Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 767

Ầm ầm! Hỏa Chủng màu đen vận chuyển, từng sợi viêm quang quấn quanh mà đến, ở phía dưới lực lượng đáng sợ như vậy, quả câu thuỳ tinh dần dần mở ra, lộ ra Hắc Tiêu Đại Thằng phong ấn ở trong nội bộ.
Lập tức, sợi dây thừng kia tản mát ra khí đen dày đặt, giống như đêm tối hàng lâm, xâm nhập thiên địa, dao động đáng sợ chấn động khiến cho vách núi rung chuyển.
"Đã xảy ra chuyện gì thế?" Sắc mặt của Tội Kiếm Hình đại biến, nhìn lấy Vương Khung ẩn thân trong huyệt động.
Món kỳ vật kia ở trong tay gã ngay cả cái rắm đều không có xuất ra, làm sao chỉ mới một lát liền dẫn tới động tĩnh như này,
Lúc này, trong cơ thể Vương Khung, thần hình hoa sen đen hiển hiện, ở vào khoảng giữa hư thực.
Sợi dây thừng kia phảng phất như đang sống, giống như côn trùng, vậy mà chui vào.
Trong khoảnh khắc, chân nguyên trong cơ thể Vương Khung phảng phất như nước sôi xao động, cùng lúc đó, các loại năng lực của hắn cũng hiển hóa theo.
Ầm ầm! Phía trên trời cao, mây đen tụ tập, từng đạo lôi quang lấp lóe.
Quang hoa nhật nguyệt cũng đều bị che đậy, dị tượng bóng ma đáng sợ hiển hiện ở bên trong kiếp vân.
Tội Kiếm Hình, Cổ Thích Tâm, Tề Tích đều nhìn ngốc.
Ở trong một lát công phu, vậy mà dẫn tới thiên tượng từ lâm như này, bọn hắn ai cũng không biết Vương Khung đến tột cùng đnag làm gì!
"Loại đồ vật này muốn nuốt hoa sen đen! ?" Bên trong mê man, Vương Khung bỗng nhiên bừng tỉnh, lộ ra thần sắc không thể tưởng tượng.
Theo hắn thấy, sợi Hắc Tiêu Đại Thằng này dường như...là sống!
Mấu chốt nhất là, nó dường như nhận ra khí tức của thần hình hoa sen đen, đồng thời thần hình hoa sen đen đối với nó mà nói là có được lực hấp dẫn trí mạng, trong nháy mắt, nó liền xâm nhập Hỏa Chủng, tiến vào bên trong thần hình hoa sen đen.
"Tại sao lại có thể như vậy?" Trong nội tâm Vương Khung nhấc lên sóng to gió lớn.
Chuyện này quá không giống so với hắn tưởng tượng.
Nguyên bản, Vương Khung là muốn luyện hóa kiện kỳ vật này, làm sao bây giờ lại ngược lại là hắn bị luyện hoá! ?
"Đã bao nhiêu năm...rốt cuộc lại gặp được loại khí tức này..."
Đúng lúc này, một tiếng thở dài vang lên ở trong đầu óc Vương Khung, vang vọng thật lâu, để lộ ra cô đơn và thâm trầm tuế nguyệt.
Cùng lúc đó, một kiện đồ vật nằm ở bên trong Hỏa Giới của hắn đột nhiên phát sáng lên.
Trong lòng Vương Khung hơi giật mình một chút, có một chút khó tin.
"Đây là...miếng sắt số 73! ?"
Miếng sắt số 73!
Đây là một kiện bảo vật thần bí Vương Khung lấy được từ Hắc Thuỷ Long Cung năm đó, bên trong ký túc lực lượng cùng với sinh vật cực kỳ đáng sợ.
Căn cứ theo phỏng đoán, miếng sắt này trên thực tế là một căn lồng giam.
Bên trên thế giới, giống như căn lồng giam này có tổng cộng chín mươi chín tòa, được gọi chung là Cổ Ngục Đình.
Ban đầu Lôi Quang Tí của Vương Khung đã từng nhận ảnh hưởng của miếng sắt số 73, thu hoạch được lực lượng lôi quang màu đen, sau đó đến Sơ Vương Tế, lực lượng phong cấm bên trong càng là giúp hắn thực thể hóa năng lực Thân Thể Giao Vương, luyện thành Nghịch Lân Nhận.
Từ đó về sau, miếng sắt số 73 liền không còn có động tĩnh.
Vương Khung không ngờ được, kiện bảo vật thần bí này vậy mà lại sinh ra phản ứng vào thời khắc mấu chốt này.
Ầm ầm! Lôi quang màu đen nổ vang, nổi lên ở mặt ngoài miếng sắt số 73 vết rỉ loang lổ, như là triệu hoán tĩnh mịch khô tịch trong vực thẳm, khiến cho chân nguyên trong cơ thể Vương Khung cũng đều ẩn núp.
"Loại vật này rốt cục là vẫn không thể ép được..."
Một giọng nói tang thương yếu ớt vang lên ở trong đầu óc của Vương Khung.
Ông! Đột nhiên, Vương Khung chỉ cảm thấy thiên địa xoay tròn, như sông lớn chảy ngược, về tại một điểm.
Ý nghĩ của hắn dường như tiến vào một mảnh không gian kỳ dị khác.
Vẫn như cũ là hang động cổ lão kia, mái vòm nứt ra, có thể trông thấy vô số lôi quang màu đen dữ tợn tàn phá bừa bãi, phảng phất như nghiệt long chiếm cứ, muốn thôn tính tiêu diệt hết thảy.
Ở trung ương hang động có một đạo thân ảnh khô gầy ngồi xếp bằng, nhìn bộ dáng là một nhân loại, quanh người bị xiềng xích trùng điệp xuyên qua thân thể, toàn thân khắc đầy phù văn thần bí đặc thù.
"Lại là ngươi! ?" Vương Khung nhăn mày lại, hắn không phải lần đầu tiên đến không gian đặc thù này.
Chiếu theo sự lý giải của hắn, nơi này chính là lồng giam đối ứng với miếng sắt số 73, là tồn tại chân thực.
Hiện nay, hắn cũng không phải là thực sự đến đây, chỉ là ý niệm hàng lâm mà thôi.
"Nhân loại, chúng ta lại gặp mặt..." Thân ảnh khô gầy truyền ra một tràng tiếng cười dữ tợn.
"Ngươi đến cùng là người nào?" Vương Khung không nhịn được hỏi.
Mặc dù hắn không phải lần đầu tiên đến dây, nhưng thân phận của người trước mặt này, còn có cái gọi là miếng sắt, Cổ Ngục Đình đối với hắn mà nói vẫn như cũ tràn đầy ẩn số, là bí ẩn khó giải đáp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận