Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 538

Nhưng hắn không ngờ được, trên người của người này lại ẩn chứa tiềm năng cực lớn như vậy, quả thực chính là trời sinh liền thích hợp tu luyện Nguyên Khí Trì của hắn.
Tác dụng của đạo nguyên khí kia ở trong cơ thể y, còn lớn hơn rất nhiều so với Đường Phi Ngư.
Theo việc đạo nguyên khí kia càng ngày càng mạnh, tiềm lực của Hồng Thần cũng sẽ từng bước hiển lộ ra sự đáng sợ cùng với cường đại của mình, đến lúc đó, Nguyên Khí Trì của Vương Khung cũng sẽ thu hoạch được lợi ích cực kỳ lớn.
Rất hiển nhiên, Hồng Thần là người thích hợp gia nhập Bổ Thiên Công Hội nhất, nói không chừng có một ngày, y có thể trở thành một trong những trụ cột không thể thiếu của Bổ Thiên Công Hội.
"Chậc chậc, xem ra Tần Hoàng bệ hạ nói đúng, vận khí đến, cản cũng cản không nổi." Trong nội tâm Vương Khung đã sớm nở hoa, con mắt híp thành một đường nhỏ, tùy tiện đi một chuyến, vậy mà liền nhặt được bảo bối.
Cũng giống như lúc ban đầu gặp được Dương Kỳ tại Phế Thổ vậy.
"Từ nay về sau, ngươi liền đi theo ta đi, sẽ không còn có ai dám khi dễ ngươi." Vương Khung khẽ nói.
"Đại ân hôm nay, đời này không quên." Hồng Thần ôm quyền nói.
Trong mắt của y lóe ra dị sắc.
Từ lúc Xích Long Thành xuống dốc, y đã tiếp nhận quá nhiều áp lực, mê mang đối với tương lai, trách nhiệm với đồng môn, ánh mắt khác thường của người bên ngoài, gánh vác tu luyện...cơ hồ ép tới mức khiến cho y không thở nổi.
Hôm nay, bọn hắn thậm chí còn phải rời khỏi Quang Minh Học Cung nơi có thể cư trú duy nhất này.
Giống như chó nhà có tang, bị đuổi ra khỏi cửa, sự áp bách của Cung Cửu Cực đã trở thành một cọng rơm sau cùng, triệt để đánh nát hi vọng còn sót lại trong nội tâm của y.
Mà vào thời khắc tuyệt vọng nhất này, Vương Khung liền giống như là một luồng ánh sáng trong vực thẳm tối tăm, một một lần nữa nhen nhóm ngọn lửa trong nội tâm của y.
Đối với Hồng Thần mà nói, Vương Khung đã cải biến vận mệnh của y.
Dạng ân tình này, y làm sao có thể quên được?
"Các ngươi có thể tiếp tục ở lại nơi này, không có người nào có thể đuổi các ngươi đi." Vương Khung thờ ơ nói.
Nơi này sẽ trở thành địa phương đệ tử các thành trì lớn đặt chân ngủ lại, chừa lại một khu vực, để cho các sư đệ sư muội Hồng Thần ở lại tu luyện cũng không được tính là việc gì khó.
Dùng địa vị cùng với uy vọng của Đường Phi Ngư hiện nay, muốn làm được dạng sự tình này quả thực là quá dễ dàng.
Vừa dứt lời, những thiếu niên thiếu nữ kia lập tức lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng.
Không có ai nguyện ý rời khỏi gia viên của mình, đặc biệt là những đệ tử hàn môn như bọn hắn, một khi rời khỏi, chân trời mênh mông, không biết phải sống ở đâu.
"Ngươi làm sao có thể..." Cung Cửu Cực nghiêm nghị quát.
Quét sạch sẽ những dư nghiệt Xích Long Thành còn sót lại này chỉ thị mà cấp trên căn dặn gã trước khi đi, nam nhân trước mắt này thật sự là bá đạo đến không có giới hạn, thậm chí ngay cả chỉ thị của tổng bộ Quang Minh Học Cung cũng đều dám làm như không thấy, công nhiên bao che những dư nghiệt Xích Long Thành này?
"Ngươi có biết…" Cung Cửu Cực giận dữ quát.
Bốp...
Lời còn chưa dứt, lại là một bạt tai.
Một cái tát này khiến cho mắt gã nổi đom đóm, xương đầu muốn nứt, trong miệng chỉ còn sót lại bảy ~ tám cái răng, chân nguyên trong cơ thể suýt nữa hư thoát.
"Ta cho phép ngươi nói chuyện sao?" Vương Khung thản nhiên nói.
Cung Cửu Cực nghiến răng nghiến lợi, lúc này mặt gã đã sưng giống như đầu heo, cả người giống như chó chết quỳ rạp trên mặt đất, không còn có phách lối cùng với kiêu căng như vừa nãy.
Đám đệ tử phía sau gã thấy thế nơm nớp lo sợ, như gặp phải ác quỷ, cúi đầu, tránh né ánh mắt của Vương Khung.
Lúc này, coi như là đồ đần cũng nhìn ra được, đây là một ác bá vô pháp vô thiên, một khi động thủ liền không kiêng kị gì, một khi chạm vào vảy ngược của hắn, kết cục sợ rằng sẽ còn muốn thảm hơn Cung Cửu Cực.
"Thật to gan, lại dám đụng vào người Cung gia chúng ta." Đúng lúc này, một tiếng hét to vang vọng thiên địa, toàn bộ đường đi cũng đều bị kinh động.
"Bát ca!" Cung Cửu Cực nghe thế, giống như bắt được cọng cỏ cứu mạng, sống lưng lập tức cứng lên, gã hung tợn nhìn Vương Khung, nghiêm nghị quát: "Giết tên tiểu tử này."
Ầm ầm! Ở cuối ngã tư đường, một thân ảnh lấp lóe, một giây sau, y liền xuất hiện ở bên ngoài ba trượng.
"Bát gia đến rồi!" Đám đệ tử Quang Minh Học Cung kia lập tức kinh hỉ nói.
Cung gia có chín người con trai, thực lực cũng nhất trí theo thứ tự sinh ra.
Ai cũng biết, thực lực của Cung Bát Lưu ở phía trên Cung Cửu Cực xa xa.
Năng lực của y cực kỳ đặc biệt, có thể thông qua không gian chớp động, tích súc động năng ở trong cơ thể, sau đó bộc phát ra một kích trí mệnh, dạng lực lượng này thậm chí có thể vượt cấp mà chiến, khó lòng phòng bị.
Ầm ầm! Trong nháy mắt, Cung Bát Lưu đã liên tục chớp động năm lần, âm thanh càng ngày càng gần.
"Bát gia thật sự nghiêm túc."
Có người khẽ nói, lộ ra vẻ chờ mong.
Năng lực của Cung Bát Lưu nhiều nhất có thể tiến hành bảy lần không gian chớp động, lúc đó lực lượng tích súc ở trong cơ thể liền đạt đến cực hạn mà nhục thân của y có thể gánh chịu, dạng lực lượng này một khi bạo phát đi ra, cơ hồ không có mấy người có thể ngăn cản.
Ầm ầm! Cung Bát Lưu đột ngột xuất hiện trên đỉnh đầu của Vương Khung, lực lượng đáng sợ thổi phồng thân thể của y đến lớn hơn một vòng, gân xanh hiển hiện, huyết khí nổ vang, kình phong phần phật, như là yêu thú gào thét, đập về phía Vương Khung.
"Bảy chớp..."
"Kẻ này cũng thực xui xẻo, vậy mà bức bách Bát gia dùng toàn lực, hắn chết chắc rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận