Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 467

"Tiểu quỷ, ngươi có biết rõ chính mình đang làm cái gì không?" Dạ Vương trầm giọng nói.
Uy nghiêm của cảnh giới Dung Khí là không thể khinh nhờn, nếu như nói trận chiến vừa rồi là tiền bối kiểm tra đối với vãn bối.
Như vậy lúc này, cử động của Vương Khung chính là một sự khiêu khích điên rồ.
"Ta cũng muốn thử xem cân lượng của chính mình, xem thử chính mình rốt cuộc có thể đi đến một bước nào." Vương Khung khẽ nói.
Trong lúc nói chuyện, Nguyên Sinh Khí bỗng nhiên vận chuyển, hắc ám trên cánh tay phải của hắn tiêu tán, vết thương lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được khôi phục.
"Siêu tốc tái sinh, năng lực cấp Huyền! ?" Ánh mắt của Dạ Vương hơi trầm xuống.
Lại là một loại năng lực cấp Huyền, người trẻ tuổi này vậy mà thân mang ba đại năng lực cấp Huyền, thiên phú như vậy ở bên trong những tiểu bối y từng thấy có thể tiến vào 5 hạng đầu.
"Ngươi có thể sẽ chết!" Dạ Vương trầm giọng nói.
"Còn xin tiền bối thành toàn!" Vương Khung khẽ nói, rốt cuộc không còn vui cười giống như ngày xưa, lộ ra thần sắc quyết tuyệt vô cùng.
Ầm ầm!
Hắc Ám Hàng Lâm!
Lần này, bất đồng với dĩ vãng, thiên địa giống như tiêu thất, cảm quan của Vương Khung phảng phất như lọt vào giam cầm, thể xác tinh thần đều trầm luân trong hắc ám.
Lực lượng, máu thịt, cảm giác, thậm chí là ký ức của hắn dường như cũng bị bóng tối bao trùm, không còn một tia ánh sáng nào.
"Cảnh giới Dung Khí thật cường đại!"
Vào giờ khắc này, chỉ có ý nghĩ như vậy vang lên trong trái tim dần dần im lặng.
Vương Khung chung quy là vẫn bị cỗ lực lượng này thôn phệ.
"Đến giờ tỉnh lại rồi..."
Đột nhiên, đan điền của Vương Khung run lên bần bật, ở chính giữa Hỏa Chủng màu đen, một đoá hoa sen hiển hiện, chậm rãi nở rộ, yêu dị vô cùng.
Ở chính giữa Hỏa Chủng màu đen, đoá hoa sen thần bí chậm rãi nở rộ, rốt cuộc cũng dần dần hiển lộ ra chân hình của mình.
Lực lượng của Dạ Vương vọt tới như thủy triều, thôn phệ Vương Khung.
Thể xác và tinh thần của hắn như sa vào đầm lầy, trầm luân hãm sâu, cơ năng thân thể cũng đều bắt đầu đình trệ.
Chỉ có đoá sen màu đen kia tản mát ra sinh cơ mạnh mẽ, hư ảnh năm đại năng lực quấn quanh trái phải.
"Ừm?"
Đúng lúc này, Dạ Vương bỗng nhiên nhíu lông mày, ánh mắt kinh nghi rơi ở trên người Vương Khung.
Y đột nhiên phát hiện ra, lực lượng của mình vậy mà mơ hồ hơi không khống chế được.
Phải biết rằng, cảnh giới Bổ Nguyên là không thể chân chính tiếp nhận lực lượng của cảnh giới Dung Khí, cho nên y đang một mực khống chế, không có chân chính xoá bỏ Vương Khung.
Nhưng vào lúc này, lực lượng của y không tự chủ được bắt đầu phóng ra ngoài, như thể bị người mở miệng cống ra.
Loại lực lượng quy mô này hiển nhiên đã siêu việt mức cực hạn mà cảnh giới Bổ Nguyên có thể chịu đựng.
Ầm ầm! Đột nhiên, một luồng khí tức đáng sợ phóng lên tận trời từ trong cơ thể Vương Khung.
Chân nguyên khủng bố giải khai trói buộc hắc ám, chân nguyên mạnh mẽ như sóng biển giận dữ, mặt trời và mặt trăng cùng tồn tại, âm dương hòa hợp.
Nhật nguyệt cộng triều sinh!
Ở bên trong dị tượng này, một cỗ hư ảnh thần bí như ẩn như hiện, sinh ra trong hư vô, lớn lên tại thiên địa, cắm rễ Cửu U, đâm vào thương thiên.
"Đây là...hình sen! ?" Ánh mắt của Dạ Vương rung động, trong nội tâm nhấc lên sóng lớn thao thiên.
Thân là cường giả cảnh giới Dung Khí, sự tình có thể làm cho bọn hắn chân chính động dung đã không nhiều, mà vào giờ khắc này, đường đường là Dạ Vương lại cơ hồ không kềm chế được.
Hình sen, đây là một biểu tượng thần bí cơ hồ xuyên suốt trong lịch sử tu hành Hỏa Chủng của nhân loại, ở bên trong thời gian dài dằng dặc, trong rất nhiều đại sự cũng đều có thân ảnh hình sen.
Thậm chí, ở bên trong cảnh giới Dung Khí cũng có thần hình hoa sen.
Loại biểu tượng thần bí này từ nơi sâu xa dường như phù hợp với một nhân quả và số mệnh nhất định.
"Trong cơ thể tên tiểu tử này vậy mà lại cất giấu hình sen?" Dạ Vương kinh hãi.
Điều này có ý vị gì?
Ầm ầm! Đột nhiên, Vương Khung chuyển động, chân nguyên của hắn như nhật nguyệt triều sinh, sen lửa màu đen như ẩn như hiện.
Sự xuất hiện của nó, khiến cho khí tức cùng với lực lượng của Vương Khung triệt để thuế biến.
Vương Khung lúc này, quanh người một mảnh hỗn mang, bên trong con ngươi một mảnh trống không.
"Hắn đã trở nên khác biệt! ?" Tô Thanh Hòa bắt giữ được biến hóa của Vương Khung.
Ầm ầm! Đột nhiên, thân hình của Vương Khung lấp lóe, tiêu thất ở trong tầm mắt của nàng.
Sau một khắc, đao phong lăng lệ chém về phía đầu của Dạ Vương.
"Cải biến phương thức chiến đấu! ?" Dạ Vương khẽ nói, y cong ngón tay búng ra, Hắc Long Đao tiếp nhận lực lượng đáng sợ lập tức mất đi phương hướng.
Cơ hồ trong cùng thời khắc đó, thân thể của Vương Khung thay đổi, lợi dụng quán tính, Nghịch Lân Nhận chém ngang mà đến, lôi đình màu đen hỗn loạn, xé tan bóng đêm, chỉ thẳng vào trái tim.
"Quá ngây thơ!" Dạ Vương tránh cũng không tránh, thân thể của y giống như đêm dài đằng đẵng, hư không trống rỗng.
Nghịch Lân Nhận chém vào, lại như thể đá ném vào biển rộng, không có một chút hồi đáp nào, cùng lúc đó, Dạ Vương tay bóp kiếm quyết, chỉ vào giữa trán của Vương Khung.
Ông! Sen lửa màu đen càng trở nên chân thực, lá sen đung đưa, bắn ra vạn đạo hoa lửa.
Chân nguyên của Vương Khung giống như bốc cháy lên, đột nhiên bùng phát, uy năng như thế giống như là một cách dùng khác của Long Tượng Bạo.
Ở phía dưới cỗ dao động đáng sợ này, toàn bộ lầu cao bỗng nhiên sụp đổ, trong dư âm, Vương Khung lao tới, Lôi Quang Tí quét ngang như trường thương, ngang ngược giết đến.
Lúc này, hắn giơ tay nhấc chân cũng đều như là binh khí, liền ngay cả chân nguyên quanh người cũng đều trở thành một bộ phận của hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận