Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 357

Sư tôn của La Thanh Nguyên nói, toà đại mộ kia không phải hung huyệt, cũng không phải cát huyệt, mà là sinh huyệt, chôn ở bên trong là một khối thịt.
Lúc trước La Thanh Nguyên cũng không rõ là có ý gì, sư tôn của nàng trực tiếp vào mộ, một lát sau, cầm một tảng đá đen nhánh đến, trên tảng đá kia phủ đầy rêu, vỏ đá vằn vện màu đen cực kỳ cứng.
Sư tôn nói, đây là một khối thịt.
"Hoạt nhục! ?" Kỷ Nguyên Thần lộ ra thần sắc cổ quái, nhận ra được.
Y cầm cái chén trong tay nhìn thịt trong chén, trong mắt lộ ra tinh mang.
"Trong tay các ngươi có thứ đồ tốt này! ?"
"Đại chấp giáo, ngươi biết loại đồ vật này?" Vương Khung không nhịn được hỏi.
Trên thực tế, lúc trước khi La Thanh Nguyên xuất ra loại đồ vật này, Vương Khung căn bản không tin đó là một khối thịt.
Dựa vào kinh nghiệm làm người giết mổ nhiều năm của mình, hắn có thể phán đoán, loại đồ vật này chính là một khối đá, không dính nổi nửa điểm quan hệ với thịt.
Liền ngay cả gã béo cũng đều vô cùng ghét bỏ, cho rằng cái cục đen này đang làm nhục những kẻ buôn thịt bọn hắn.
Thẳng đến khi Vương Khung muốn dùng Hắc Long Đao cắt cái cục đen này ra, hắn rốt cuộc cũng ý thức được thứ đồ chơi này không phải bình thường.
Bởi vì hắn phát hiện ra, sắc bén như Hắc Long Đao cũng đều không thể cắt nó ra.
Chuyện này có một chút bất khả tư nghị.
Cho dù là kim cương, Hắc Long Đao cũng có thể cắt giống như là cắt đậu phụ.
Nhưng mà cục đen này lại không nhúc nhích tí nào, ngay cả dấu hằn cũng đều không có lưu lại.
Chuyện này lại càng thêm kỳ quái.
Vương Khung càng tin chắc rằng đây tuyệt đối không phải là thịt, loại thịt nào lại cứng rắn như vậy? Quả thực có thể so với linh tài!
Nhưng hắn cũng thừa nhận, coi như không phải thịt, cũng tuyệt đối là một kiện bảo bối.
Vương Khung động tâm, muốn cắt xác ngoài của cục đen này, muốn nhìn một chút bên trong đến cùng là cái gì.
Cuối cùng, hắn rốt cuộc cũng nghĩ ra một cái biện pháp.
Vảy rồng!
Từ sau khi năng lực Cửu Biến Long Khí của Vương Khung tiến hóa thất bại, thứ đồ vật bị nghi là vảy rồng kia một mực bị hắn cất giấu.
Trong âm thầm, Vương Khung đã không ít lần nghiên cứu loại bảo vật kỳ dị này.
Hắn phát hiện ra, độ sắc bén của vảy rồng rất cổ quái.
Đối với vật chết, độ sắc bén của vảy rồng cũng chỉ thường thường, so với Hắc Long Đao còn yếu hơn một ít.
Nhưng đối với vật sống, độ sắc bén của vảy rồng quả thực kinh khủng, quả thực giống như là cắt đậu phụ.
Quả nhiên, ở dưới phong mang của vảy rồng, cục đen kia trong chớp mắt liền bị cắt thành hai nửa, màu thịt như ngọc sáng lên như pha lê, trong suốt, mùi thịt thoang thoảng bốc ra.
"Con người coi lương thực là của trời, từ xưa đến nay, con đường tu hành chính là con đường tiến hoá, con đường tiến hoá có liên quan cùng với thực vật." Kỷ Nguyên Thần nhìn chằm chằm nồi sắt lớn, ánh mắt không nhúc nhích.
Vào những năm tháng cổ xưa nhất, nhân loại ăn lông ở lỗ, như là dã thú, sau khi phát hiện ra lửa, họ liền dùng lửa để nấu nướng, xem thực phẩm chín là nguồn năng lượng chủ yếu, lập tức đạp lên con đường tiến hoá, mở mang trí tuệ, từ đó tách biệt cùng với thú vật.
Lại đến sau này, nhân loại phát hiện ra các loại thiên tài địa bảo, linh thảo dược tề, khiến cho con đường tiến hoá lại đề thăng một lần nữa, một bộ phận cường giả nhân loại phát hiện ra sự huyền bí của linh khí, nuốt khí ích cốc, ngưng tụ Hỏa Chủng, triệt để đạp lên con đường tu hành, sự xuất hiện của Hỏa Chủng khiến cho nhân loại không có thể chất đặc thù cũng đều có thể hấp thu thiên địa linh khí.
Lịch sử tu hành và phát triển của nhân loại, cũng là lịch sử lương thực biến đổi.
Ở trong đoạn lịch sử này, hoạt nhục là một trong những loại lương thực thần bí nhất.
"Năm đó ở Thánh Điện, ta...đã từng nếm thử đồ vật này một lần, mùi vị không có nồng như thế này, nhưng ngược lại là có một chút tương tự..." Kỷ Nguyên Thần chậc lưỡi.
"Đây là công thức bí mật của ta, thêm một chút thịt muối gã béo mang lên từ quê." La Thanh Nguyên nói.
"Thật là phung phí của trời, hoạt nhục không phải là ăn như thế này." Kỷ Nguyên Thần lắc đầu nói.
"Đại chấp giáo, ngài có thể nói một chút đây rốt cuộc là bảo bối gì không?"
"Thịt chết nuôi dưỡng sinh khí, hoạt nhục tăng cường thần khí, loại đồ vật này là một loại dị bảo do đại năng cổ đại sáng tạo..."
"Tương truyền, là thu thập máu thịt của ba mươi ba loại yêu thú, trộn lẫn và cho vào một túi da đặc chế, chôn ở phía dưới địa mạch giống như cuống rốn, trải qua tháng ngày, hút địa khí, triệt để dung hợp, liền đản sinh ra dạng hoạt nhục này."
Kỷ Nguyên Thần giảng giải, đạo lý rõ ràng, thậm chí y đã từng nghiên cứu phương pháp luyện chế hoạt nhục, muốn khôi phục lại loại dị bảo này, đáng tiếc là đã thất bại, trong đó có rất nhiều thủ pháp và kỹ thuật bí mật, y căn bản không thể biết được.
"Loại hoạt nhục này có ích lợi gì?" Vương Khung hỏi.
Đây mới là điều hắn quan tâm nhất.
"Trời sinh vạn vật, có tam bảo tinh, khí, thần, tiên thiên chi khí dựng dục phôi thai, hậu thiên chi tinh xúc tiến sinh trưởng, chỉ có nội tàng chi thần là không thể nắm lấy." Kỷ Nguyên Thần khẽ nói.
Cái gọi là tiên thiên chi khí, là sinh mệnh bẩm sinh, cấu thành hình thái cùng với tổ chức sinh mệnh.
Hậu thiên chi tinh chính là thải bổ thực vật thu lấy dinh dưỡng, cung cấp cho sinh mệnh trưởng thành.
Về phần nội tàng chi thần, là hư vô nhất, dùng lời nói của tu sĩ mà nói, chính là linh tính, tư chất, tiềm chất trưởng thành của một người.
Phương pháp tu hành Hỏa Chủng, chính là dẫn dắt tam bảo tinh, khí, thần, dung luyện trong lò, hợp lại làm một, từ đó sinh ra Hỏa Chủng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận