Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 521

"Ta lại sắp trở nên lợi hại."
Hai mắt của Vương Khung tỏa ánh sáng, phảng phất như mình đã đứng sừng sững ở trên đỉnh cao nhất, chân đạp Quang Minh Điện, uy chấn Tần Hoàng Đình.
Vương Khung bưng Nguyên Khí Trì, đứng giữa những mảnh xương ngổn ngang trên sàn, nhếch mép cười lớn.
Hình ảnh như vậy rơi vào trong mắt Lưu Nguyệt Nhi, nhìn như thế nào cũng đều rất quỷ dị.
"Sẽ không phải là tẩu hỏa nhập ma đó chứ!" Lưu Nguyệt Nhi âm thầm nói, có một chút sợ hãi.
Nếu như loại biến thái này tẩu hỏa nhập ma, không cẩn thận quả thật là sẽ dễ dàng chụp chết nàng, cho dù là ngộ thương, thân thể mềm mại của nàng căn bản không chịu được lực lượng xung kích mãnh liệt của Vương Khung.
Cũng may lo lắng của nàng chỉ là dư thừa, sau một khắc, tiếng cười sóng cuồng im bặt mà dừng.
Vương Khung khoát tay, bỏ Nguyên Khí Trì vào trong túi, nhưng khóe miệng vẫn như cũ mang theo nụ cười như có như không.
"Sau khi trở về cần phải đề cao ngưỡng cửa trở thành hội viên." Trong nội tâm Vương Khung vẫn còn đang tính toán đại kế Bổ Thiên của mình.
"Ngươi...không có sao chứ! ?" Lưu Nguyệt Nhi cẩn thận từng li từng tí đi tới, hỏi dò.
"Ta thì có thể có chuyện gì?" Vương Khung liếc mắt nhìn vị tiểu mỹ nữ này, thản nhiên nói: "Mới vừa rồi ngươi đã nhìn thấy cái gì?"
"Ta nhìn thấy..." Lưu Nguyệt Nhi vừa định nói chuyện.
"Nếu như ngươi dám nói lung tung nửa chữ ở bên ngoài, lão tử liền giết ngươi." Vương Khung hung ác nói, đối với mỹ nữ, hắn không có một chút thương hương tiếc ngọc nào.
Thân thể mềm mại của Lưu Nguyệt Nhi run rẩy, có một chút ủy khuất, cho dù tại Hắc Ám Giáo Hội, nàng cũng đều không bị người nào hù doạ như thế, đặc biệt là nam nhân.
"Ta...ta cái gì cũng không thấy." Lưu Nguyệt Nhi bĩu môi, cúi đầu, vô cùng ủy khuất nói.
Tình thế mạnh hơn người, ở trước mặt Vương Khung, nàng cũng không thể không thu hồi kiêu căng ngày xưa, mà phải cẩn thận ứng phó.
"Như thế mới ngoan!" Vương Khung vuốt vuốt đầu nhỏ của nàng, khẽ cười nói.
"Thật sự là ma quỷ!" Lưu Nguyệt Nhi lẩm bẩm trong nội tâm.
Nàng chưa bao giờ gặp được nam nhân nào như vậy, đối đãi với mỹ nữ, không có một chút thương tiếc nào, dùng khí thế ép người, hỉ nộ vô thường.
Nhưng ở trước mặt Vương Khung, nàng không dám biểu hiện ra một chút bất mãn nào, ngoan ngoãn đứng ở sau lưng Vương Khung, xâm nhập vào sâu trong hang động cổ xưa.
Hai người đi dọc theo hang động như ruột dê, không được bao lâu, trước mặt liền xuất hiện ngã ba đường.
"Chúng ta nên đi đường nào?" Vương Khung quay đầu hỏi.
Lúc này, tác dụng của Lưu Nguyệt Nhi trở nên nổi bật, nếu như không phải nha đầu này biết bí ẩn của hang động, Vương Khung căn bản cũng sẽ không mang theo nàng, đã sớm diệt khẩu.
"Con đường nào cũng đều không phải."
Lưu Nguyệt Nhi lắc đầu, nàng vung tay, lấy ra một dải lụa từ trong Hỏa Giới, bừng bừng huyết khí, hiện ra hào quang pha tạp.
"Đây là thứ đồ gì?" Vương Khung hơi sửng sốt.
"Cuống rốn!" Gương mặt xinh đẹp của Lưu Nguyệt Nhi ửng đỏ, nhỏ giọng nói.
"Cuống rốn! ?" Vương Khung lộ ra thần sắc cổ quái, nhìn chằm chằm nàng hỏi: "Có ý tứ gì?"
"Nửa sau của hang động vốn là tử cung của đầu yêu thú kia hoá ra, đoạn cuống rốn này cùng với nó là một thể, chỉ có dựa vào thứ này mới có thể đi đường thông suốt không bị trở ngại." Lưu Nguyệt Nhi giải thích.
"Tử cung...ngươi đang nói cái hang động này?" Vương Khung mở to hai mắt nhìn, có một chút không dám tin tưởng.
"Chuyện này có gì kỳ quái chứ?"
"Yêu thú bất đồng cùng với nhân loại, rất nhiều chủng tộc đều sẽ tách bào thai của chúng ra khỏi bản thân, giấu ở trong bí cảnh bồi dưỡng, phòng ngừa xuất hiện chuyện ngoài ý muốn."
"Ngươi chưa có đọc "Nghiên cứu về việc sinh sản của yêu thú" sao?" Lưu Nguyệt Nhi thuận miệng hỏi một câu.
Quyển sách này được xuất bản bởi viện nghiên cứu Tần Hoàng Đình, càng là do Tần Hoàng bệ hạ đích thân viết.
Tương truyền rằng Tần Hoàng bệ hạ rất hứng thú đối với việc sinh sản của yêu thú, đã tốn hao không ít thời gian đi quan sát nghiên cứu, trải qua nhiều năm, mới viết ra quyển sách này, ở bên trong trình bày cách thức sinh sản của yêu thú, đối với rất nhiều phương thức và tư thế cũng đều được trình bày cực kỳ tỉ mỉ, văn hay chữ đẹp, sau khi ra mắt, liền thu hút sự chú ý của toàn bộ thế gian.
"Ngươi còn từng đọc loại sách này?" Vương Khung nhìn Lưu Nguyệt Nhi, ngạc nhiên nói.
Gương mặt của Lưu Nguyệt Nhi càng đỏ hơn: "Chuyện này...chuyện này là để tìm hiểu tộc đàn của yêu thú, ngươi...ngươi chưa có xem sao?"
"Không có!" Vương Khung lắc đầu nói: "Ta chỉ mới đọc "Nuôi dưỡng và chăm sóc heo nái sau khi sinh"."
"..."
Lưu Nguyệt Nhi sững sờ, dùng một loại ánh mắt kỳ quái nhìn kỹ Vương Khung một lần nữa.
"Biểu tình của ngươi như vậy là sao? Đây cũng là một kiệt tác do Tần Hoàng Đình xuất bản!" Vương Khung phản bác.
Các quyển sách và phát minh của viện nghiên cứu Tần Hoàng Đình liên quan đến mọi nghành nghề, trong đó "Nuôi dưỡng và chăm sóc heo nái sau khi sinh" được coi là bảo điển trong ngành nghề giết mổ, thậm chí đã cải biến cách cục lịch sử chăn nuôi heo nái.
Vào thời điểm làm việc tại hàng thịt Hắc Nhận ở Tam Dương Trấn năm đó, ngoại trừ "danh sách trăm đại dị năng giả", Vương Khung xem nhiều nhất chính là quyển sách này.
Thậm chí, tại Tam Dương Trấn, tất cả người giết mổ đều xem quyển sách này như là kỳ thư đệ nhất thiên hạ, được mọi nhà tôn thờ, ngày ngày quan sát học tập, thậm chí còn tổ chức các cuộc hội thảo, Vương Khung may mắn đại biểu cho hàng thịt Hắc Nhận đã từng tham gia mấy lần, đạt được ích lợi không nhỏ, thu hoạch được rất nhiều.
Lưu Nguyệt Nhi ngơ ngác nhìn Vương Khung, đại não hơi chập mạch một lát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận