Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 751

Y không biết rõ con sủng vật mà Vương Khung nuôi này là thứ gì, mỗi ngày ngoại trừ tiêu hao một lượng lớn thịt yêu thú, lại còn muốn hút máu của Tề Tích, quả thực quỷ dị đến đáng sợ.
Vị thế tử Thiên Vũ Vương này thậm chí còn có một chút không hiểu được Tề Tích làm như thế nào có thể chịu được, một đầu yêu thú coi chính mình là khẩu phần ăn, tuỳ ý hấp thu máu tươi.
Nếu như đổi thành y, còn không bằng đập đầu chết.
Đương nhiên, Cổ Thích Tâm tự nhiên không biết, máu tươi của mình đã sớm bị Vương Khung rút mười mấy vạc lớn, viên thịt trắng cũng đã sớm uống chán, hiện nay cũng chỉ là thay đổi khẩu vị mà thôi.
"Như vậy là không tốt lắm đâu!" Cổ Thích Tâm nhìn Tề Tích không nhịn được nói.
Vương Khung lắc đầu nói: "Đây cũng là một loại tu hành, ta đang lợi dụng tiểu gia hỏa này kích thích huyết mạch của Tề Tích, hi vọng y triệt để kích hoạt trong cỗ thân thể này..."
Vương Khung bày ra dáng vẻ cao thâm mạt trắc.
Thiên địa lương tâm, hắn nói đến chính lời thực lòng.
Đừng thấy hiện tại Tề Tích đảm nhiệm chính là nhân viên chăn nuôi, nhưng Vương Khung cũng đã hạ không ít công phu ở trên người y.
Mỗi ngày ăn các loại linh thảo, dược tề, uống thiên lộ linh tuyền, thậm chí còn dùng Linh Sào dịch kinh tẩy tủy cho y, dùng lực lượng Long Tượng Bạo luyện cốt cho hắn, dùng Hoàng Thiên Ngọc Đạo để tăng cường tu vi...
Bằng không mà nói, đổi thành những người khác đã sớm bị viên thịt trắng hút khô.
Một được một mất, một tổn một bổ, một vòng một vòng...
Lặp đi lặp lại như vậy, thân thể của Tề Tích nhận phải kích thích cực lớn, chỗ tốt y lấy được cũng là cực lớn, trong lúc mơ hồ, một cỗ sức sống kì lạ bắt đầu khôi phục.
Vương Khung biết rõ, tương lai của tên tiểu tử này có lẽ đã sắp mở ra.
Yêu Tế Pháp tái hiện trên thế gian, đến lúc đó, Tề Tích sẽ triệt để thoát thai hoán cốt, không thể so sánh nổi.
Hiện nay ở bên người Vương Khung, gã béo, Diệp Mặc, Minh Hạo Nhiên còn có Dương Kỳ đều được tính là tâm phúc đệ nhất, bọn hắn vừa là chiến hữu, cũng vừa là đồng bạn.
Lại hướng xuống chính là Hồng Thần, Tề Tích, hai người này là do Vương Khung một tay đề bạt bồi dưỡng ra.
Về phần Thất Hoàng Tử cùng với Cổ Thích Tâm, mặc dù cũng là đồng bạn, nhưng càng nhiều là quan hệ hợp tác, nói cho cùng thì thân phận của hai người này đều không tầm thường, quá mức cao quý.
Xì xì...
Đột nhiên, viên thịt trắng bỗng nhiên co rụt lại, thân thể run rẩy dữ dội, hóa thành từng chiếc gai thịt dựng thẳng lên, phảng phất như dã thú bị kinh hãi dựng thẳng lông lên.
"Xảy ra chuyện gì thế?" Tề Tích sợ hãi nói.
"Tuyệt địa Bắc Cảnh, quả nhiên tàng long ngọa hổ, cao thủ kinh người!" Vương Khung híp mắt, nhìn mây xanh bị lôi điện quấn quanh, lộ ra một vệt thâm ý.
"Sinh linh kỳ dị, lại có thể cảm nhận được sự tồn tại của ta!" Thanh âm u ám vang vọng ở giữa thiên địa.
Trong khoảnh khắc, từng đạo lôi quang càng trở nên cuồng bạo óng ánh, phá diệt mây xanh dày đặt, hiển lộ ra xương sọ lít nha lít nhít.
"Đây là..." Cổ Thích Tâm lộ ra vẻ hoảng sợ.
Nhiều xương sọ như thế này, không vẻn vẹn chỉ có nhân loại, còn có yêu thú...các loại sinh linh hội tụ cùng một chỗ, ít nhất cũng là hàng ngàn hàng vạn...oán khí đầy trời nổ vang, gió lạnh rít gào, trọc lãng bài không, liền ngay cả lôi quang cũng đều biến thành màu xám.
Ầm ầm! Vô số xương sọ giống như sóng lớn càn quét, mạnh như "thuyền bay hạch nhân" cũng đều như sa vào đầm lầy, trì trệ không tiến.
"Cao thủ!" Sắc mặt của Cổ Thích Tâm đại biến.
Thuyền bay hạch nhân có động lực cỡ nào, xương sọ đầy trời ở trước mặt này vậy mà có thể ngăn trở không gian chung quanh, ngăn trở đường đi của thuyền bay hạch nhân, chỉ dựa vào lực lượng như này, cũng đã không phải là cao thủ bình thường có thể có.
Y không ngờ được, vừa mới tiến vào Bắc Cảnh vậy mà liền gặp phải cường địch như thế.
"Là Chi Phối Giả! ?" Cổ Thích Tâm kinh nghi bất định.
"Không phải...nhưng cũng không kém bao nhiêu!"
Sắc mặt của Vương Khung ngưng lại, nhìn xương sọ đầy trời kia, âm phong như một cái miệng lớn, cắn xé màng ánh sáng xung quanh thuyền bay hạch nhân.
"May mắn là có món bảo vật này." Cổ Thích Tâm nhìn thuyền bay hạch nhân vững như thành đồng, lập tức nhẹ nhàng thở ra.
Ở trên không trung mênh mông này, bọn hắn cũng không có thực lực cảnh giới Dung Khí, nếu như không có thuyền bay hạch nhân, đối mặt với dạng công kích này, bọn hắn liền ngay cả sức hoàn thủ cũng đều không có.
"Pháp khí của Quang Minh Học Cung sao, ga ha ha...quá ngây thơ!"
Tiếng cười ảm đảm truyền đến từ trong xương sọ đầy trời, đột nhiên, trận trận âm phong gào thét, vậy mà trực tiếp xuyên thấu màng ánh sáng, cuốn về hướng nhóm người Vương Khung.
"Thiên Khôi Đấu Vương!" Cổ Thích Tâm quát to một tiếng, một thân ảnh to lớn phóng lên tận trời, như là khôi lỗi, tổ hợp mà thành từ chiến giáp đồng thau, cũng không có thân thể thật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận