Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 142

"Ha ha ha, năng lực của ta quả nhiên có thể không ngừng dung hợp, không ngừng tiến hóa!" Vương Khung không nhịn được cười to: "Mẹ nó, Diệp Thiên, ta xem ngươi đấu với ta như thế nào."
Hỏa Chủng màu đen quả thực chính là máy gian lận, không ngừng thôn phệ tinh huyết yêu thú, thức tỉnh năng lực, tiến hóa năng lực, dung hợp năng lực, cuối cùng dựng dục ra năng lực mạnh nhất.
Kể từ đó, tiềm năng của Vương Khung căn bản là không có cực hạn.
Hai mắt hắn tỏa ánh sáng, bốc một nắm Hoàng Thiên Ngọc Đạo nuốt chửng, ánh mắt chợt rơi ở phía trên những tinh huyết yêu thú trước người.
"Nuốt hết!" Vương Khung cắn răng, sinh ra một cái ý nghĩ điên cuồng.
Vào ngày thứ ba Vương Khung bế quan!
"Lão Vương luyện công tẩu hỏa nhập ma rồi? Đã ba ngày mà vẫn chưa hề đi ra." La béo đi dạo ở bên ngoài phòng luyện công, có một chút hiếu kỳ, cũng có một chút lo lắng.
Bình thường mà nói, Vương Khung luyện công cũng sẽ không lâu như vậy.
Trước đó mấy người Long Càn, Thẩm Tử Nghê cũng từng tới, nhưng tất cả đều quay trở lại mà không thành công.
"Ta đã khuyên ngươi từ sớm rồi, tên tiểu tử này một đời khó khăn, ở bên cạnh hắn sẽ không có kết cục tốt." Tiểu Bạch lẩm bẩm.
La béo cười gượng hai tiếng, cũng không có phát biểu.
"Hỏa Chủng lại cháy lên, đều là quái thai, loại người này trong lịch sử trời sinh chẳng lành, khuấy động phong vân, náo động thời đại, ngươi hãy cẩn thận chết không toàn thây." Tiểu Bạch tiếp tục nhắc nhở.
"Khẳng định cũng sẽ có người tốt!" Gã béo nhếch miệng nói.
Tiểu Bạch trừng trừng hai mắt: "Tốt cái rắm! Vị Hắc Ám Giáo Hội kia chính là Hỏa Chủng lại cháy lên, Quang Minh Học Cung hận không thể liều mạng với gã."
"Cái gì?" La béo thần sắc khẽ biến.
Thân phận của Tiểu Bạch rất thần bí, tự nhiên cũng biết rất nhiều bí mật, cũng ví dụ như Hắc Ám Giáo Hội.
Nghe người ta nói, đây là một cái tông phái thần bí mới xuất hiện được mấy trăm năm, mọi thứ trong đó đều là bí ẩn, chỉ có một số ít người tu hành biết được sự tồn tại của nó.
Nhưng mà, năng lượng ẩn chứa trong Hắc Ám Giáo Hội lại vô cùng khổng lồ, ngay cả Quang Minh Học Cung cũng đều giữ kín như bưng, mấy lần tổ chức tiêu diệt, cũng đều không thể thành công.
"Vị Hắc Ám Giáo Hội mà ngươi nói...là ai?" Gã béo hiếu kỳ hỏi.
"Đương nhiên là giáo chủ!" Tiểu Bạch liếc mắt nói.
"Ba ngàn năm nay, Lâm La Thiên được mệnh danh là vô địch tinh không, năm trăm năm nay, thiên phú của vị Hắc Ám Giáo Hội kia có một không hai trong thiên hạ." Tiểu Bạch nhận xét.
La béo lấy làm kinh hãi, nhân vật có thể sánh vai cùng với Lâm La Thiên?
Chẳng trách Quang Minh Học Cung hao hết tâm lực cũng khó có thể tiêu diệt gã.
"Trước kia gã chính là Hỏa Chủng bị phế, lại mở ra lối riêng, phá rồi lại lập, nhen nhóm một lần nữa, thức tỉnh một loại năng lực cực kỳ đáng sợ, được xếp hạng là phái thất thần." Tiểu Bạch trịnh trọng nói.
"Phái thất thần! ? Đó là cái gì?" La béo hỏi.
Năng lực Hỏa Chủng chỉ có ba đại trường phái, phái thất thần là cái gì?
"Cái đó là..." Tiểu Bạch vừa muốn nói chuyện.
Ầm ầm! Đột nhiên, một cỗ khí tức kinh khủng phóng lên tận trời, lực lượng bá đạo như Chân Long gào thét, chấn động thiên địa.
Phòng luyện công bỗng nhiên nổ tung, bụi mù tràn ngập, bao phủ một phương.
"Đây là tình huống gì! ?" Gã béo đột nhiên biến sắc, toàn thân lông tơ dựng đứng.
Cỗ khí tức kinh khủng kia như nộ kiếm cuồng triều gào thét mà đến, làm cho gã bỗng nhiên cảnh giác, Hỏa Chủng trong cơ thể tự chủ vận chuyển.
Lúc này, liền ngay cả Tiểu Bạch cũng đều biến sắc, ngửa đầu hí dài.
"Mẹ kiếp, suýt nữa toi đời!" Vương Khung thất tha thất thểu, vọt ra từ trong bụi mù.
Toàn thân quần áo của hắn đã nổ tung, rách rách rưới rưới, lộ ra thân thể thon dài rắn chắc, bên trong con ngươi lấp lóe tinh mang, như bao hàm phong mang.
Tiểu Bạch chỉ nhìn trong nháy mắt, bộ lông toàn thân dựng đứng, lộ ra thần sắc bất khả tư nghị.
"Lão Vương, ngươi làm cái gì thế?" Gã béo kêu ầm lên.
Vương Khung cười khổ, lắc đầu: "Luyện công xảy ra chút vấn đề."
Hắn luyện hóa toàn bộ mấy chục loại tinh huyết yêu thú, có thể không xảy ra vấn đề sao?
Cỗ tinh, khí, thần khổng lồ kia suýt nữa làm cho hắn nổ tung tại chỗ, Hỏa Chủng màu đen cơ hồ gần như quá tải, Hoàng Thiên Ngọc Đạo càng là tiêu hao sạch sẽ.
Dù vậy, cũng suýt chút nữa bị hút khô.
Nhưng cuối cùng, Vương Khung vẫn đã gắng gượng vượt qua, thậm chí làm cho Long Viên Khí cùng với Thân Thể Giao Vương dung hợp, từ đó tiến hóa ra một loại năng lực mới.
"Về sau cũng không thể làm như vậy nữa, thật sự suýt chết!" Vương Khung nhớ tới liền không khỏi hoảng sợ.
Cái gọi là ham hố tất mất, hành động điên cuồng như thế cơ hồ đẩy hắn vào hoàn cảnh vạn kiếp bất phục.
Hỏa Chủng phát cuồng, năng lực mất khống chế, thật sự không có cơ hội đứng lên trở lại.
"Về sau vẫn nên thực hiện từng bước." Trong nội tâm của Vương Khung thầm nghĩ.
"Lão Vương, trông ngươi có vẻ khác thường." La béo nhìn Vương Khung từ trên xuống dưới, lộ ra nét mặt cổ quái.
Gã luôn cảm giác trong cơ thể Vương Khung dường như cất giấu một loại khí tức khác, hoàn toàn tương phản so với nhân loại.
"Ngươi nói đúng, lão tử sẽ lập tức trở nên lợi hại."
Vương Khung vỗ vỗ bả vai của mập mạp, tinh mang trong mắt đại thịnh, hùng tâm vạn trượng, có một loại khí thế quét ngang bát phương, ai cản ta, ta giết người đó.
Hắn mặc quần áo rách nát, nghênh ngang bước trở về chỗ ở.
La béo nhìn đến mức sững sờ xuất thần, xoay đầu lại, nhìn về phía Tiểu Bạch.
"Hắn có phải điên rồi hay không! ?"
Luyện công tẩu hỏa nhập ma, dẫn đến đầu óc xảy ra vấn đề ở nơi nào cũng có.
Tiểu Bạch lộ ra thần sắc ngưng trọng, trầm giọng nói: "Hắn đã trở nên mạnh hơn!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận