Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 457

"Lão đại..."
"Thủ lĩnh!"
"Ngươi...từ khi nào?" Đại hán râu quai nón nhúc nhích yết hầu, mồ hôi to như hạt đậu chảy ra từ trên trán, con ngươi rung động.
Chân nguyên trong cơ thể của gã vận chuyển theo bản năng.
"Bá Hãn!"
Đúng lúc này, một tiếng khẽ kêu truyền đến, ngăn cản gã.
Ánh mắt của Vương Khung liếc xéo, thủ lĩnh của đoàn người này là một vị nữ tử, không son phấn nhưng vẫn rạng rỡ, dáng người thon dài ngồi ở trên lưng dị thú, càng lộ ra tư thế oai hùng bất phàm.
Tô Thanh Hòa, vị cao thủ Dạ Vương Thuyền này nhíu mày, không nhịn được mở miệng nhắc nhở.
Coi như là nàng, cũng đều không nhìn thấy rõ Vương Khung là xuất hiện sau lưng Bá Hãn như thế nào, nhưng có một chút nàng có thể xác định, nếu như lúc này vọng động, Bá Hãn tất nhiên sẽ đầu một nơi thân một nẻo.
"Mỹ nữ, ngươi rất thông minh, biết rõ làm như thế nào để bảo trụ mạng chó cho thủ hạ của ngươi." Vương Khung thờ ơ nói.
Bàn tay hắn khẽ động, chậm rãi thu hồi Hắc Long Đao từ trên cổ đại hán râu quai nón, xúc cảm lạnh lẽo kia khiến cho gã ngay cả thở mạnh cũng không dám.
Tô Thanh Hòa nhìn Vương Khung, lộ ra một vệt dị sắc.
Không thể nghi ngờ, nam nhân này chính là thủ lĩnh của hàng thịt số 73 vừa mới xuất hiện gần đây.
Nàng không ngờ được, đối phương là trẻ tuổi như vậy, hơn nữa từ đầu đến cuối, nàng cũng đều không thể nhìn thấu Vương Khung, trên người nam nhân này dường như cất giấu một loại khí tức thần bí, ngăn cản ánh mắt thăm dò của nàng.
Ông! Vương Khung cắm Hắc Long Đao vào trong vỏ, đại hán râu quai nón mới có thể thở phào một hơi, đồng thời nheo hai mắt lại, lộ ra một vệt sát ý.
"Tiểu tử, coi như ngươi thức thời." Đại hán râu quai nón cười lạnh nói.
Lúc này, cao thủ Dạ Vương Thuyền cũng lộ ra ý cười nhẹ nhõm hung tàn, coi như thực lực của bản thân lợi hại thì lại như thế nào? Bọn hắn chính là đại biểu cho Dạ Vương Thuyền, một trong 72 đại thế lực trung cấp tại Phế Thổ, địa vị cao quý cỡ nào?
Đừng nói là dạng thế lực sơ cấp nho nhỏ này, cho dù là các thế lực trung cấp khác cũng phải né tránh ba phần?
Tên tiểu quỷ trước mặt này ngược lại là biết rõ tiến thối, bằng không mà nói, cái gọi là hàng thịt số 73 này sợ rằng sẽ trở thành thế lực có thời gian tồn tại ngắn nhất trong lịch sử Phế Thổ.
"Đại thế mênh mông, hắn cũng chỉ có thể né tránh." Đám người cười nhạo, lạnh lùng nhìn.
Mấy người Hình Ngục, Dương Kỳ, Lạc Bắc Xuyên lộ ra sắc mặt khó coi.
Bọn hắn mặc dù đang ngày càng lớn mạnh, nhưng ở trước mặt Dạ Vương Thuyền bên trong truyền thuyết, vẫn như cũ nhỏ yếu không chịu nổi.
"Là ai làm?" Vương Khung đi đến trước mặt Thiên Cổ Sơn, nhìn thân thể của y dần dần hoá đá, lạnh lùng nói.
Nói xong, Vương Khung cúi người, một luồng Nguyên Sinh Khí như là rắn nhỏ chui vào thân thể của Thiên Cổ Sơn.
Lập tức, huyết dịch trong cơ thể của y như là băng tuyết tan rã, bắt đầu chậm rãi vận chuyển, sắc mặt của y cũng thoáng hòa hoãn.
"Là ai làm?" Vương Khung hỏi một lần nữa, âm thanh trầm trọng thêm ba phần.
"Là lão tử làm." Đại hán râu quai nón lộ ra vẻ mặt không quan tâm, gã liếc nhìn Vương Khung, lộ ra nụ cười lạnh: "Yếu như vậy mà cũng dám ra gió..."
Lời nói rơi xuống, một đám cao thủ Dạ Vương Thuyền cười vang.
"Lão đại..." Thần sắc của Dương Kỳ hơi động.
"Rất tốt!" Vương Khung khẽ gật đầu.
Ầm ầm! Đột nhiên, thân hình hắn lấp lóe, như là lưu tinh phá không đập đến, trong sát na, đột ngột xuất hiện ở trước người đại hán râu quai nón.
"Ngươi muốn chết!" Đại hán râu quai nón bỗng nhiên hét to, gã không ngờ được Vương Khung cũng dám lựa chọn động thủ ở trước mặt đại quân Dạ Vương Thuyền bọn hắn.
Trong khoảnh khắc, chân nguyên trong cơ thể của gã điên cuồng vận chuyển, điểm ra một chỉ, sương mù màu xám dọc theo cơ thể của Vương Khung lan tràn ra.
"Thạch Hóa! ?"
Vương Khung lạnh lùng nói, loại năng lực này có thể làm cho vật chất hoá đá, đặc biệt là đối với sinh mệnh máu thịt, có thể tạo thành tổn thương không thể nghịch chuyển.
Chỉ tiếc là gã gặp phải Vương Khung.
Nguyên Sinh Khí tự chủ vận chuyển, tuỳ tiện liền nghiền ép vỡ nát sương mù màu xám, sau đó nuốt chửng.
"Bằng vào một chút thực lực này cũng dám khoe khoang ở trước mặt ta?" Vương Khung quát to một tiếng, bàn tay to rơi xuống, như là núi lớn sụp đổ, lực lượng đáng sợ xé rách không khí chung quanh.
Đại hán râu quai nón bỗng nhiên biến sắc, trong mắt lộ ra thần sắc chấn kinh thật sâu.
Năng lực của gã vậy mà không thể tổn thương Vương Khung một chút nào?
Hiện thực như vậy, đơn giản là như núi lở trời sập, triệt để đánh nát phòng tuyến tâm lý trong nội tâm của gã.
Dùng thân thể máu thịt đón đỡ Thạch Hóa Khí, loại chuyện này thực sự nghe rợn cả người.
Liền ngay cả Tô Thanh Hòa cũng đều nín thở trong phút chốc.
Ầm ầm! Cánh tay của Vương Khung giống như một thanh trường thương, khẽ lắc một cái, lực lượng đáng sợ chấn động lên vạn đạo gợn sóng, khuếch tán ra chung quanh.
Đám người chỉ cảm thấy một cỗ khí thế đáng sợ nghiền ép mà đến, ngạt thở doạ người.
"Nhục thân của hắn mạnh như vậy?" Tô Thanh Hòa lộ ra vẻ mặt khó có thể tin.
Nàng đã gặp qua không ít cao thủ luyện thể, thậm chí trong Dạ Vương Thuyền cũng liền có cao thủ chuyên môn tu luyện nhục thân, nhưng cho dù là cảnh giới Bổ Nguyên tầng chín chuyên môn tu luyện thân thể, cũng không có khả năng đạt đến loại tình trạng này.
Nhục thân của nam nhân trước mắt này quả thực vượt qua giới hạn của nhân loại, gần như yêu ma, vẻn vẹn chỉ là uy năng của một cánh tay liền đánh tan toàn bộ chân nguyên trong cơ thể Bá Hãn, thậm chí phía trên Hỏa Chủng của Bá Hãn cũng đều xuất hiện từng vết nứt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận