Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 161

Chỉ có đạt đến dạng độ cao như lão, mới sẽ chân chính biết, một khi loại nghề nghiệp này được sáng lập, nó sẽ có ảnh hưởng sâu xa cỡ nào, đáng sợ cỡ nào.
"Tần Hoàng bệ hạ hùng tài đại lược, sáng tạo ra những thứ vượt qua cổ kim, thực sự khó có thể tưởng tượng, trên đời này vậy mà lại có dạng nhân vật cái thế như thế." Phí lão không khỏi cảm thán.
Ở cùng một thời đại với Tần Hoàng, là vinh quang vô hạn, chúng sinh ở phía dưới hào quang của y, có thể hưởng thụ được biến đổi chưa bao giờ có.
Sự biến đổi này có tác động sâu rộng và thậm chí thay đổi số phận của hầu hết mọi người.
"Tần Hoàng bệ hạ cũng đã nói, khác thường tất có dị thường, nếu có hoành không xuất thế, tám chín phần mười là bật hack, nói không chừng bản thân Tần Hoàng bệ hạ cũng bật hack." Vương Khung không nhịn được nói.
Phí lão liếc một cái, lắc đầu nói: "Đó chỉ là Tần Hoàng bệ hạ nói đùa, trên con đường tu hành làm sao có thể có đường tắt, quả nhiên là người trẻ tuổi, thật là vô tri."
Theo quan điểm của Phí lão, là tạo hoá thần kỳ, thiên địa chung linh, tất cả tập trung vào một thế này, mới tạo nên dạng hùng tài như Tần Hoàng.
Cái gì mà bật hack, bàn tay vàng, tất cả đều là nói nhảm, đó chỉ là lời nói khiêm tốn của Tần Hoàng bệ hạ mà thôi.
Nhưng thế nhân tầm thường, căn bản không thể nhận ra sự khiêm tốn và điệu thấp của Tần Hoàng bệ hạ, cho rằng y đi đường tắt trên con đường tu hành.
Trên đời này nào có đường tắt gì? Chỉ là người bình thường tưởng tượng ra mà thôi, thực sự buồn cười.
"Phí lão đang nói, con đường tu hành trừ chuyên cần khổ luyện, không có bất kỳ đường tắt gì, điểm này ta thấu hiểu rất rõ." Vương Khung đột nhiên nghiêm mặt nói.
Phí lão khẽ gật đầu, quăng ánh mắt tán thưởng về phía hắn.
Trong mắt lão, Vương Khung có thể có được thành tựu như ngày hôm nay, ngoại trừ thiên phú, hơn phân nửa cũng là bởi vì cố gắng, nếu không sao có khả năng đề thăng mạnh mẽ như vậy ở trong một khoảng thời gian ngắn.
"Phí lão, thứ đồ chơi này dùng thế nào?" Vương Khung không kịp chờ đợi.
Lôi Quang Lục Sí Văn đấy!
Từ lúc tiến vào Quang Minh Học Cung đến nay, Vương Khung liền tâm tâm niệm niệm, nhớ thương đầu yêu thú này.
Hắn có thể trăm phần trăm kết luận, một khi hấp thu tinh, khí, thần của Lôi Quang Lục Sí Văn, Huyết Văn Tí của hắn khẳng định có thể tiến hóa, đến thời điểm đó hai đại năng lực đều sẽ là cấp Linh tuyệt phẩm.
Thân mang thực lực như vậy, coi như tiến vào Hắc Thuỷ Long Cung, ứng đối với các Quang Minh Học Cung thành lớn khác, cũng đều có thể quét ngang.
"Có thấy cái nút tròn kia không? Nhỏ máu của ngươi lên phía trên là được." Phí lão chỉ vào Yêu Thú Cầu nói.
Vương Khung làm theo.
Máu tươi từ đầu ngón tay rơi lên trên Yêu Thú Cầu, trong nháy mắt, giọt máu kia liền xuyên thấu qua nút bấm hình tròn thẩm thấu vào bên trong Yêu Thú Cầu.
Ngay sau đó Yêu Thú Cầu nổi lên một tia điện quang, sáng óng ánh, lộ ra vẻ cuồng bạo cùng với hung mãnh.
"Lôi Quang Lục Sí Văn! ?"
Trong lòng Vương Khung khẽ động, liền cảm giác được, ở bên trong Yêu Thú Cầu có một sinh linh, sinh mệnh lực tràn đầy mạnh mẽ, giống như sấm sét giữa bầu trời đêm đầy sao, hung tợn và cuồng bạo, tràn đầy thiên uy.
Vương Khung vô thức nhấn nút bấm, Yêu Thú Cầu mở ra, một đạo lôi quang bay ra, ngưng tụ ra một thân hình.
Đó là một con muỗi to lớn có sáu cánh, ánh sáng sấm sét màu tím yếu ớt xuyên qua cơ thể nó, khắp người nó có ánh điện quấn quanh, lóe lên cực nhanh, thoáng qua tức thì.
"Không hổ là dị chủng." Vương Khung không nhịn được khen.
Toàn thân trên dưới đầu Lôi Quang Lục Sí Văn này tản ra một cỗ cảm giác áp bách làm cho hắn cũng vì thế mà rung động.
Yêu thú cảnh giới Bổ Nguyên cũng đã rất khủng bố.
Huống chi huyết mạch của Lôi Quang Lục Sí Văn còn được xếp vào "Kỳ Thú Bảng".
"Ha ha ha, cuối cùng cũng đến tay." Trong nội tâm Vương Khung cuồng hỉ.
Khí tức của đầu Lôi Quang Lục Sí Văn này hung lệ, nhưng ánh mắt nhìn về phía hắn lại vô cùng nhu hòa, tiến tới, muốn cọ cọ.
"Ngươi đừng có chà xát ta." Vương Khung bỗng nhiên lùi về phía sau.
Tia điện quang lấp lánh kia trông thật kinh người, dù sao hắn cũng là thân thể bằng xương bằng thịt, làm sao có thể chịu được xung kích dữ dội như vậy.
Huống hồ, đây còn là lực lượng của yêu thú cảnh giới Bổ Nguyên.
Vương Khung có một chút sợ, cầm Yêu Thú Cầu liền muốn thu Lôi Quang Lục Sí Văn vào.
Ô ô ô...
Lôi Quang Lục Sí Văn dường như nhận đả kích, phát ra một tiếng kêu rên, ánh mắt cũng biến trở thành điềm đạm đáng yêu, thậm chí mơ hồ có một chút lôi quang.
"Đây không phải là muỗi cái đó chứ?" Vương Khung nghi hoặc.
Phí lão khẽ gật đầu.
Tiếng kêu rên của Lôi Quang Lục Sí Văn càng lớn.
Trong nội tâm Vương Khung mềm nhũn, bất đắc dĩ nói: "Được rồi, không nhốt ngươi vào, chỉ được cọ cọ thôi!"
Nói xong, hắn liền thu Yêu Thú Cầu vào.
Lôi Quang Lục Sí Văn lập tức chuyển từ buồn sang vui, vỗ cánh, bay đến bên cạnh Vương Khung, nũng nịu cọ vào người hắn.
Kỳ dị là, đạo đạo lôi quang kia chạm vào Vương Khung, chẳng những không bị thương tổn gì. Mà máu thịt của hắn phảng phất như bị kích hoạt, toàn thân tràn ngập lực lượng, sâu trong cốt tủy, giống như có vô số côn trùng đang đấm bóp cho hắn, lông tơ toàn thân đều dựng lên.
Vẻ mặt của Vương Khung co quắp, giống như thăng thiên, trong miệng phát ra âm thanh dễ chịu, khiến cho Phí lão ở bên cạnh lộ ra vẻ mặt cổ quái.
"Dưỡng thân điện! ?" (điện bảo vệ sức khoẻ)
Phí lão kinh ngạc, lão sống hơn nửa đời người, còn chưa từng thấy qua Lôi Quang Lục Sí Văn có thể sử dụng như thế này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận