Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 881

Ẩn thân bên trong bóng tối, phảng phất như thật sự hóa thành vực thẳm, thôn tính tiêu diệt hết thảy.
Thủ đoạn như vậy là bất luận năng lực cùng với Viêm Binh gì cũng đều không có cách nào so sánh.
"Thần Cương, ngươi hẳn phải biết rằng, cùng là Linh Lô, chênh lệch như lạch trời, nếu như ngươi không ra tay toàn lực, liền chết ở chỗ này đi." Ngục Chủ cuồng tiếu không thôi.
Vực thẳm hàng lâm, hắc ám vô biên, từng vị hung đồ kia giống như ác quỷ trầm luân địa ngục, bị thôn phệ, nghiền ép, luyện hóa, yên diệt...
Những tội nghịch nguyên bản ký thác hi vọng ở trên người Ngục Chủ kia, ngay cả hô một tiếng cũng không kịp.
Bọn hắn đến chết cũng không ngờ được, sự hung tàn cùng với đáng sợ của Ngục Chủ vượt xa sự tưởng tượng của bọn hắn.
Oanh...
Hắc ám vực thẳm là như đêm dài vô tận, dường như muốn thôn phệ cả tòa Tuyệt Ngục.
Phảng phất như đây mới là bản thể của Ngục Chủ.
Vực thẳm như ngục, chúa tể chúng sinh, ở bên trong nơi này, gã chính là chúa tể vô thượng.
"Cái đó là..." Tâm thần của Vương Khung rung chuyển, liền trông thấy, ở bên trong vực thẳm vô tận kia, một cỗ hư ảnh quen thuộc đang trôi nổi.
Đó là một miếng sắt, vết rỉ loang lổ, vết rạn trải rộng, không có sai biệt so với miếng sắt trong tay hắn.
Chỉ là ở trên miếng sắt kia khắc một con số: 13.
"Con bà nó..." Trong nội tâm Vương Khung rống to, suýt nữa liền muốn nhảy ra.
Oanh...
Vực thẳm hắc ám triệt để hàng lâm, đè về hướng Thần Cương.
Ở bên trong hắc ám tuyệt đối, quang minh không tồn tại, chỉ có tử vong cùng với tịch diệt.
Nhục thân của Thần Cương nổ vang, như là lôi đình phồng lên, nhưng cũng không có cách nào phá vỡ hắc ám trầm luân như luyện ngục.
"Liền dùng máu của ngươi để mở ra con đường trở về!" Tiếng cười dữ tợn Ngục Chủ quanh quẩn ở giữa thiên địa.
Thiên Thu Kiếp Chủ mang theo Vũ Vô Cực đã sớm chạy ra nên ngoài vạn dặm, y ở phía xa nhìn dị tượng liên thông với hắc ám này, lộ ra sắc mặt khó coi, trong nội tâm bồn chồn.
Loại sát tinh này một khi xuất thế, thiên hạ liền lọt vào tai nạn.
"Lão gia hoả này đã từng đối địch với Thập Nhị Vương Tọa, một khi thoát khốn, không biết rõ là ai có thể ngăn cản." Cơ Bá Vương cắn răng nói.
Y lộ ra thần sắc lo lắng, nhìn về phía sâu trong bóng tối.
Mắt thấy Thần Cương liền đã sắp bị thôn phệ, trầm luân.
"Dừng ở đây sao?" Cơ Bá Vương thở dài một tiếng.
"Bá Đạo Chân Cương!" Đột nhiên, một thanh âm nhẹ nhàng vang vọng ở giữa thiên địa.
Bên trong bóng đêm vô tận, ánh sáng bay vút lên trời, hóa thành một thanh cự kiếm to lớn, phá vỡ trấn phong trùng điệp, quang mang vạn trượng, chiếu sáng nộ hải thương khung.
"Đó là..."
Đám người kinh hô, liền trông thấy, cự kiếm to lớn đáng sợ kia giống như điện mang lôi thần, lóe ra lực lượng kinh người.
Cỗ lực lượng kia lan tràn dọc theo hư không, cho dù là biển lớn cũng đều xé rách mở ra.
"Đó là thần thông gì, không đúng, thanh cự kiếm kia là thực thể chân chính...Viêm Binh, ta chưa bao giờ nhìn thấy Viêm Binh khoa trương như vậy a!"
Ánh mắt của Cơ Bá Vương rung động, quả thực không thể tin được, y gắt gao nhìn chằm chằm thanh quang minh cự kiếm dài hơn ba mươi thước kia, nhất thời vậy mà không thể nhìn ra huyền bí trong đó.
"Bá Đạo Chân Cương, hóa khí thành vật...đã bao nhiêu năm rồi, ngươi rốt cuộc cũng rình mò đến thần cảnh!" Trong vực sâu hắc ám, giọng nói của Ngục Chủ chậm rãi truyền đến, lộ ra một tia kiêng kị.
Thần Cương đứng sừng sững trong hư không, uy năng che đậy thiên địa.
Y khoát tay, quang minh cự kiếm dài hơn ba mươi thước trong bàn tay bỗng nhiên nứt vỡ, hóa thành vô số hạt.
Những hạt kia nổ vang, dẫn tới từng vết rách lan tràn dọc theo hư không.
Rất nhanh, vô số hạt tụ hợp, vậy mà hóa thành một đoàn khí lưu thần bí, thần phục ở trong bàn tay của Thần Cương.
"Ngươi chung quy vẫn đã già rồi!" Thần Cương khẽ nói, y cong ngón tay búng ra, khí lưu thần bí vậy mà trực tiếp hóa thành một ngọn núi cao, đè về hướng vực thẳm hắc ám.
Ngọn núi lớn kia có bảy màu, phân biệt là đỏ, cam, vàng, lục, lam, lam, tím...thần quang nhấp nháy, hung uy kinh thế.
Đây không phải là thần thông, mà là một ngọn núi chân chính.
"Con bà nó...đây rốt cuộc là thủ đoạn gì, hư không tạo vật, thủ đoạn này cũng quá lợi hại đi!"
Thiên Thu Kiếp Chủ cùng với Cơ Bá Vương trừng con mắt đến căng tròn, ánh mắt nhìn về phía Thần Cương cũng đều trở nên khác hẳn.
Kỳ thực mà nói, loại cấp bậc chiến đấu như này, coi như là bọn hắn cũng đều chưa từng nhìn thấy.
Mấu chốt nhất là, sau khi Thập Nhị Vương Tọa giải tán, những truyền kỳ này ẩn giấu trong nhân thế, ngay cả mặt cũng không thấy, lại càng không cần phải nói đến ra tay chân chính, còn là chiến đấu sinh tử.
"Đây chính là Thần Cương, người hộ đạo Quang Minh Học Cung, chẳng trách Quang Minh Học Cung kiêu ngạo như vậy, Quang Minh Điện ngay cả rắm cũng không dám thả." Vương Khung cũng đều không nhịn được líu lưỡi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận