Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 735

Ông! Trong khoảnh khắc, đám người bỗng nhiên co con ngươi lại, quả thực không thể tin được.
Nam nhân kia, ở trước mắt bao người, vậy mà biến mất ở dưới mí mắt của bọn hắn.
"Làm sao lại như vậy?"
Sắc mặt của ba đại cao thủ Nguyên Chiếu Vũ, Doãn Phỉ, Lôi Bằng đại biến, lộ ra thần sắc kinh dị.
Phải biết rằng, bọn hắn đều là cao thủ cảnh giới Bổ Nguyên tầng chín đỉnh phong, trực tiếp tránh khỏi cảm giác của bọn hắn, biến mất vô hình, đây là thủ đoạn bực nào.
"Ngươi muốn ta quỳ xuống?" Lời nói lạnh lẽo truyền đến từ phía sau, sau một khắc, một cỗ áp lực khủng bố sụp đổ như vực thẳm giáng xuống từ trên trời.
Bịch...
Lôi Bằng nơm nớp lo sợ, hai đầu gối mềm nhũn, quỳ rạp xuống đất, lực lượng đáng sợ trực tiếp khiến cho mặt đất vỡ nát.
Ngay sau đó thân thể của y cúi xuống, đầu rạp xuống đất, tư thế kia giống như đang bái tổ tông vậy.
Tư thế quỳ của y vô cùng ưu mỹ, động tác đúng tiêu chuẩn, thành ý nồng đậm, đủ để đánh đồng cùng với tư thế quỳ của Xích Long Thành Cung Bát Lưu ngày hôm đó.
"Tư thế tốt!" Vương Khung không khỏi khen.
"Cỗ...cỗ khí này...tại sao có thể như vậy?"
"Hắn...hắn từ lúc nào, vậy mà chỉ dựa vào uy áp liền áp đảo Lôi sư huynh, đây còn là người sao?"
"Sao lại có thể cường thành đến mức này, trực tiếp dọa cho Lôi sư huynh quỳ xuống rồi?"
Trên mặt mọi người đều lộ ra vẻ hoảng sợ, vẻ khinh miệt nguyên bản trong mắt đã sớm biến mất vô tung vô ảnh.
Người nào cũng không có nhìn thấy nam nhân này là xuất thủ như thế nào, sau đó ở giữa quỷ thần khó lường, cảnh giới Bổ Nguyên tầng chín đỉnh phong Lôi Bằng thế mà giống như chim cút cuộn mình quỳ xuống đất.
Điều này nói rõ cái gì?
Nói rõ chênh lệch ở giữa hai người là không thể tính toán, căn bản cũng không phải là cùng một cấp độ!
Lúc này, muốn nói đến nhận rung động nhất thì chính là Nguyên Chiếu Vũ cùng với Doãn Phỉ.
Bọn hắn cùng với Lôi Bằng được tính là cao thủ ngang cấp, bởi vậy càng thêm biết rõ một màn vừa rồi kia có ý vị như thế nào.
Sự khủng bố của nam nhân này xa xa không phải là đệ tử mới có thể tưởng tượng.
"Hắn có thể ngưng uy áp khí thế vào một điểm?" Doãn Phỉ bị doạ đến mức thân thể mềm mại run rẩy, thở mạnh cũng không dám.
Phóng khí thế ra ngoài cũng không được tính là cái gì, ai cũng đều có thể tuỳ tiện làm được.
Nhưng có thể khống chế khí thế của bản thân giống như tay chân, ngưng thành một điểm, đè ép người khác, đây cũng không phải là sự tình mà người nào cũng đều có thể làm được.
Điều này đại biểu cho thực lực của người này đã đạt đến đỉnh phong tạo cực, đã triệt để đi đến cực hạn của cảnh giới Bổ Nguyên.
"Làm sao lại có cao thủ lợi hại như vậy! ?" Trong nội tâm của Nguyên Chiếu Vũ hoảng hốt, y quét mắt nhìn, nhìn thấy bội đao ở bên hông Vương Khung.
Vào lúc này, lông mày của Nguyên Chiếu Vũ giật giật, tromg đầu óc lóe lên linh quang, dường như nghĩ đến điều gì.
"Đao màu đen! ? Con mẹ nó...hắn không phải là..." Nguyên Chiếu Vũ giật cả mình, trong nội tâm hiện ra một cái danh tự làm cho y sợ hãi.
Nếu là đệ tử Quang Minh Học Cung, liền không có người nào chưa từng nghe đến cái tên kia.
Đối với Quang Minh Học Cung mà nói, đó là truyền thuyết, cũng là ác mộng.
Phóng nhãn trong lịch sử, trăm năm qua, sợ rằng không có vị đệ tử Quang Minh Học Cung nào sở tác sở vi có thể đánh đồng cùng với người điên kia.
Mười năm, hai mươi năm, thậm chí trăm năm sau, hung danh của người kia cũng đều sẽ là một ngọn núi cao không thể vượt qua trong lịch sử Quang Minh Học Cung, hậu thế kính ngưỡng, đời trước khó nhìn.
"Đồ Phu! ? Người...người này sẽ không phải là Đồ Phu đó chứ..." Trong nội tâm Nguyên Chiếu Vũ bồn chồn, trong lòng cuồng loạn, cầu thần bái phật, cầu nguyện tổ tiên, ngàn vạn đừng có là người điên kia.
Hung danh của Đồ Phu, thiên hạ đều biết, kẻ này ngay cả cao thủ tiểu đội Luyện Ngục cũng đều dám giết a!
"Ngươi là đại sư huynh Quang Minh Học Cung! ?" Giọng nói của Vương Khung vang lên đúng lúc, kéo suy nghĩ của Nguyên Chiếu Vũ lại.
Thân thể của Nguyên Chiếu Vũ cứng ngắc, khẽ gật đầu theo bản năng, nhưng còn chưa kịp hồi đáp, một câu của Vương Khung liền suýt nữa khiến cho y sụp đổ.
"Trước đây ta cũng đã từng giết một vị đại sư huynh Quang Minh Học Cung!"
"Thật...thật sự là tên sát tinh kia!" Nguyên Chiếu Vũ sắp khóc.
Trên thế gian hiện nay, đã từng giết đại sư huynh Quang Minh Học Cung, cũng chỉ có tên sát tinh Đồ Phu kia.
Ở bên trên Sơ Vương Tế, ở trước mặt một nhóm sư trưởng, thậm chí là ở trước mặt Quang Minh Điện, trực tiếp chém bay đầu của Diệp Thiên.
Một trận chiến đó, kinh thiên động địa, truyền khắp thiên hạ.
Vương Khung cũng trở thành đệ tử phản nghịch Quang Minh Học Cung và Quang Minh Điện.
Về phần Diệp Thiên, thì trở thành đại sư huynh xui xẻo nhất trong lịch sử Quang Minh Học Cung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận