Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 422

Vẻn vẹn chỉ là khối thịt yêu thú cấp ba này, liền có thể giải quyết triệt để vấn đề sinh tồn của bọn hắn.
10 vạn cân thịt yêu thú cấp một, nằm ăn cũng có thể ăn được ba đến năm năm.
Nhưng loại trọng bảo này, tuyệt đối không thể tuỳ tiện để lộ ra, đặc biệt là tại Phế Thổ, bằng không mà nói tất nhiên sẽ dẫn tới phiền phức vô tận.
"Lão Vương, sự nghiệp của chúng ta rốt cuộc cũng sắp cất bước." Gã béo nhếch miệng, cũng đang vơ vét chiến lợi phẩm.
Cuối cùng, bọn hắn từ trên người những người Quang Minh Cổ Bảo này vơ vét được tổng cộng 5 vạn cân thịt yêu thú cấp một, 3000 cân thịt yêu thú cấp hai.
Về phần thịt yêu thú cấp ba, cũng chỉ có trên người thanh niên cầm đầu này có một khối nhỏ mà thôi.
Ngoài ra còn có các loại dược tề, bao quát các loại công hiệu chữa thương, khôi phục, tẩm bổ.
Về phần các loại tài nguyên khoáng sản, cũng có tổng cộng năm ~ sáu ngàn cân.
Tại Phế Thổ, các loại vật liệu cùng với tài nguyên khoáng sản xây dựng phòng ngự, gia cố Cổ Bảo, đây cũng là tài nguyên sinh tồn ắt không thể thiếu.
Đương nhiên, cũng có những bảo vật phòng ngự được làm sẵn, nhưng những thứ đó đều cần dùng thịt yêu thú để mua.
"Vừa vặn đi tìm một chỗ, thử xem có thể ngưng tụ Linh Sào hay không?"
Đối với những tài nguyên khoáng sản này, Vương Khung đã có dự định.
"Ngươi có chỗ đặt chân hay không?" Vương Khung hỏi.
"Có!" Dương Kỳ không có giấu diếm.
Lúc này, trên người Vương Khung chính là mang theo một lượng vật tư sinh tồn phong phú, y đương nhiên phải tỏ ra trung thành một chút.
"Cách nơi đây khoảng tám trăm dặm có một tòa cổ di tích, vốn là địa phương ta ẩn thân." Dương Kỳ trực tiếp nói ra nơi ẩn thân của mình: "Dùng tài nguyên trong tay của ngươi bây giờ, hoàn toàn có thể cải tạo chỗ đó thành một tòa Cổ Bảo."
Sáng tạo một tòa Cổ Bảo, cần các loại bảo vật phòng ngự cùng với vũ khí.
Những thứ này đều cần dùng thịt yêu thú để mua.
Những người bản địa du mục như Dương Kỳ căn bản không thể kiếm được nhiều thịt yêu thú như thế, có thể giải quyết cơn đói đã là rất may mắn.
Nhưng Vương Khung thì lại khác, hiện nay trong tay hắn chính là cất một khoản tiền lớn, Cổ Bảo trung cấp là không cần nghĩ. Nhưng một tòa Cổ Bảo sơ cấp là hoàn toàn không có vấn đề, có thể đảm bảo an toàn sinh tồn cơ bản nhất, không cần phải lo lắng yêu thú biến dị tập kích.
"Đi thôi, đi xem một chút!" Vương Khung vung tay lên, đám người liền cưỡi lên Đại Địa Viêm Lân Mãng.
Là yêu thú cảnh giới Dung Khí, Đại Địa Viêm Lân Mãng có thể ngự không phi hành, khoảng cách tám trăm dặm đối với nó mà nói cũng chỉ là thoáng chốc.
"Có một chút bất đồng!"
Trên đường đi, Vương Khung phát hiện ra Đại Địa Viêm Lân Mãng sinh ra một tia biến hóa, vầng trán nhô cao, như là mầm sừng, lân phiến trên người dường như cũng có dấu hiệu tróc ra, chỗ trán mơ hồ có một đạo phù văn màu đỏ lấp lóe.
"Nó sắp tiến hóa!" Bạch gia liếc nhìn, trầm giọng nói.
"Tiến hóa! ?" Nhãn tình của Vương Khung sáng lên.
Đại Địa Viêm Lân Mãng một khi tiến hóa, thực lực của nó sẽ càng mạnh.
"Theo thuyết yêu thú tiến hóa, hẳn là không thể nhanh như vậy." Bạch gia cảm thấy có một chút kỳ quặc.
Yêu thú bất đồng cùng với nhân loại, bọn hắn tu hành là dựa vào ngày đêm tu luyện, chồng chất thời gian.
Giống như yêu thú vừa mới xuất sinh không được bao lâu như Đại Địa Viêm Lân Mãng, coi như Vương Khung dùng phương án bồi dưỡng tốt nhất, cung cấp bảo vật, trợ giúp nó tu hành, tối thiểu nhất cũng cần hai ~ ba năm, sẽ tuyệt đối không có chuyện nhanh như thế này.
"Chẳng lẽ là bởi vì lây nhiễm sau đó được chữa trị?" Vương Khung suy đoán.
Dường như là cũng chỉ có loại khả năng này.
Lây nhiễm sau đó được chữa trị, có thể gia tốc quá trình tiến hóa của yêu thú?
Nếu như là thật, đây cũng là một niềm kinh hỉ, căn cứ từ tình báo ở bên trong Hỏa Giới của đệ tử Quang Minh Điện, nghiên cứu của bọn hắn đối với Phế Thổ đã cực kỳ sâu sắc.
Quang Minh Điện cho rằng, yêu thú hoặc là nhân loại sở dĩ sẽ bị lây nhiễm biến dị, là bởi vì bên trong Phế Thổ tồn tại một loại đồ vật nhìn không thấy, bọn hắn gọi đó là yếu tố biến dị.
Trên thực tế, viện nghiên cứu Tần Hoàng Đình trước đây đã từng phát hành một bộ sách tên là "sinh vật vô hình", trong đó liền đề cập tới, trên thế giới có rất nhiều sinh vật không thể quan sát được bằng mắt thường, bên trong bộ sách cũng phân loại những sinh vật này, cũng đặt tên cho chúng, ví dụ như vi khuẩn, nấm, bệnh độc, vi sinh vật vân vân.
Lúc trước, bộ sách này đã gây chấn động khi ra mắt, và lý thuyết kỳ lạ trong đó đã lật đổ nhận thức của thế giới.
Ngay từ đầu, rất nhiều người không thể nào tiếp thu được, cũng không tin dạng lý luận này.
Tuy nhiên theo việc bên trong phái thần binh càng ngày càng xuất hiện nhiều năng lực liên quan đến mắt, có thể thể nhìn thấy được những loại tồn tại này, cái thế giới này dần dần bắt đầu tin tưởng, thế giới thật sự có sinh vật vô hình.
Thậm chí, có một chút yêu nghiệt bên trong phái ngự vật cũng có thể nhìn những sinh vật này, năng lực cực kỳ khủng bố, quả thực nghe rợn cả người.
Càng có lời đồn, một trong những hoàng tử đương thời có được năng lực như vậy.
"Bất kể là yêu thú hay là nhân loại, một khi bị yếu tố biến dị lây nhiễm, thân thể sẽ đột biến...trên thực tế đây là một loại chứng bệnh..." Vương Khung đọc nghiên cứu của Quang Minh Điện, sinh ra hứng thú thật lớn.
"Loại bệnh này đẩy nhanh quá trình tiến hóa...nhưng cũng có nhiều tác dụng phụ không thể kiểm soát được..."
"Điên cuồng và giết chóc chỉ là một trong số đó...có một số tác dụng phụ hi hữu lại là có thể tiến hành lợi dụng...ví như phân liệt Hỏa Chủng..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận