Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 260

Hô! Vương Khung thở ra một hơi thật dài, bộ xương cốt yêu thú cổ này quá mức quỷ dị, độ khó chữa trị cao đến trình độ trước nay chưa từng có, hắn hao phí một lượng lớn chất lỏng màu vàng kim cũng mới chữa trị được hai mẩu xương nhỏ nhất, còn chưa tới một phần mười chỉnh thể.
Nhưng dù sao thì chất lỏng màu vàng kim cũng không có làm cho hắn thất vọng.
"Thực sự là năng lực không tồi." Hắc Kiếm Ma không khỏi tán thưởng nói: "Những thứ này đều giao cho ngươi."
Lúc này, trong bụng của y đã sớm nở hoa, nếu như Vương Khung giúp y chữa trị bộ xương này hoàn chỉnh, đối với y mà nói, giá trị là không thể tưởng tượng.
"Chờ một chút, tiền bối, chúng ta có phải nên nói về thù lao trước hay không?" Vương Khung khoát tay áo, cười nói.
Hắc Kiếm Ma khẽ gật đầu: "Ngươi ra giá đi."
Đối với Vương Khung, y phá lệ coi trọng, loại năng lực này đúng là hoàn toàn có tư cách cò kè mặc cả cùng với y.
"Tiền bối, ngài có muốn làm hội viên hay không?" Vương Khung đột nhiên sinh ra đột nhiên sinh ra một ý tưởng táo bạo!
"Cái quái gì cơ?"
---
Ban đầu vào thời điểm sáng lập Đồ Thần Công Hội tại Thiên Võng, trong lòng Vương Khung liền sinh ra một cái ý nghĩ, lợi dụng năng lực chữa trị cường đại của mình, sáng lập một cái công hội ở trong hiện thực, tập hợp các nhân tài nắm giữ năng lực chữa trị, chân chính truyền bá ra nghề ngiệp Chữa Trị Sư.
Dù sao thì hiện tại, rất nhiều nhân tài nắm giữ năng lực chữa trị đều chỉ là làm việc một cách đơn lẻ, hơn nữa nhân số cũng vô cùng thưa thớt, không được tính là nghề nghiệp chân chính.
Nếu có một ngày, trên phiến đại lục này, có một quần thể cả vạn người kiếm sống bằng cách chữa trị cổ vật, lực ảnh hưởng của bọn hắn có thể đủ ảnh hưởng đến đại tộc, Vương Thành thậm chí là Hoàng Đình, như vậy mới được coi là huy hoàng chân chính.
Danh hào và lá cờ Chữa Trị Sư có thể chân chính truyền thừa tiếp, chói lọi bên trong năm tháng.
Ngoài ra, Vương Khung còn có một cái mục đích, chính là muốn lợi dụng năng lực chữa trị, lung lạc dạng cường giả có nhu cầu giống như Phí lão, Hắc Kiếm Ma.
Những người này thậm chí cái gì cũng đều không cần làm, chỉ cần treo danh hào lên, kể từ đó, lực ảnh hưởng của công hội mới thành lập này sẽ trở nên cực kì hoành tráng.
Cứ thử tưởng tượng, nếu như Vương Khung làm cho toàn bộ cường giả trong "danh sách trăm đại dị năng giả" trở thành hội viên, như vậy lực ảnh hưởng của công hội này sẽ kinh khủng đến loại cấp độ nào?
Bọn hắn cái gì cũng đều không cần làm, thậm chí cũng đều không cần ra mặt, vẻn vẹn chỉ để lộ ra danh hào công hội, liền khiến cho thiên hạ kiêng kị.
Đây chính là cái gọi là đại thế như trời, đâu đâu cũng có, cho dù thiên uy không hiện, cũng khiến cho thiên hạ kiêng kị ba phần.
Đây mới thực sự là vũ khí quốc gia.
Bây giờ, đây mới chỉ là ý tưởng sơ bộ của Vương Khung, về phần hắn có thể đến được một bước đó hay không, bản thân hắn cũng không biết.
Nhưng Vương Khung có một loại trực giác rằng có lẽ vào một ngày nào đó, ý tưởng táo bạo của hắn sẽ thực sự trở thành hiện thực.
Như vậy công hội ở bên trong tưởng tượng kia, có thể trở thành quái vật khổng lồ ngạo nghễ trong thiên hạ này, vượt qua tuế nguyệt, truyền thừa hậu thế, trở thành truyền kỳ.
"Hội viên?" Hắc Kiếm Ma có một chút mờ mịt.
"Không sai." Vương Khung giải thích: "Ta muốn sáng lập một cái công hội, người muốn tìm ta chữa trị xương cốt yêu thú cổ thì cần phải gia nhập vào công hội này."
"Đương nhiên, ngài cái gì cũng không cần làm, chỉ cần treo danh tự là được, hơn nữa còn có thể hưởng thụ ưu đãi chữa trị xương cốt yêu thú cổ." Vương Khung nhếch miệng cười nói.
Hắc Kiếm Ma là nhân vật bậc nào, chỉ vài ba câu, y liền nhìn thấu ý tưởng của Vương Khung.
Kinh ngạc hơn là, trong ánh mắt y nhìn về phía Vương Khung tràn đầy thâm ý.
"Tiểu tử, dã tâm của ngươi không nhỏ, khí phách cũng lớn, muốn bao trùm ở phía trên thiên uy, sáng lập ra cự vật to lớn."
Hắc Kiếm Ma trong nháy mắt liền nhìn ra tiềm lực cùng với sự đáng sợ của dạng công hội này trong tương lai.
Nếu quả thật được Vương Khung sáng lập ra, dùng năng lực kỳ lạ của hắn, đúng là có thể hấp dẫn được dạng cao thủ đẳng cấp như y gia nhập.
Một khi hình thành quy mô, đó chính là một cỗ lực lượng đáng sợ.
Giống như là Vương Khung nói, cho dù những người này không làm gì cả, cũng không cần tụ tập lại, chỉ dùng thân phận cùng với danh hào, ai có thể không sợ hãi? Ai có thể không kiêng kỵ?
Có đôi khi nhân mạch tài nguyên cũng là một loại sức mạnh, hơn nữa còn là một trong những cỗ sức mạnh đáng sợ nhất thế giới.
Huống hồ, những người này bởi vì Vương Khung mà tụ tập cùng một chỗ, trải qua ngày tháng lâu dài, có không ít giao tình, lại sao có khả năng không làm gì?
Đến lúc đó, Vương Khung thân làm hội trưởng, địa vị cử trọng nhược khinh, không phải đại tộc, nhưng lực ảnh hưởng lại có thể vượt qua.
Nghĩ tới đây, Hắc Kiếm Ma không khỏi nhìn Vương Khung thật sâu.
Vị thiếu niên này, không chỉ chỉ là thiên phú dị bẩm, tâm cơ càng là thâm trầm, khí phách lớn, khó có thể tưởng tượng, suy nghĩ cũng vô cùng sâu xa, có thể nhìn ra ranh giới mà người khác không thể nhìn thấy.
Dùng năng lực để mưu lợi cho bản thân, vậy cũng không là gì, nhưng có thể mưu lược thiên hạ, bố cục tương lai, đã được chú định không phải vật trong ao.
"Tiền bối nói đùa, cũng chỉ là kiếm miếng cơm ăn mà thôi, ta cũng không có dã tâm lớn như vậy." Vương Khung nói một cách chân thành.
"Dã tâm như vậy mà còn chưa đủ lớn? Nếu ngươi thật sự làm được, vậy sẽ còn đến mức nào?" Hắc Kiếm Ma cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận