Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 152

Cùng là cao thủ 10 hạng đầu Quang Minh Bảng, dạng ước chiến này là sẽ không có người cự tuyệt.
Quả nhiên, Vương Khung khẽ gật đầu, biểu thị đồng ý.
"Có thể!" Nhưng rất nhanh, hắn dựng thẳng một đầu ngón tay lên.
"Phí xuất chiến, một trăm triệu!"
"Cái gì cơ! ?" La Kinh Cuồng mở to hai mắt nhìn, cho rằng mình đã nghe lầm.
Có một khoảng trống ngắn trong não của La Kinh Cuồng.
Có thể đứng trong 10 hạng đầu Quang Minh Bảng, cao thủ như vậy thực sự quá hi hữu, trong ngày thường có thể chạm mặt đã là không dễ, có thể giao thủ với nhau, đó chính là kinh nghiệm quý báu hiếm thấy, cự tuyệt là tuyệt đối không có khả năng.
Vương Khung ngược lại là cũng không có cự tuyệt, nhưng phí xuất chiến là cái quỷ gì?
Dạng cao thủ như vậy không phải cần phải có khí tiết cùng với cao ngạo của chính mình sao?
Về điểm này, La Kinh Cuồng thật sự đã nghĩ nhiều.
Đối với Vương Khung mà nói, khí tiết cùng với cao ngạo đáng giá mấy đồng tiền? Tiền còn trọng yếu hơn nhiều.
"Ngươi...ngươi nói cái gì?" La Kinh Cuồng thân là đệ tử Vương Thành, khi nào đã gặp qua loại thao tác này?
Với thân phận của bọn hắn, vốn đã ngồi ở vị trí cao, sau khi bước vào 10 hạng đầu, sẽ càng thêm yêu quý danh dự của chính mình.
Huống chi, luận bàn ở giữa cao thủ cùng thế hệ đại biểu cho vinh dự cùng với tôn nghiêm, còn có sự chân thành đối với con đường tu hành.
Loại chuyện này lại vẫn có thể coi như là giao dịch! ? Có thể dùng tiền để cân nhắc?
"Đắt quá sao? Nhìn trên phân thượng xếp hạng của ta và ngươi gần nhau, ta sẽ giảm giá cho ngươi 10%!" Vương Khung liếc mắt nhìn gã, chậc lưỡi nói.
Đệ tử La Vương Thành mà lại trả giá, khiến cho hắn có một chút xem thường.
Vương Khung đã hiểu lầm.
La Kinh Cuồng căn bản là chưa kịp phản ứng, thực sự có một chút không lý giải được loại thao tác này.
"Ngươi thật sự muốn lấy tiền của ta! ?" La Kinh Cuồng rốt cuộc cũng kịp phản ứng, bất khả tư nghị nhìn Vương Khung.
"Chớ có nói lung tung, là chính ngươi tự đưa tới cửa." Vương Khung vội vàng nói.
Sự tình này có liên quan đến danh dự, hắn là loại người thấy tiền liền sáng mắt kia sao? Quả thực buồn cười!
Vương Khung liếc nhìn, thản nhiên nói: "Ngươi nghĩ kỹ rồi hãy đến tìm ta."
"Không có tiền còn học đòi người khác khiêu chiến!"
Một giọng nói khinh thường vang lên bên tai La Kinh Cuồng, ngay sau đó, Đồ Phu ở trước mặt gã, dần dần biến mất.
Ngoại tuyến! ?
La Kinh Cuồng mở to hai mắt nhìn, như thể ở trong một giấc mơ, gã không thể tin được những gì mình vừa gặp phải.
Gã đường đường là huyết mạch trực hệ La Vương Thành, cao thủ vô thượng xếp hạng thứ tư Quang Minh Bảng, tìm người luận bàn không chỉ bị thu phí cao mà còn bị khinh thường! ?
"Đồ Phu! ? Mẹ kiếp, ngươi cũng dám mạo danh! ?" La Kinh Cuồng rống to một tiếng, rốt cuộc nghĩ đến khả năng duy nhất.
Lúc này La Kinh Cuồng quả thực là tam thi nhảy loạn, ngũ tạng câu phần, từ lúc tham gia vào Thiên Võng cho đến nay, gã còn chưa bao giờ phiền muộn như lúc này.
Gã cho rằng là bằng vào sự thông minh tài trí của chính mình, tìm tới Đồ Phu chân chính, ai biết được lại là một kẻ giả mạo.
Đương nhiên, đó cũng chỉ là gã tưởng rằng đó là kẻ giả mạo.
Dù sao, La Kinh Cuồng làm sao có thể tưởng tượng được, vị Đồ Phu được Thiên Võng ca tụng kia lại là một kẻ hám tiền như vậy!
...
Trở lại hiện thực, Vương Khung liền không ngừng không nghỉ đi tìm Kỷ Nguyên Thần.
Vào thời điểm Kỷ Nguyên Thần biết được tin tức Vương Khung đã thành công tiến vào 10 hạng đầu, phản ứng đầu tiên chính là không tin.
Dù sao, khoảng cách Vương Khung khiêu chiến lần trước ngay cả nửa tháng cũng chưa tới, nếu nói hắn đã trực tiến vào 10 hạng đầu, quả thực chính là không thể tưởng tượng.
Nhưng mà Vương Khung đích thân đến tìm y, sẽ không có khả năng đùa kiểu này.
Kỷ Nguyên Thần mang theo đầy bụng kinh nghi lập tức tiến vào Thiên Võng xác nhận.
Một lát sau, Kỷ Nguyên Thần gỡ kính mắt xuống, giống như gặp quỷ nhìn chằm chằm Vương Khung, dò xét trên dưới, dường như còn chưa kịp lấy lại tinh thần.
"Thật sự không thể tin được, ngươi thế mà thực sự làm được! ?" Kỷ Nguyên Thần tự lẩm bẩm.
Lúc này, đầu óc y đầy dấu chấm hỏi, dùng thực lực Vương Khung bày ra, so với ước định y đưa ra, tiến vào 20 hạng đầu Quang Minh Bảng đã coi như là kỳ tích.
Nhưng mới được bao lâu, Vương Khung không ngờ lại tạo ra một kỳ tích khác, trực tiếp đạt được hạng thứ 5.
"Ngươi giấu thật là sâu!" Kỷ Nguyên Thần hơi hơi ngưng tụ con mắt lại, hình như có thâm ý nói.
Trong thời gian ngắn, có thể lấy được thành tựu như thế, chỉ có một lời giải thích.
Vương Khung đã giấu át chủ bài, giấu một con át chủ bài mà y cũng đều không thể tưởng tượng.
Tên tiểu tử này ẩn tàng quá sâu, phong mang như thế, lại vẫn còn giấu át chủ bài.
Lúc này, Kỷ Nguyên Thần thậm chí có một chút đố kỵ, đố kỵ với lão bản.
Sao y lại không thể gặp được dạng hạt giống tốt như thế này?
Thiên phú, tâm cơ, tính cách...
Kỷ Nguyên Thần càng nhìn Vương Khung, càng cảm thấy thuận mắt, thậm chí đến cuối cùng, con mắt cũng đều tỏa ra ánh sáng, xanh mơn mởn, như chồn nhìn thấy gà mái vậy.
"Có thể cho ta biết, ngươi đã làm như thế nào không?" Kỷ Nguyên Thần không nhịn được hỏi.
Y quá biết rõ độ khó của 10 hạng đầu Quang Minh Bảng, để có được thứ hạng này, những thiên tài bình thường chỉ có thể được dùng làm đơn vị đo lường.
Y thực sự không nghĩ ra, thực lực của Vương Khung so với dự đoán của y tại sao lại chênh lệch lớn như vậy.
Vương Khung nhếch miệng cười cười.
"Đại chấp giáo, đó là bí mật của ta, cũng không nằm ở bên trong ước định."
Kỷ Nguyên Thần khẽ gật đầu, cũng không có truy vấn, y vốn cũng không có dự định biết hết thảy mọi thứ của Vương Khung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận