Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 602

Dù sao, ngồi ở vị trí Thiên Vũ Vương này, kiêng kỵ nhất chính là dẫn tới sự nghi kỵ của chủ thượng, Quân Thần Lệnh đã ra, còn dám ra sức bảo vệ, ngoại giới hơi dèm pha một chút, sợ rằng dư luận liền sẽ bất lợi đối với toàn bộ Thiên Vũ Vương Phủ.
Tam Hoàng Tử làm như vậy không chỉ là muốn bắt giữ Vương Khung, hơn nữa còn muốn lôi Thiên Vũ Vương xuống nước.
"Lão tam..." Sắc mặt của Cổ Thích Tâm trầm xuống, vừa định nói chuyện.
Vương Khung khoát tay, ngăn y lại, mặt nổi lên một nụ cười: "Tam Hoàng Tử không hổ là hoàng thiên quý tộc, vừa ra tay chính là Quân Thần Lệnh, mặt mũi của ta thật là lớn."
"Ngươi cũng có thể thử phản kháng." Tam Hoàng Tử khẽ cười nói.
Y chính là muốn để cho Vương Khung xuất thủ phản kháng, bằng không mà nói chẳng phải là quá không thú vị, ở trên dạng sân khấu này, đánh nát cái gọi là truyền kỳ, khiến cho thần tượng một đời trong lòng những người trẻ tuổi kia phá diệt từ đây, không có chuyện gì so với chuyện này càng khiến cho y mừng rỡ hơn.
"Tam Hoàng Tử, ta ở ngay chỗ này, ngươi có thể bắt ta đi." Vương Khung vậy mà trực tiếp ngồi xuống, khá hứng thú nhìn xuống phía dưới.
"Ừm?" Tam Hoàng Tử hơi nhíu mày, Vương Khung phối hợp như thế, ngược lại là khiến cho y có một chút chần chờ.
"Tam Hoàng Tử, cho dù triều đình bắt người cũng nên có lý do chứ?" Đúng lúc này, một giọng nói không hài hòa vang lên.
Lý Thiếu Khanh, vào thời điểm này, vị đệ tử xuất sắc nhất Lý gia này vậy mà đứng dậy.
"Không thể nói bừa!" Sắc mặt già của Lý Nhiêm Công run lên, nghiêm nghị quát, đồng thời trong mắt hơi nghi hoặc một chút.
Lão không rõ, vị hậu bối luôn luôn bình tĩnh trong mọi việc này, vì cái gì mà hôm nay lại lỗ mãng thất thố như thế, loại tình thế này còn không thấy rõ sao? Tam Hoàng Tử dùng thế lớn đè người, đã là không thể kháng cự.
Ánh mắt của Tam Hoàng Tử trở nên băng lãnh, nhìn cũng không nhìn, loại nhân vật này còn không lọt nổi vào mắt xanh của y.
"Lý huynh nói không sai, hình phạt là dùng để phục người, nếu như không có tội lớn, chẳng phải là làm bẩn uy danh của Quân Thần Lệnh! ?"
Đột nhiên, một giọng nói khác vang lên.
Lôi Viêm Đồng, đại tộc cấp Nhật, truyền nhân xuất sắc nhất của Lôi gia! ?
"Hoàng quyền chí cao vô thượng, chính là thần kiếm sắc bén trấn áp giang sơn, liên quan đến xã tắc, há có thể dùng cho việc tư của bản thân! ?"
"Cử động lần này của Tam Hoàng Tử rất là không ổn, dùng Quân Thần Lệnh để giải quyết ân oán cá nhân, nếu truyền đi chỉ sợ sẽ làm hỏng thanh danh hoàng tộc."
"Thiên Hình Vương nếu như biết được, tuyệt đối sẽ không cho phép Quân Thần Lệnh bị lạm dụng như thế."
Đột nhiên, từng giọng nói liên tục vang lên, giống như đã thương lượng từ trước, ở dưới dạng thế cục sáng tỏ trước mắt này nhao nhao đứng ra, nói giúp cho Vương Khung.
Mới đầu cũng không có ai để ý, nhưng theo việc người đứng ra nói càng ngày càng nhiều, sắc mặt của mọi người đều biến đổi.
Bởi vì bọn hắn phát hiện ra, những người này không chỉ là đệ tử đại tộc, hơn nữa cơ hồ đều là truyền nhân xuất sắc nhất, có một số thậm chí đã được bồi dưỡng như người cầm lái đời tiếp theo.
Nhiều truyền nhân đại tộc như vậy cộng lại, đại biểu cho cái gì?
Lực lượng thế gia!
Tam Hoàng Tử nếu quả thật mang Vương Khung đi, chính là liền đứng ở phía đối lập đối với những truyền nhân đại tộc này, phải biết rằng những người này trong tương lai đều sẽ thừa kế gia nghiệp.
Một hai người y còn không để vào trong mắt, nhưng nhiều người như vậy tập hợp lại một chỗ, liền đại biểu cho lực lượng thế gia Đại Tần, nếu quyết liệt cùng với bọn hắn sẽ sinh ra ảnh hưởng lớn bao nhiêu? ít nhất ở bên trên phương diện ưu tiên hoàng vị, Tam Hoàng Tử sẽ phải lùi về phía sau.
"Vương Khung, là ngươi! ?" Ánh mắt của Tam Hoàng Tử trở nên sắc bén, quay đầu nhìn lại, y rốt cuộc cũng biết được Vương Khung vì sao lại bình tĩnh thong dong như thế, mang theo chúng nhân mà đến, đại thế mênh mông, cũng không kém y.
Nhưng Tam Hoàng Tử nghĩ mãi mà không rõ, Vương Khung đã dùng thủ đoạn gì, lại có thể khiến cho nhiều truyền nhân đại tộc như thế lựa chọn hắn.
"Tam Hoàng Tử, ngươi vừa mới nói ta là người cô đơn? Hiện tại ta liền để cho ngươi biết cái gì gọi là Bổ Thiên Công Hội, cái gì lại gọi là thế lớn bằng trời!"
Vương Khung bước ra một bước, như quân vương giáng lâm thiên hạ: "Hiện tại, chính là ngày Bổ Thiên Công Hội chúng ta dương danh thiên hạ."
Vừa dứt lời, từng cỗ khí tức kinh khủng phóng lên tận trời, sáng rực như ánh sáng, rung chuyển bầu trời.
Lực lượng mà từng vị truyền nhân đại tộc kia phát ra đồng căn đồng nguyên, tụ hợp lại một chỗ, thần diệu thông huyền, có thể bổ thương thiên.
Ánh sáng của các vì sao có thể bắt đầu ngọn lửa thảo nguyên, cục đá nhỏ bé, cũng có thể lấp trời!
Bạn cần đăng nhập để bình luận