Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 323

Đúng lúc này, Hỏa Chủng màu đen đột nhiên động đậy một lần.
Vương Khung liền trông thấy, ở trong nội bộ Ảnh Cốt Ngọc, có đốm đốm huỳnh quang lấp lóe, thoáng qua tức thì, không dễ nắm chắc.
"Trong này lại vẫn còn sót lại tinh, khí, thần! ?"
Vương Khung mừng rỡ không thôi, hắn vạn lần không ngờ được, bên trong Ảnh Cốt Ngọc lại vẫn còn sót lại tinh, khí, thần.
Chiếu theo đạo lý, dạng bảo vật lâu năm này là không có khả năng còn cất giấu tinh, khí, thần.
Trên thực tế, từ lúc khối Ảnh Cốt Ngọc này luyện chế thành công, liền được tu sĩ nhân loại mang theo ở bên người, dựa vào đó tu hành, lâu ngày năm sâu, nhận thiên địa linh khí cùng với huyết khí nhân loại tẩm bổ, mới khiến cho tinh, khí, thần trong nội bộ Ảnh Cốt Ngọc bảo tồn đến nay.
"Ha ha ha, quá tốt, thật sự là thu hoạch ngoài ý muốn." Vương Khung kích động không thôi.
Chỉ cần có tinh, khí, thần còn sót lại, hắn liền có thể lợi dụng Hỏa Chủng màu đen luyện hóa.
Năng lực có liên quan với Ảnh Thú, Vương Khung có một chút mong đợi.
Hiện nay hắn đã nắm giữ bốn đại năng lực Long Viên Khí, Thân Thể Giao Vương, Lôi Quang Tí cùng với Long Tượng Bạo.
Nếu như lại thức tỉnh năng lực mới một lần nữa, hắn liền tập hợp năm đại năng lực vào một thân, coi như so sánh cùng với Diệp Thiên cũng không kém bao nhiêu.
"Địa bàn của chủ quầy gầy yếu quả nhiên là phúc địa của ta." Vương Khung mừng thầm, trong đầu óc hiện ra dáng người uyển chuyển của La Thanh Nguyên.
Thực lực của hắn càng mạnh, sừng của Diệp Thiên càng dài...không đúng, cơ hội giúp chủ quầy gầy yếu trốn thoát hôn ước cũng liền càng lớn.
"Ta xin lĩnh tâm ý của tiền bối, không biết rõ là cần ta làm chuyện gì?" Vương Khung nói ngay vào điểm chính.
Mục Huyền Tiêu cho hắn chỗ tốt lớn như vậy, còn hào phóng như thế, lập tức đáp ứng cấp cho hắn năm giọt bảo huyết Sinh Mệnh Linh Viên, nếu như không có chuyện gì muốn nhờ vậy thì mới có quỷ.
"Không cần, tiểu huynh đệ nếu có thời gian rảnh, đừng ngại đến Mục Vương Thành chúng ta ngồi một chút." Mục Huyền Tiêu nói thẳng.
Đối với dạng thiên tài như Vương Khung, không thể thuần túy dùng lợi ích để dụ dỗ, để giao dịch, bảo vật tuy động nhân tâm, nhưng cũng chỉ là thủ đoạn phụ trợ.
Dạng thiên tài này bình thường đều khá kiêu ngạo, không nguyện ý lấy không chỗ tốt, một khi cầm, liền có ba phần thể diện ở trong đó, cứ sớm chiều như vậy, sẽ luôn có thể lung lạc.
Đương nhiên, mời chào ở rể là biện pháp tốt nhất, có bảo vật gì so với dòng dõi Vương Thành càng động nhân tâm hơn?
Có cảm tình gì còn kiên cố hơn so với quan hệ duyên phận thông gia?
Mục Huyền Tiêu đã động tâm tư, dùng giá trị cùng với thiên phú Vương Khung biểu hiện ra ngoài, đã hoàn toàn có tư cách ở rể Mục Vương Thành.
Phải biết rằng, hiện nay Mục Vương Thành có hơn 2.000 nữ tử hiện đã và đang đến tuổi lập gia đình, chọn lựa người đẹp nhất cũng không phải là việc khó, coi như muốn sở hữu hai mỹ nhân, thậm chí là ba mỹ nhân cũng không phải là không có khả năng.
Chỉ cần biểu hiện ra giá trị cực lớn, bất kỳ điều kiện gì cũng có thể nói.
Nhưng, đây đều là những chuyện sau này, từ từ sẽ đến.
"Ta ghi nhớ lời nói của tiền bối, ngày khác nhất định sẽ đến nhà bái phỏng." Vương Khung khẽ gật đầu.
Đối mặt với thiện ý cùng với lời mời của Mục Vương Thành, hắn không có khả năng thờ ơ, nhiều thêm một vị bằng hữu nhiều thêm một con đường, huống chi là một trong tám đại Vương Thành?
Nếu như có thể trở thành minh hữu của Vương Thành, lại thêm giao thiệp của Bổ Thiên Công Hội trong tay hắn, trong thiên hạ này, còn có ai dám động vào hắn?
Coi như là Diệp Thiên cùng với thế lực phía sau gã cũng đều phải cân nhắc đôi chút.
Cho nên, đi đến Mục Vương Thành một chuyến, là sự tình Vương Khung bắt buộc phải làm.
Nhưng tất cả những sự tình này đều phải chờ sau khi giải quyết vấn đề của chủ quầy gầy yếu.
Bây giờ mới là trò hay.
"Ta còn có việc, xin cáo từ trước." Vương Khung đứng dậy muốn đi.
Mục Huyền Tiêu cũng không ngăn trở, đưa tay làm dấu mời.
"Tiểu Cửu, lát nữa ta sẽ đi đến Mục Vương Thành tìm ngươi." Nói xong, Vương Khung vỗ vỗ đầu vai của Mục Cửu Ca.
"Mục cô nương, lần sau lại luận bàn cùng với ngươi." Vương Khung cười khẽ.
Mục Thanh U cắn răng nói: "Ta chờ ngươi."
"Một lời đã định." Nói xong, Vương Khung đi ra khỏi nhà khách Mục Vương Thành.
"Cửu thúc, ngươi có phải đã quá coi trọng hắn hay không..." Mục Thanh U rốt cuộc không nhịn được mở miệng.
Dùng thân phận và địa vị của Mục Huyền Tiêu, đã lộ ra vẻ quá mức khách khí đối với Vương Khung, không chỉ trực tiếp đáp ứng năm giọt bảo huyết Sinh Mệnh Linh Viên hứa hẹn ban đầu, thậm chí ngay cả Ảnh Cốt Ngọc cũng đều đưa ra ngoài.
Phải biết rằng, loại bảo bối này đã truyền trong nhất mạch bọn hắn ít nhất được bảy đời, giá trị khó mà đánh giá, so với Vương Khung dự đoán cũng còn lớn hơn.
Mấu chốt nhất là, Mục Huyền Tiêu là tự mình phát ra lời mời đối với Vương Khung.
Dùng địa vị của Mục Huyền Tiêu mà nói, y từ một loại góc độ nào đó liền đại biểu cho ý tứ của Mục Vương Thành.
Đây không phải là lời mời phổ thông.
Mục Thanh U tự nhiên có thể nhìn ra thâm ý bên trong, bên trong cùng thế hệ có thể được Mục Huyền Tiêu coi trọng như thế, lại đạt được vinh hạnh đặc biệt như vậy, chính là có một không hai.
Chuyện này khiến cho trong nội tâm của Mục Thanh U cũng đều có một tia không cân bằng.
Vương Khung xuất hiện khiến cho tâm thái của Mục Thanh U một mực cao cao tại thượng, tự xưng là thiên kiêu suýt nữa sinh ra sai lầm.
Nàng phát hiện ra, thiên phú chính mình vẫn lấy làm kiêu ngạo dường như cũng không phải lóa mắt như thế nhân tưởng tượng kia, ít nhất là ở trước mặt nam nhân mới vừa rồi kia, cái gọi là thiên phú của nàng quả thực không chịu nổi một kích, có thể tùy ý chà đạp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận