Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 251

"Mẹ kiếp, y...y có phải hay không bị đánh khóc rồi?"
Có người kinh hô, chỉ thấy Mạc Kiếm Trạch chậm rãi bò lên từ bên trong hố sâu, khóe mắt mơ hồ có huyết lệ trôi nổi.
Lực lượng của Vương Khung quá mức cường đại, trực tiếp làm vỡ tuyến nước mắt của y.
Lúc này, Mạc Kiếm Trạch thoạt nhìn giống như là đang khóc lớn vậy, nước mắt không ngừng chảy xuống.
Dưới ánh mắt của bao người, lại là bị người đánh cho bật khóc.
Tâm lý của Mạc Kiếm Trạch triệt để suy sụp, lửa giận bừng lên, không thể dập tắt, chiến ý lăng lệ triệt để khiến cho y mất đi lý trí.
Nếu không chiến đấu đến chết, mọi thứ hôm nay tất nhiên sẽ trở thành tâm ma của y.
"Lui ra đi, bây giờ ngươi còn chưa phải là đối thủ của hắn."
Giọng nói của Hắc Kiếm Ma vang lên đúng lúc, khiến cho Mạc Kiếm Trạch bình tĩnh lại trong giây lát.
Vương Khung ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy vị cao thủ danh chấn thiên hạ kia đạp không mà đến, ánh mắt khoan thai, rơi ở trên người hắn.
"Người trẻ tuổi, Trúc Cơ Pháp ngươi tu luyện rất có ý tứ, chúng ta chơi một trò chơi chứ?"
Giọng nói của Hắc Kiếm Ma vang vọng phía trên trung tâm quảng trường, mang theo một tia mê hoặc.
Hắc Kiếm Ma, cao thủ vô thượng La Vương Thành, tồn tại chí cường trong "danh sách trăm đại dị năng giả".
Luận bối phận, thành chủ La Vương Thành hiện nay là huynh trưởng của y, coi như là thiên kiêu cái thế La Kinh Cuồng cũng đều phải gọi y một tiếng tộc thúc.
Nhân vật như vậy, uy danh chấn động thiên hạ.
Vậy mà ở bên trong Quang Minh Học Cung, trước mắt bao người, lại muốn chơi một trò chơi cùng với Vương Khung.
Tất cả mọi người đều cảm thấy ngạc nhiên.
Chỉ có Kỷ Nguyên Thần cùng với Phí lão là quay mặt nhìn nhau, bọn hắn nhìn ra được, thiên phú của Vương Khung đã triệt để câu lên sự hứng thú của vị đại cao thủ này.
"Lão sư..." La Lưu Vận lộ ra thần sắc cổ quái, không khỏi nhìn về phía Vương Khung.
Qua nhiều năm như vậy, nàng còn chưa bao giờ nhìn thấy lão sư của mình đối đãi với một vị hậu bối như vậy, lại muốn chơi một trò chơi với đối phương?
Coi như là Mạc Kiếm Trạch cũng đều không có cơ hội như vậy, cho tới nay vẫn luôn bị đối xử nghiêm khắc và kỷ luật gần như khắc nghiệt.
Có thể làm cho lão sư của nàng làm như vậy, chỉ có thể nói rõ người thiếu niên trước mắt này quá mức đặc biệt, đặc biệt đến mức khiến cho Hắc Kiếm Ma cũng đều trái ngược với trạng thái bình thường.
Không chỉ là La Lưu Vận, Mạc Kiếm Trạch cũng phát giác ra được, trong mắt lóe lên một vệt thần sắc ảm đạm, trong nội tâm không khỏi nhiều hơn mấy phần đố kị cùng với ao ước đối với Vương Khung.
Lúc này, ánh mắt của toàn bộ mọi người rơi ở trên người Vương Khung.
Cho dù ở trước mặt hắn là Hắc Kiếm Ma, hắn vẫn như cũ trở thành tiêu điểm của mọi người.
Vương Khung nhìn Hắc Kiếm Ma sống sờ sờ trước mắt, tâm thần không khỏi có một chút kích động.
Tư liệu cùng với cố sự của vị đại cao thủ này, hắn đã sớm thuộc làu.
Dù sao thì quyển "danh sách trăm đại dị năng giả" kia cũng là sách hắn đọc trước khi đi ngủ, đã sớm bị lật nát.
"Vậy...ta có thể xin chữ ký trước không?"
"Cái quái gì vậy?"
Vào lúc mọi người ở đây chờ mong câu trả lời chắc chắn của Vương Khung, một câu nói của hắn liền làm cho tất cả mọi người đều sửng sốt.
Liền ngay cả Hắc Kiếm Ma cũng đều là sửng sốt một chút, chợt mỉm cười.
Y phát hiện ra người trẻ tuổi này thật sự rất có ý tứ.
Nếu như đổi lại thành người khác, đối mặt với lời mời của y, khẳng định sẽ kinh sợ, không nói đến việc sẽ vội vã hồi đáp, tối thiểu nhất cũng sẽ kích động một phen.
Nhưng Vương Khung thậm chí ngay cả suy nghĩ cũng đều không có suy nghĩ, liền trực tiếp xin chữ ký.
Loại mạch suy nghĩ này thực sự khiến cho Hắc Kiếm Ma có một chút ngoài ý muốn.
"Được." Hắc Kiếm Ma khẽ gật đầu.
"Mẹ nó, rốt cuộc bắt được người sống." Trong nội tâm Vương Khung đang cuồng hống, quả thực có một chút kích động.
Hắn đi đến trước người Hắc Kiếm Ma, móc ra một quyển "danh sách trăm đại dị năng giả" từ bên trong Hỏa Giới.
Quyển sách này hiển nhiên đã quá cũ nát, trang bìa cũng đã không còn, các góc của trang bị cuộn lại, giống như sách nhặt được trong thùng rác.
Điều đáng xấu hổ nhất là bức hoạ trên một số trang đã bị vẽ nguệch ngoạc.
Mặt Hoàng Kim Vương bị vẽ hai chòm râu, trong lỗ mũi lòi ra lông mũi.
Đầu Hài Khách bị vẽ thành đầu trọc, bối cảnh sóng lớn dưới chân bị vẽ thành bồn cầu.
...
Vương Khung gượng cười hai tiếng, vội vàng cất quyển sách cũ nát này vào.
"Tiền bối chê cười rồi, đây là bản phổ thông, không quá rắn chắc." Vương Khung vô lực giải thích.
Trước mắt bao người, hắn lại lấy ra thêm một bản, trang bìa đen nhánh, chữ mạ vàng.
"Đây là bản bìa cứng."
Vương Khung lại lấy ra một bản, trang bìa vàng, chữ mạ bạc, nhưng trên đó có dấu tay dính dầu và mùi mỡ lợn thoang thoảng.
"Bản xa hoa..."
Vương Khung lại móc ra một bản từ Hỏa Giới.
Bản trân tàng, bản kim cương trắng, bản hắc kim, bản vinh quang...
Chỉ trong chốc lát, Vương Khung đã xuất ra mấy chục quyển "danh sách trăm đại dị năng giả" phiên bản khác nhau.
Lúc này, đừng nói là đệ tử ba đại viện, Mạc Kiếm Trạch, La Lưu Vận, liền ngay cả Hắc Kiếm Ma cũng đều nhìn choáng váng.
"Thần tượng đúng là rất hứng thú đối với quyển sách này!" Minh Hạo Nhiên không nhịn được nói.
"Danh sách trăm đại dị năng giả" là một quyển sách vô cùng nổi danh, liên tục lọt vào 10 hạng đầu mười cuốn sách bán chạy nhất do "Báo Tương Lai" bình chọn.
Cho nên quyển sách này cũng đã được xuất bản nhiều lần trong các ấn bản khác nhau.
Bởi vì có quá nhiều phiên bản, cho nên liền có một số người tiến hành sưu tập những phiên bản này như thú vui, dần dà liền hình thành một cái vòng tròn cố định.
Bạn cần đăng nhập để bình luận