Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 737

Danh hào Vương Khung, là được xây dựng ở phía trên vô số chiến tích chói lọi và vô số tính mạng thiên kiêu.
Trận chiến tại Hắc Thuỷ Long Cung, trận chiến tại Quang Minh Bảng, sự kiện lớn huy động vốn cộng đồng tại Thiên Võng, trận chiến tại La Vương Thành, trận chiến trên Sơ Vương Tế, trận chiến tại Nghiệt Long Sơn, trận chiến tại Bổ Thiên Công Hội...
Cọc cọc kiện kiện, vô địch bất bại, có không biết bao nhiêu thi thể cùng với máu tươi thiên kiêu cùng thế hệ đúc thành hung danh ngày hôm nay của Vương Khung.
Đối với đệ tử Quang Minh Học Cung mà nói, Vương Khung tuy là phản nghịch bị Quang Minh Điện truy sát, nhưng cũng là tiền bối sư huynh mà bọn hắn chỉ có thể ngưỡng mộ.
Chỉ cần đi vào Quang Minh Học Cung, cho dù là ai cũng không có cách nào đi vòng qua sự thật, ở phía trước bọn hắn, có một tấm bia to không thể vượt qua như Vương Khung.
Đặc biệt là trong những năm gần đây, đệ tử Quang Minh Học Cung nghe được nhiều nhất, chính là tầng tầng truyền thuyết liên quan tới Vương Khung.
Thậm chí có không ít người trong đó, trong bóng tối cũng đều gia nhập Đồ Thần Công Hội, hoặc là Bổ Thiên Công Hội, muốn nhìn thấy phong thái của Đồ Phu bên trong truyền thuyết.
Phải biết rằng, có dạng thân phận giống như Cổ Thích Tâm, cũng đều trở thành thành viên của Bổ Thiên Công Hội, huống chi là những tiểu gia hỏa bọn hắn.
"Thật sự là Vương Khung sư huynh...ta vậy mà nhìn thấy người sống! ?"
"Con bà nó...hắn chính là truyền kỳ a...thần tượng của ta...ta...ta có thể đi xin chữ ký không?"
"Vậy mà lại là Vương Khung sư huynh! Vị ở trong truyền thuyết kia, chẳng trách Nguyên Chiếu Vũ đại sư huynh ở trước mặt hắn lại dịu dàng ngoan ngoãn giống như lợn sữa vậy!"
Một loạt những lời cảm thán và thảo luận sôi nổi bộc phát ra.
Ánh mắt của những đệ tử kia từ sợ hãi lúc ban đầu biến thành vô cùng cuồng nhiệt, giống như có hỏa diễm đang thiêu đốt.
Vào giờ phút này, bọn hắn rốt cuộc cũng biết được Nguyên Chiếu Vũ đường đường là đại sư huynh vì sao sẽ lộ ra tư thái khiêm tốn thuận theo kia.
Đồ Phu bên trong truyền thuyết, đích xác có dạng tư cách cùng với thực lực này.
Trong mắt mọi người, chuyện này dường như là lẽ đương nhiên, cho dù là Nguyên Chiếu Vũ ở trước mặt Đồ Phu cũng không thể không cúi đầu, thậm chí, đám người mơ hồ có một chút ao ước như Nguyên Chiếu Vũ, có thể tiếp xúc ở khoảng cách gần như vậy cùng với Đồ Phu.
"Không hổ là Đồ Phu!" Doãn Phỉ không nhịn được thở dài.
Cho dù rời khỏi Quang Minh Học Cung lâu như vậy, nhưng thanh thế của Vương Khung tại nơi này cũng đều không hề suy yếu, ngược lại là càng trở nên cường thịnh, cho dù thân là đại sư huynh Nguyên Chiếu Vũ cũng đều không thể đánh đồng.
Đây chính là thanh danh, chính là uy vọng.
Đạo lý này, Nguyên Chiếu Vũ cũng biết.
Y nhìn Vương Khung sặc sỡ loá mắt, không khỏi lộ ra vẻ cười khổ.
Dạng danh tiếng này, y chưa bao giờ nắm giữ.
Lúc này, Lôi Bằng quỳ trên mặt đất đã sớm bị dọa đến sợ vỡ mật, mặt không còn chút máu.
Đến lúc này, y rốt cuộc cũng biết, người mà mình kêu gào vừa rồi kia đến cùng là thần thánh phương nào.
"Ta vậy mà muốn Đồ Phu quỳ xuống tạ tội! ?" Lôi Bằng hồi tưởng lại sự phách lối của chính mình vừa rồi, sợ đến chảy mồ hôi lạnh ròng ròng.
Phóng nhãn ra toàn bộ thiên hạ, bên trong cùng thế hệ, dám nói như vậy đối với Đồ Phu chỉ sợ thật đúng là không tìm ra được mấy người.
Đừng nói là Quang Minh Học Cung, coi như là truyền nhân của tám đại Vương Thành, huyết mạch Thiên Vương, đạo thống Linh Sơn! Chỉ sợ là cũng đều không có người dám lớn lối như thế ở trước mặt Vương Khung.
Nghĩ tới đây, thân thể của Lôi Bằng đột nhiên hếch lên, lập tức cảm thấy mình vậy mà lợi hại như vậy! ?
"Ừm, khí chất của Lôi Bằng sư huynh làm sao lại trở nên bất đồng rồi?"
"Con bà nó...làm sao lại có loại cảm giác như là y gặp việc vui tinh thần thoải mái...nếu như Lôi Bằng sư huynh có đuôi, khẳng định sẽ dựng lên cao!"
"Lôi Bằng sư huynh có phải là quỳ ngốc rồi hay không, làm sao còn cười rồi, con bà nó...đều đã cười ra tiếng! Bị kích thích rồi sao?"
"Nói nhảm, đó chính là Đồ Phu...ai có thể ở trước mặt Đồ Phu phách lối như vậy, chuyện này đã đầy đủ cho Lôi Bằng sư huynh nói khoác một đời!"
Đám người thổn thức, cho dù bị Đồ Phu phạt quỳ cũng có thể cười thành như vậy, tự nhiên là bởi vì xúc động cùng với phách lối trong một sát na vừa rồi kia.
Truyền kỳ thường thường chính là sinh ra như vậy, có lẽ mười năm, hai mươi năm sau, mọi thứ liên quan tới ngày hôm nay liền sẽ bị người ta truyền thành một phiên bản khác.
Trong lịch sử Quang Minh Học Cung, nam nhân duy nhất dám khiêu chiến cùng với Đồ Phu...
Lôi Bằng!
Đó là một loại truyền kỳ khác!
Đồ Phu nhìn thấu được tương lai đáng sợ của nam nhân này, không hề xuất thủ, về phần Lôi Bằng cũng sinh ra cảm giác anh hùng tương tích, dùng đại lễ đưa tiễn, hết thảy đều không nói một lời.
Lúc này, đã có người đang mơ màng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận