng ngậm miệng, không còn dám nói thêm cái gì.
Ở trong mắt nó, Vương Khung quả thực chính là ác ma, đã lưu lại bóng ma không thể xóa nhòa ở trong nội tâm của nó, cho dù trải qua mấy chục năm nữa, chỉ sợ cũng đều không thể tiêu trừ.
Một lát sau, Long Tiên Ngọc Dịch trong hốc cây cho dù là một giọt cũng không còn sót lại.
Vương Khung chứa đầy một vạc lớn.
Những người khác cũng thu hoạch khá phong phú, Minh Thanh Sa mặc dù dùng là bình ngọc, nhưng nàng lại có đến hai mươi mấy bình, giả bộ ngược lại còn nhiều hơn những người khác.
"Cửu Diêm Thành tiến vào Hắc Thuỷ Long Cung!" Thanh âm giống như máy móc vang lên một lần nữa.
Đám người nhìn nhau, không khỏi cười to.
Hiện tại tiến đến, rau cúc vàng cũng đều đã lạnh, cũng chỉ có thể chiêm ngưỡng một lần cung điện sau khi bị bọn hắn càn quét tàn phá bừa bãi.
"Chờ ta một chút." Vương Khung ôm vạc lớn đi đến xó xỉnh, nhảy cả người vào.
"Hắn muốn đột phá cảnh giới! ?" Trong lòng Minh Thanh Sa khẽ động, không khỏi nói.
"Thật là xa xỉ, dùng Long Tiên Ngọc Dịch ngâm tắm, không hổ là thần tượng của ta." Sự sùng kính của Minh Hạo Nhiên đối với Vương Khung là không phân thời gian địa điểm trường hợp.
Ầm ầm! Long Tiên Ngọc Dịch phảng phất như bốc cháy, một cỗ dòng nước ấm xuyên thấu qua da thịt, dung nhập vào bên trong máu thịt.
Trong khoảnh khắc, sinh mệnh lực trong cơ thể Vương Khung bỗng nhiên đề thăng, huyết khí dâng trào, giống như long hổ giao thái, cân cốt tề minh, như kinh lôi bôn tẩu.
Trong cơ thể của hắn phảng phất như có một cỗ sức sống trước nay chưa từng có.
Hỏa Chủng màu đen bùng lên mạnh mẽ, như là hung thú tham lam thôn phệ năng lượng trong Long Tiên Ngọc Dịch.
Trong khoảnh khắc, ở chính giữa Hỏa Chủng, một đoàn hư ảnh long hình hiển hiện, ở dưới sự rèn luyện của cỗ năng lượng tinh thuần này, càng trở nên chân thực.
"Ừm? Có phản ứng?" Trong lòng Vương Khung khẽ động.
Cửu Biến Long Khí sôi trào, bên trong Hắc Thuỷ Long Cung dường như có bảo vật hấp dẫn nó, ở dưới sự kích phát của Long Tiên Dịch, rốt cuộc sinh ra phản ứng.
Ầm ầm! Đột nhiên, Hỏa Chủng màu đen bỗng nhiên nhấp nháy, tầng ngoài cùng dựng dục ra một tầng viêm quang.
Cửu cửu quy nhất, cuối cùng đạt tới viên mãn.
Lập tức, một cỗ khí thế kinh khủng phóng lên tận trời, huy hoàng như thiên uy hạo đãng, càn quét toàn bộ đại điện.
Đám người đột nhiên biến sắc, mặt toát ra vẻ hoảng sợ.
"Cảnh giới Hỏa Chủng tầng chín làm sao lại có khí thế như vậy?" Mấy người Hoắc Thanh Minh mở to hai mắt nhìn, chỉ nhìn thấy, phía sau Vương Khung hoàn toàn biến thành hư ảo, ngọn lửa đen kịt như thiên kiếp giáng lâm, thiêu rụi hết thảy.
Chỗ đó phảng phất như là hắc ám, là vực sâu, là tận cùng của hết thảy.
Tuy nhiên loại dị tượng này chỉ thoáng qua tức thì, giống như mộng cảnh.
"Rốt cuộc cũng đạt đến cảnh giới Hỏa Chủng tầng chín." Vương Khung phấn chấn nói.
Một khi đạp vào cảnh giới Hỏa Chủng tầng chín, thực lực của hắn lại đề thăng một lần nữa, cảm giác suy yếu vừa rồi bởi vì sử dụng Đại Uy Thiên Long Pháo cũng biến mất không thấy gì nữa.
Ông! Đột nhiên, vùng đan điền của Vương Khung truyền đến một trận dao động yếu ớt, gần như không thể phát giác.
Hắn khẽ động tâm niệm, dò xét phía dưới, lộ ra thần tình hoảng sợ.
"Hỏa Chủng đã hoang phế kia! ?"
Thần sắc của Vương Khung trở nên vô cùng quái dị.
Trước kia sau khi ngọn Hỏa Chủng này hoang phế liền không có động tĩnh, giống như một nguồn suối khô kiệt.
Hiện nay lại sinh ra phản ứng, ánh sáng yếu ớt vụt sáng chợt diệt, lang thang giữa sự sống và cái chết.
Điều gây tò mò hơn nữa là, những sợi lửa đen tiêu tán đi ra từ Hỏa Chủng màu đen, lại dung nhập vào bên trong Hoả Chủng hoang phế.
"Đây là tình huống gì?" Trong lòng Vương Khung cuồng loạn, hắn chưa từng thấy tình huống như vậy, nhưng trong lòng lại mơ hồ có một chút suy đoán.
La béo đã từng nói, trong lịch sử đã từng xuất hiện cường giả Hỏa Chủng bị dập tắt, tiếp theo lại cháy lên.
Loại người này vạn người không được một, thường thường đều là người đột phá cấm kỵ, cướp đoạt tạo hoá, sáng tạo kỳ tích.
"Chẳng lẽ Hỏa Chủng của ta vẫn còn có khả năng cháy lại." Trong lòng Vương Khung cuồng loạn.
Hỏa Chủng màu đen quá mức nghịch thiên, nhưng cũng không phải là Hỏa Chủng của bản thân hắn.
Loại đồ vật này quá thần kỳ, cũng quá thần bí, vạn nhất có một ngày rời đi, hắn chẳng phải sẽ bị đánh về nguyên hình.
"Nếu như nhen nhóm một lần nữa, không biết rõ năng lực của ta có thể phát sinh biến hóa hay không!"
"Ta chẳng phải là sẽ nắm giữ hai ngọn Hỏa Chủng?" Vô số nghi vấn nổi lên ở trong đầu óc Vương Khung.
Hắn trấn định tâm thần, kiềm chế lại cảm xúc chập trùng, luyện hóa Long Tiên Ngọc Dịch.
Năng lượng bàng bạc tinh thuần rót vào bên trong Hỏa Chủng đã sớm hoang phế.
Ầm ầm! Nhục thân của Vương Khung chấn động, âm thanh khủng bố như kinh lôi cuồn cuộn truyền ra từ trong cơ thể hắn.
Huyết khí sôi trào, nổi lên hào quang đỏ rực, bao phủ hắn.
Dị tượng như thế làm cho tất cả mọi người đều lộ ra dị sắc.
"Hắn đang tu luyện công pháp gì? Làm sao lại kinh khủng như vậy?"
"Long hổ giao thái, đại đan viên mãn, đây chính là dị tượng ghi lại trong cổ tịch a."
Đám người kinh nghi bất định.
Bạn cần đăng nhập để bình luận