Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 169

Sắc mặt của Bộ Thiên Nhai khó coi tới cực điểm, y tưởng tượng không ra bên trong Xích Long Thành rốt cuộc cất giấu dạng nhân vật gì, hiển hách đến mức nào mà lại khiến Quang Minh Học Cung bỏ qua quy tắc, công nhiên trợ giúp hắn đi cửa sau.
Y không muốn nghĩ, cũng không dám nghĩ.
Lúc này Bộ Thiên Nhai đã có một chút hoảng.
...
Lúc này, tình trạng của Cửu Diêm Thành so với Tinh Hà Thành cũng không khá hơn bao nhiêu.
Có một đám mây u ám trên khuôn mặt của mọi người.
Thí luyện vừa mới bắt đầu, đám người Xích Long Thành kia liền trực tiếp cầm chìa khóa tiến vào long cung, đồ đần cũng nhìn ra được trong này có tấm màn đen.
"Chuyện này quá quỷ dị rồi, có tấm màn đen còn dám trực tiếp báo ra, sợ chúng ta không biết rõ?"
"Không phải là tấm màn đen bình thường đâu, đây chính là rung cây dọa khỉ, chính là muốn chúng ta biết rõ, đừng có đi tranh cùng với bọn hắn."
"Đây là vị đại lão nào? Cải trang vi hành?"
"Mẹ kiếp, chuyện này cũng quá đen đi, có thể từ bỏ hay không?"
Trái tim của tất cả mọi người đều chìm đến đáy cốc, khát vọng nguyên bản đối với Hắc Thuỷ Long Cung cũng dập tắt trong giây lát.
Chuyện này thực sự quá đen, đi cửa sau ngang nhiên như thế, ý tứ kia không cần nói cũng biết, ta bao hết tràng thí luyện này, người nào dám tranh cùng với ta, liền để cho ngươi biết rõ ta có bao nhiêu đen.
Tất cả mọi người đã hiểu lầm!
Ai có thể ngờ được Vương Khung sẽ có thao tác như thế, hết lần này tới lần khác còn chui vào lỗ thủng quy tắc, được nhận định là qua cửa, trực tiếp tiến thẳng vào Hắc Thuỷ Long Cung.
"Mẹ kiếp, ta không muốn chơi nữa?"
Trong khoảnh khắc, đệ tử Cửu Diêm Thành thậm chí đều có ý nghĩ trực tiếp rời khỏi.
"Không nên nghĩ quá nhiều, tiến vào long cung liền biết rõ." Bạch Linh Môn trầm giọng quát, trong giây lát liền ổn định quân tâm.
Gã dù sao cũng là đệ tử Bạch Vương Thành, thân phận không phải bình thường, có gã ở đây, sự sợ hãi trong nội tâm đám người lập tức an ổn một chút.
Nhưng, phiến mây đen cùng với kiêng kị kia vẫn y như cũ bao phủ trong lòng, khó mà tán đi.
...
Vào giờ phút này, khí thế của Tội Kiếm Thành cũng suy sụp tới cực điểm.
Tất cả mọi người hốt hoảng, hụt hẫng.
Chỉ cần không phải đồ đần đều có thể nhìn ra được, bên trong Xích Long Thành có một vị đại nhân vật có địa vị cực lớn, lớn đến mức bọn hắn cũng không dám đắc tội.
Không thấy được Quang Minh Học Cung cũng đều trợ giúp hắn đi cửa sau hay sao?
Nếu cạnh tranh công bằng, là phải xem ai cướp được chìa khoá trước nhất, người nào có thể tiến vào Hắc Thuỷ Long Cung trước nhất.
Ra lệnh một tiếng, người ta trực tiếp cầm chìa khoá đi vào!
Chuyện này cũng quá đen!
"Không cần phải lo lắng, cơ duyên trong Hắc Thuỷ Long Cung lần này nhất định là của chúng ta."
Nhưng vào lúc này, một nam tử mặc áo choàng đen lên tiếng.
Ngay khi người này nói, tất cả mọi người đều yên tĩnh trở lại, mặt lộ ra vẻ kính sợ.
Nam tử mặc áo choàng đen run rẩy thân thể, phát ra tiếng cười quái dị.
"Vương Khung, ngươi quả thực đã cho ta một bất ngờ, thật là càng ngày càng thú vị."
Vào thời điểm đệ tử Tinh Hà Thành, Cửu Diêm Thành, Tội Kiếm Thành ở trong một mảnh sợ hãi cùng với bất an, đám người Vương Khung đã nghênh ngang bước vào Hắc Thuỷ Long Cung.
Lúc này, Vương Khung cũng không biết, chính mình trong lúc vô tình đã gây ra bao nhiêu áp lực tâm lý cho đệ tử của ba thành lớn.
"Hắc Thuỷ Long Cung, nơi này thật sự đã từng có sinh linh sao?" Vương Khung nhìn hết thảy mọi thứ trước mắt, kinh nghi bất định.
Tòa cung điện trước mắt cao ngất ngưởng, khoảng chừng gần trăm mét, cử động con mắt nhìn, cơ hồ không nhìn thấy mái vòm.
Cột cung điện chung quanh điêu khắc yêu thú dữ tợn, nấp trong mây mù, khí thế bàng bạc, vô cùng sống động, tạo cho đám người áp lực vô biên.
Ở bên trong cung điện, bọn hắn nín hơi ngưng thần, ngay cả thở mạnh cũng không dám.
Tại nơi này, bọn hắn cảm thấy vô cùng kiềm nén, nếu như tu hành trường kỳ ở chỗ này, chỉ sợ thần kinh cũng đều sẽ sụp đổ, rất khó tưởng tượng, trước đây toà cung điện này có sinh linh sinh sống.
"Có lẽ thật sự không phải là di tích nhân loại lưu lại." Minh Thanh Sa nhẹ giọng nói.
Nàng đã từng xem ghi chép về sinh linh trong sách cổ, vào vô tận tuế nguyệt trước đó, phương pháp tu hành Hỏa Chủng còn chưa ra đời, yêu thú chúa tể thiên địa, nhân loại là đồ chơi của bọn chúng, là nô lệ của bọn chúng, là lương thực của bọn chúng.
Nhân mạng ti tiện, giãy dụa cầu sinh ở tầng dưới chót nhất.
Lúc đó yêu thú cường đại kinh khủng, không biết có bao nhiêu yêu thú huyết mạch mạnh mẽ, kinh thiên động địa, Long tộc mạnh như bên trong truyền thuyết cũng chỉ là một trong số đó mà thôi.
Liền giống như Đại Địa Viêm Lân Mãng Vương Khung lấy được, tương truyền tổ tiên của loại yêu thú này tên là Thôn Thiên Mãng, cũng là huyết mạch kinh khủng cổ xưa nhất bên trong truyền thuyết.
Những yêu thú này chấn nhiếp thiên hạ, sinh sôi tu hành ở phía trên đại địa, nhân loại chỉ có thể sinh sống trong khe hẹp, kéo dài hơi tàn.
Thẳng cho đến một ngày, trong nhân loại sinh ra một dị loại, trong cơ thể của y thức tỉnh một ngọn Hỏa Chủng đầu tiên giữa thiên địa.
"Tổ Hỏa!"
Trong mắt mọi người đều hiện ra vẻ kính sợ.
Đó là ngọn Hỏa Chủng đầu tiên giữa thiên địa, có ý nghĩa phi phàm, phân chia âm dương, náo động thời đại, mở ra cội nguồn tu hành của nhân loại.
Bắt đầu từ lúc đó, cán cân vận mệnh bắt đầu nghiêng ngả, và số phận của nhân loại cũng bắt đầu được viết lại.
Đó là những năm tháng máu lửa xen lẫn, xương trắng chất thành núi, máu chảy thành dòng, ngưng tụ thành sông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận