Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 590

"Năng lực! ?" Thần sắc của Vương Khung khẽ biến.
Năng lực của Cổ Thích Tâm quá đặc biệt, vậy mà có thể hấp thu lực lượng của người khác?
Ông! Vương Khung vận chuyển Hỏa Chủng bản mệnh, trong chốc lát, cỗ lực lượng thôn phệ bá đạo kia biến mất không thấy gì nữa.
Năng lực bản mệnh của hắn có thể miễn dịch hết thảy lực lượng Hỏa Chủng, năng lực của Cổ Thích Tâm cho dù lại thần bí khó lường hơn cũng vô dụng đối với hắn.
Cùng lúc đó, Vương Khung tay bóp kiếm quyết, lôi quang nổ vang, tần suất chấn động phát ra tiếng vang chói tai, trực tiếp điểm vào trán Cổ Thích Tâm.
Huyết khí của Cổ Thích Tâm chấn động, lôi điện cuồng bạo lan tràn toàn thân trong nháy mắt, Hỏa Chủng của y vận chuyển, trong khoảnh khắc liền hấp thu thôn tính tiêu diệt lôi quang.
Lúc này, Cổ Thích Tâm rốt cục cũng triệt để thức tỉnh, hai mắt trở nên rõ ràng thấu triệt.
"Đồ Phu! ?" Cổ Thích Tâm thấy rõ thân ảnh trước mặt, vô thức hỏi.
Một chỉ mới vừa rồi kia, vô số hình ảnh hóa thành lạc ấn, chảy vào trong đầu, không cần bất kỳ lời nói nào, Cổ Thích Tâm liền biết hết thảy.
Đây gọi là dùng tâm ấn tâm, ý hợp tâm đầu, chính là bí pháp truyền đạo cổ lão, chỉ có tinh thần cường đại đến một trình độ nhất định, mới có thể thi triển ra thủ đoạn như thế.
Đương nhiên, đoạn lấy máu kia Vương Khung tự nhiên không có khắc sâu vào trong đầu óc của Cổ Thích Tâm.
"Là ngươi đã cứu ta! ?" Cổ Thích Tâm cảm thụ được lực lượng nổ vang trong cơ thể, trong con ngươi lấp lóe ánh sáng.
Đã bao nhiêu năm, y giống như phế nhân vậy, cả ngày ngâm ở trong thuốc, y nắm giữ thân phận thế tử Thiên Vũ Vương mà có không biết bao nhiêu người ao ước, nhưng lại không biết, y đối với mỗi một vị tu sĩ có thể cô đọng Hỏa Chủng đều không ngừng ao ước, y ao ước loại năng lực có thể rong ruổi thiên địa, thể hiện ra đủ loại phong thái của bản thân kia.
Bây giờ, y rốt cục cũng đã thức tỉnh năng lực của mình.
Hết thảy mọi thứ đều là nhờ Vương Khung, nam nhân mà y ước ao gặp mặt đã lâu này, không chỉ giải quyết mối tai hoạ ngầm của y, thậm chí còn khiến cho y thu hoạch được lực lượng thuộc về mình, tìm được con đường sau này.
Ơn nghĩa như thế, to như trời cao, trong lúc nhất thời, Cổ Thích Tâm cũng không biết nên biểu đạt lòng cảm kích của mình như thế nào, y biết bất kỳ lời nói nào cũng đều lộ ra không có ý nghĩa.
"Không cần như thế, sự nghiệp vĩ đại sẽ luốn khiến cho các nhân vật vĩ đại không hẹn mà gặp..." Vương Khung giơ tay lên một cái, trong đầu óc đột nhiên hiện ra lúc lần đầu tiên nhìn thấy gã béo, lời nói mà gã béo nói với hắn.
"Sự nghiệp vĩ đại..." Cổ Thích Tâm lộ ra vẻ suy nghĩ sâu xa.
"Ngươi đã từng nghe nói đến Bổ Thiên Công Hội chưa? Có muốn nhập hội hay không? Không có yêu cầu gia nhập! Còn có thể hưởng thụ các loại phúc lợi!" Đúng lúc này, khoé miệng của Vương Khung hơi nâng lên, lộ ra nụ cười.
Bổ Thiên Công Hội, phù dung sớm nở tối tàn, lại lưu lại thanh danh hiển hách tại thế gian, nhất là ở bên trong Thiên Võng, đã sớm trở thành truyền thuyết, đánh đồng cùng với Đồ Thần Công Hội.
Bởi vì, hội trưởng của Bổ Thiên Công Hội là Đồ Phu, chỉ bằng điểm này liền đầy đủ.
Vào thời điểm sự kiện lớn huy động vốn cộng đồng lúc trước xảy ra, Bổ Thiên Công Hội lần đầu tiên hoành không xuất thế, Vương Khung dùng thân phận hội trưởng Bổ Thiên Công Hội công khai khiêu chiến đại sư huynh Quang Minh Học Cung, tuyên bố muốn cưới tiểu công chúa La Vương Thành.
Chuyện này đã từng oanh động thiên hạ, dẫn nổ Thiên Võng.
Về sau những hội viên Bổ Thiên Công Hội kia liên tiếp bị tuôn ra, tất cả đều là dạng vô thượng cự đầu như Hoàng Kim Vương Mạnh Long Tước, Hắc Kiếm Ma La Tiểu Hắc, Hài Khách Khương Thiên Ba, càng làm cho các nơi chấn động, vì thế mà choáng váng.
Thân là người ủng hộ Vương Khung, Cổ Thích Tâm tự nhiên biết sự tồn tại của Bổ Thiên Công Hội, thậm chí lúc trước, y còn xuất một phần lực vì sự kiện lớn huy động vốn cộng đồng, tràn ngập tò mò cùng với khát vọng đối với Bổ Thiên Công Hội.
Nhưng y nằm mộng cũng nghĩ không ra chính mình sẽ có một ngày hội trở thành phó hội trưởng Bổ Thiên Công Hội.
Không sai, Vương Khung đã thành công kéo vị thế tử Thiên Vũ Vương này xuống nước...không, là kéo lên thuyền.
Cổ Thích Tâm cũng nhảy lên trở thành cao tầng Bổ Thiên Công Hội, mặc dù bây giờ cao tầng cũng chỉ có hai người y cùng với Vương Khung mà thôi.
"Thật sự có thể chứ? Không cần khảo hạch gì cả?" Cổ Thích Tâm như rơi vào mộng, có phần kích động, có phần thấp thỏm.
"Không cần, ngươi là nhân tuyển tốt nhất, danh xứng với thực." Vương Khung khích lệ nói.
Có Thiên Vũ Vương giữ thể diện cho hắn, hắn nằm mơ cũng đều muốn cười tỉnh, còn kiểm tra cái gì chứ, thu tiền thì còn được, đương nhiên, hắn là sẽ không thể nào thu tiền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận