Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 386

"Vòng so tài đầu tiên của mỗi lần Sơ Vương Tế đều không giống nhau." Gã béo nhếch miệng nói.
"Cũng ví dụ như lần trước, tất cả người tham dự đều sẽ đạt được một hạt giống, nuốt hạt giống này vào, dùng Hỏa Chủng uẩn dưỡng..."
"Hạt giống này sẽ mọc rễ nảy mầm ở bên trong cơ thể, đông thời mọc ra từ đỉnh đầu giống như một bộ phận của cơ thể, sau cùng căn cứ vào độ cao sinh trưởng để tiến hành sàng chọn."
"Vòng so tài đầu tiên sẽ loại bỏ hơn một nửa số người."
"Cái gì?" Đám người nghe thế, quay mặt nhìn nhau, chỉ cảm thấy vòng đầu tiên sàng chọn này lộ ra cổ quái cùng với quỷ dị.
"Đó là so tài kiểu gì?" Vương Khung không nhịn được nói.
Gã béo giải thích: "Đó không phải là hạt giống bình thường, có thể trắc nghiệm được phẩm chất Hỏa Chủng, độ cao sinh trưởng sau cùng liên quan tới chân nguyên cùng với chất lượng."
"Dạng phương thức sàng chọn này rất đặc biệt, cũng rất hữu hiệu, đã từng xuất hiện 7 lần trước các kỳ Sơ Vương Tế trước đây, được xưng là thí luyện 'thực vật nhân'!"
"..."
"Thí luyện thực vật nhân! ? Lần này hẳn sẽ không phải sẽ là dạng thí luyện này chứ, thực vật mọc ra từ trong cơ thể...thật quỷ dị, ta không muốn..." Thẩm Tử Nghê thân là nữ tử, có một chút bài xích theo bản năng.
"Yên tâm, sẽ không có khả năng hai kỳ liên tục đều xuất hiện thí luyện thực vật nhân." Gã béo trấn an, nhưng gã xoay chuyển lời nói tiếp tục nói.
"Nhưng các ngươi cũng không thể thả lỏng, vòng thí luyện đầu tiên của các kỳ Sơ Vương Tế đều rất quỷ dị, cơ bản đều là dạng thí luyện kiểu vậy."
"Vào lần trước, họ đã đào ba nghìn cái hố, chôn toàn bộ người dự thi vào, dùng bùn đất đặc thù lấp lại, dựa theo thời gian kiên trì dài ngắn cuối cùng để tiến hành sàng chọn."
"Cái gì cơ? Chôn sống?" Vương Khung cũng đều ngớ người.
"Còn có một lần, Quang Minh Học Cung mang đến ba nghìn tấn thịt yêu thú bí chế, mỗi một người dự thi đều được phát cho một chiếc đan lô, dùng Hỏa Chủng của chính mình làm nguồn lửa để nướng thịt, người nào nướng được nhiều người đó liền có thể vào vòng sau." Gã béo tiếp tục mở rộng biên giới nhận biết của đám người.
Những nội dung thí luyện này quỷ dị gần như không thể tưởng tượng, so với tính chất nghiêm trọng của Sơ Vương Tế bên trong truyền thuyết quả thực không phù hợp.
Thần sắc của Vương Khung biến thành vô cùng cổ quái.
Thí luyện thực vật nhân, thí luyện chôn sống, thí luyện nướng thịt...những chuyện này nghe thế nào cũng đều không giống như là Sơ Vương Tế.
"Còn có những chuyện càng quỷ dị hơn!" Gã béo đột nhiên nói.
"Chuyện gì?"
"Mỗi kỳ Sơ Vương Tế, đều sẽ có người...mất tích một cách bí ẩn!"
"Mất tích?" Vương Khung khẽ giật mình, kỳ quái hỏi: "Có ý tứ gì?"
"Theo nghĩa đen, không phải thua, cũng không phải chết, liền là biến mất, không tìm thấy được, không có bất kỳ nguyên do gì." Gã béo giảm thấp thanh âm nói.
Sơ Vương Tế trong miệng gã béo không khớp cùng với nhận biết của Vương Khung, ngoại trừ những thí luyện quỷ dị kia, làm cho hắn để ý nhất chính là cái gọi là mất tích bí ẩn.
Trong các kỳ Sơ Vương Tế, đều có đệ tử như là bốc hơi khỏi nhân gian, không có tung tích gì nữa, bọn hắn sống hay chết cũng đều không có ai biết được.
"Tại sao lại có thể như vậy?" Minh Thanh Sa rụt rụt cái cổ trắng nõn nói.
"Thiên Vương Môn cũng không phải là đạo thống bình thường, tổ sư khai phái cực kỳ thần bí, nghi ngờ là đám đại năng thức tỉnh Hỏa Chủng sớm nhất kia, thậm chí còn tham dự sáng lập Quang Minh Điện." Những gì gã béo nói tới đều là bí ẩn thế nhân khó biết.
"Cho dù lịch sử loài người xuất hiện nhiều lần tuyệt tự, đạo thống Thiên Vương Môn vẫn như cũ truyền thừa xuống dưới, nó cường đại không thể tưởng tượng, thậm chí không sợ Quang Minh Điện."
Không thể nghi ngờ, Quang Minh Điện là thế lực cổ xưa nhất trong thiên hạ, được sinh ra vào thời điểm Hỏa Chủng mới xuất hiện.
Nhưng mà, tuế nguyệt thay đổi, cho dù là Quang Minh Điện cũng không có khả năng một mực ngồi vững chắc ở trên đại vị, trong thiên hạ, vẫn có những thế lực có thể chống lại Quang Minh Điện.
Thiên Vương Môn chính là một trong số đó.
Thậm chí, Lâm La Thiên trước kia, dùng lực lượng một người, liền có thể vô địch thiên hạ, ép cho Quang Minh Điện mấy trăm năm không dám lên tiếng.
"Dạng đạo thống này cũng sẽ tuyệt diệt?" Minh Hạo Nhiên ngạc nhiên nói.
Gã béo lắc đầu thở dài: "Trên đời này không có truyền thừa vô địch, mạnh như Thiên Vương Môn cũng táng diệt ở bên trong năm tháng, chỉ vì trong Quang Minh Điện đản sinh ra một vị cao thủ..."
Nói đến đây, đôi mắt như hạt đậu xanh của gã hơi hơi ngưng tụ lại, thần sắc trở nên vô cùng trịnh trọng.
Hoắc Pháp Vương!
Ba ngàn năm trước, đây là nam nhân duy nhất có thể tranh hùng cùng với Lâm La Thiên, thiên tư của y vô cùng đáng sợ, được xem là dị năng giả cường đại nhất trong lịch sử Quang Minh Điện.
Nếu như không có Lâm La Thiên, y hẳn là ngôi sao lớn lấp lánh nhất thời đại kia.
"Hoắc Pháp Vương là một ngọn núi cao trong Quang Minh Điện, trước kia y thần thông đại thành, dùng vũ lực tuyệt đối tiêu diệt dị giáo, trấn áp truyền thừa linh sơn, Thiên Vương Môn chính là bị diệt mất vào thời điểm này." Gã béo trầm giọng nói.
"Nhưng nghe nói, Thiên Vương Môn còn có hương hỏa chưa hề đoạn tuyệt."
"Ý của ngươi là...ở trên núi này còn có..." Đám người không nhịn được nhìn về phía Thiên Vương Sơn nơi xa.
"Theo lời đồn, Thiên Vương Môn có một tòa tượng đá tên là Thiên Vương Tượng, là..."
Gã béo còn muốn nói nữa, đột nhiên, cách đó không xa phong lôi tấn công thanh âm kinh.
Vương Khung ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy từng đội nhân mã xuất hiện lần lượt thông qua trận pháp.
"Người Tinh Hà Thành! ?"
Vương Khung trong nháy mắt liền nhận ra được, trong đó còn có không ít người quen, Trần Thiên Hà cũng bất ngờ xuất hiện, từ sau lần gặp gỡ trước đó, hai người liền không còn gặp nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận