Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 613

"Vừa mới rồi là trẫm thất thố...chúng ta bắt đầu lại...xoá bỏ ký ức!"
Lời nói rơi xuống, thời gian phảng phất như quay lại, hết thảy mọi người đều run lên, hoảng sợ nhìn về phía đạo pháp chỉ bên trong bầu trời kia.
"Tần Hoàng pháp chỉ! ? Tần Hoàng vậy mà xuất thủ! ?"
"Con bà nó, Tần Hoàng thế mà ra mặt bảo vệ Đồ Phu! ? Quá lợi hại!"
Đám người kinh hô, lộ ra chấn kinh thật sâu.
Một màn này, khiến cho thân ảnh hư vô phía trên kia sợ hãi giật mình.
"Ngôn xuất pháp tùy(chỉ cần trong lòng nghĩ đến là có thể trở thành hiện thực)...ngươi vậy mà đã đạt tới loại cảnh giới này! ?"
"Ủa? Vì sao ngươi vẫn còn nhớ rõ? Lại bắt đầu lại...xoá bỏ ký ức!"
Lời nói rơi xuống, thần uy trên bầu trời mênh mông như kinh lôi, giọng nói lạnh lùng lại vang vọng một lần nữa.
"Tần Hoàng, ngươi thật sự muốn bảo vệ hắn! ?"
"Không phải người nào cũng đều là thánh hiền, cái gì cũng đều làm được, từ khi trẫm kế vị đến nay, ngày đêm không ngừng, luôn lo nghĩ cho thần dân thiên hạ, kẻ này có tội, tội không do bản thân, chỉ là do không được giáo hoá mà thôi." Tần Hoàng ung dung thở dài, giọng nói thần thánh như tiên hiền.
"Lương tài như thế, trẫm không nhẫn tâm bỏ đi, nhân quả của hắn, đều rơi vào trên người ta."
Mỗi chữ mỗi câu, như gợn sóng trên mặt hồ, nhẹ nhàng hiện lên, chảy qua trái tim của mọi người.
Lúc này, hết thảy mọi người đều động dung, cung kính nhìn lên pháp chỉ bên trong bầu trời, cảm xúc chập trùng, không thể bình tĩnh.
Cái gì mới là Nhân Hoàng chi đạo?
Tần Hoàng đi chính là Nhân Hoàng chi đạo!
Coi thần dân thiên hạ là con của chính mình, tuổi trẻ khinh cuồng, phạm phải đại tội, cũng nguyện ý dùng thân Cửu Ngũ Chí Tôn gánh chịu nhân quả.
Dạng nói chuyện và hành động này phù hợp với Thánh Vương chi đạo, tự mình làm gương, đại đức đại hiền, đủ để làm hình mẫu cho vạn thế.
"Lòng dạ khí độ của Tần Hoàng bệ hạ thực sự là thâm bất khả trắc, phàm phu tục tử chúng ta vạn lần không thể bằng."
"Thiên cổ nhất đế a, so với thực lực của Tần Hoàng, tầm mắt phẩm đức của Tần Hoàng mới càng làm cho người ta kính trọng."
"Thánh Hoàng chi đạo...từ xưa đến nay, trong các đời đế vương, có vị nào có thể sánh vai cùng với Tần Hoàng, đây là phúc phận của thiên hạ, phúc phận của thiên hạ a!"
Đám người cảm thán, không thể không nói, thành tựu ngày hôm nay của Tần Hoàng bệ hạ là không thể tách rời cùng với phẩm cách, lòng dạ còn có khí phách của y, thực sự khó có thể tưởng tượng, người hoàn mỹ như vậy vậy mà lại cùng một thế hệ với bọn hắn.
"Tần Hoàng..." Giọng nói lạnh lùng còn muốn nói, đột nhiên dừng lại một chút, sau khi trầm mặc một lúc lâu mới nói: "Tần Hoàng mặc dù thương dân, nhưng sự tình hôm nay sẽ không thể kết thúc như vậy, ngươi là quân vương nhân gian, đã gánh nhân quả của hắn, ngày sau tất sẽ có thuyết pháp."
Lời nói rơi xuống, phía trên trời cao, đủ loại dị tượng bắt đầu tiêu tán.
"Vương Khung, từ nay về sau, Quang Minh Điện sẽ không chết không thôi cùng với ngươi."
Mây đen tán diệt, mọi thứ được khôi phục.
La Sinh Sát Kiếm hóa thành một đạo kiếm quang bỏ chạy, cao thủ Hắc Ám Giáo Hội cũng sớm rời đi, sợ bị Tần Hoàng ngăn lại.
Về phần cao thủ đạo thống Linh Sơn cũng thu liễm khí tức, không còn dám có nửa điểm phách lối.
Vương đạo mênh mông, thiên hạ thần phục, đây chính là thần uy của Tần Hoàng.
"Kết thúc rồi! ?"
Đám người quay mặt nhìn nhau, Đông Lăng Sơn xảy ra sự kiện lớn, dẫn ra thế tử Thiên Vũ Vương, Tam Hoàng Tử cùng với Thất Hoàng Tử, cũng dẫn xuất Quang Minh Điện, Hắc Ám Giáo Hội, đạo thống Linh Sơn ra tay đánh nhau, về sau càng là giết chết vô số cao thủ Quang Minh Điện, ô nhiễm Thánh Điện chí cao...
Cuối cùng vậy mà lại dùng phương thức như vậy kết thúc, chuyện này thực sự vượt quá dự kiến của đám người.
"Mệnh của hắn thật lớn!" Lúc này, Thất Hoàng Tử nhẹ nhàng thở ra, khóe miệng hơi nâng lên, lộ ra nụ cười.
Ngược lại là Tam Hoàng Tử lộ ra sắc mặt khó coi, y nằm mơ cũng không ngờ được, phụ hoàng của y vậy mà lại ra mặt bảo vệ Đồ Phu.
"Vào cung!" Giọng nói của Tần Hoàng lại vang vọng một lần nữa, ngay sau đó cùng nhau biến mất với pháp chỉ, giống như mây khói.
Ở trên Đông Lăng Sơn, Đồ Phu trở về, Bổ Thiên Công Hội khai tông tế thiên, đưa tới sóng to gió lớn dùng xu thế sét đánh truyền ra khắp thiên hạ.
Thế tử Thiên Vũ Vương, hai đại hoàng tử, Quân Thần Lệnh, Hắc Ám Giáo Hội...tùy tiện là một sự kiện nào cũng đều đủ để khiến cho thiên hạ chấn động, liền lại càng không cần phải nói tới việc Vương Khung dùng lực lượng nghịch thiên rung chuyển Quang Minh Điện, xâm chiếm thiên địa, dao động căn cơ, chém giết không biết bao nhiêu môn nhân đệ tử Quang Minh Điện, cuối cùng ngay cả Tần Hoàng bệ hạ cũng đều hạ xuống pháp chỉ.
Lần này, so với Sơ Vương Tế lại càng thêm rung động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận