Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 964

Khí tức sinh mệnh nồng đậm dập dờn ở bên trong chất lỏng màu đỏ tươi kia, nuôi dưỡng quái vật khổng lồ ngủ say ở bên trong.
Trần Cung, đầu Chân Vương Đọa Giao nhất tộc này, từ sau khi gặp phải Vương Khung, khí vận liền suy bại, hiện nay càng là rơi vào kết cục thê thảm như thế, không chỉ hang ổ bị người cướp, liền ngay cả lão tổ cũng đều bị Long Vương trực tiếp dùng tay không xé xác.
"Tiểu tử, ngươi sẽ không hiện tại liền muốn cạo vảy đó chứ?" Bạch gia không nhịn được hỏi.
Vương Khung từ chối cho ý kiến, nhìn chằm chằm Trần Cung bên trong huyết trì, cười lạnh nói: "Đừng giả vờ, ta biết rõ ngươi nghe được."
Oanh...
Đột nhiên, huyết trì chấn động, vang vọng như tiếng sấm, Đọa Giao ngủ say bỗng nhiên bạo phát, móng vuốt như đao, trảo về hướng Vương Khung.
Vương Khung dùng hai tay kết ấn, Thiên Sinh Trì giáng xuống, trực tiếp đụng đổ Trần Cung, vết thương nguyên bản đã dần dần phục hồi như cũ lập tức nứt ra, lân phiến vỡ vụn rơi đầy trên mặt đất.
"Ngươi vào lúc toàn thịnh cũng đều không phải là đối thủ của ta, hiện nay đã thành chó nhà có tang, còn muốn giao thủ cùng với ta? Ngươi có phải hay không là ngâm nước quá lâu, đầu óc bị nước vào rồi?" Vương Khung cười lạnh nói.
Trần Cung bị gắt gao áp trên mặt đất, đôi mắt màu đỏ tươi lật qua lật lại, lộ ra bi phẫn vô tận.
Nó mặc dù bị Vương Khung trấn áp, nhưng mọi chuyện bên trong Thập Vạn Đại Sơn hôm đó nó đều biết rõ ràng.
Thậm chí một màn lão tổ của nó bị Long Vương xé rách cũng nhìn thấy rất rõ ràng.
Có thể nói, nhất mạch này của bọn nó đã triệt để đoạn tuyệt.
Cũng chỉ còn lại một mình nó.
"Vương Khung, có gan ngươi liền giết ta!" Trần Cung nghiêm nghị quát: "Ta làm quỷ đều sẽ không bỏ qua cho ngươi."
"Bên trong yêu thú, bao nhiêu đời mới có thể sinh ra một đầu Chân Vương chứ, giết đi mà nói là thực sự quá đáng tiếc." Vương Khung đi tới, trực tiếp ngồi xuống ở phía trên đầu giao to lớn, sờ sờ sừng thú vừa to vừa dài kia.
"Ta cho ngươi một cơ hội sống sót, quy thuận ta, làm hộ pháp thần thú của ta, như thế nào, đủ uy phong chứ?"
Trần Cung hơi sửng sốt, ngay sau đó bên trong con ngươi màu đỏ tươi hiện ra một vệt thần sắc xem thường, liếc về hướng Bạch gia cách đó không xa.
"Ừm, ánh mắt đó của ngươi là gì? Nhìn ta làm gì?" Bạch gia phát giác được ác ý thật sâu.
"Ngươi muốn ta giống như con lừa kia? Làm chó giữ nhà của ngươi sao? Ngươi nằm mơ!"
"..."
"Đánh rắm, ngươi mới là chó giữ nhà, cả nhà ngươi đều là chó giữ nhà!" Bạch gia nổi trận lôi đình, chửi ầm lên: "Tiểu tử, bây giờ ngươi liền động thủ, giết chết con cá chạch này cho ta."
Vương Khung cười gượng hai tiếng, giơ lên tay, trấn an Bạch gia.
"Vương Khung, có bản lĩnh bây giờ ngươi liền giết ta, ta không đội trời chung với ngươi." Trần Cung ra sức giãy dụa, khàn giọng quát.
"Muốn chết? Nào có chuyện dễ dàng như vậy? Đến, ta phổ cập văn hóa tri thức cho ngươi một lần." Vương Khung cười lạnh, đặt mông ngồi ở phía trên đầu giao to lớn, vuốt vuốt cái sừng thú vừa to vừa dài kia.
"Hai ngày trước ta đã đọc lại « Đông Thần Bí Lục », phía trên ghi chép một loại yêu thú rất là thú vị, gọi là cá chép."
"Nghe nói loại yêu thú này cũng là long chủng, trong cơ thể có long huyết, nghe đồn trên đời có một kiện chí bảo, tên là long môn, nếu như bị cá chép tìm được, nhảy qua, liền có thể đăng thiên hóa long, cho nên có câu chuyện xưa gọi là cá chép vượt long môn."
Vương Khung kể chuyện, Bạch gia lại là nghe đến tai dài xao động.
"Tiểu tử, ngươi nói với nó những thứ này để làm gì?"
Vương Khung đưa tay ra hiệu, bảo Bạch gia an tâm chớ vội.
"Nhưng cá chép bất đồng cùng với Đọa Giao các ngươi, thuộc tính của bọn chúng là chí dương, máu của nó gay gắt như mặt trời."
"Tại thời đại thượng cổ, bên trong đại năng nhân loại có một vị cường giả, y thu thập lực lượng chí dương bên trong cá chép, cùng với lực lượng chí âm của Đọa Giao, dung luyện hai thứ với nhau, vậy mà chắt lọc ra long huyết bên trong, sau khi nhân loại ăn vào, huyết mạch thuế biến, có thể thu hoạch được vĩ lực vô thượng."
Nói đến đây, thân thể cuồng bạo của Trần Cung vậy mà yên tĩnh trở lại một cách kỳ lạ.
Rất hiển nhiên, thân là Đọa Giao nhất mạch, nó cũng đã từng nghe về dạng truyền thuyết này.
"Xem ra ngươi biết rõ." Vương Khung nhếch miệng cười nói: "Phương thức luyện chế của vị đại năng nhân loại kia rất đặc biệt, y tuyệt đối không luyện thành đan dược, mà là kết hợp hoàn mỹ Đọa Giao cùng với cá chép, làm thành một món ăn."
"Ngươi hẳn là biết được, món ăn tiếng tăm lừng lẫy trong truyền thuyết kia..."
"Đọa Giao đầu cá!"
"Ngươi...ngươi…đồ điên..." Trần Cung rốt cuộc cũng không nhịn được, chửi ầm lên! ! !
Đọa Giao đầu cá, thanh danh hiển hách, thiên hạ đều biết.
Tại thời đại thượng cổ, nếu như nhân loại tổ chức đại yến, tất sẽ có món chính này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận