Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 859

"Đó...đó là cái gì?" Có người kinh hô, không thể tin được.
Lúc này, cánh tay phải của Dương Kỳ triệt để dị hoá, xương cốt như kim loại kéo dài ra, không ngừng duỗi dài, huyết văn xen lẫn, giống như tinh thể, cuối cùng hóa thành một thanh trường thương đáng sợ.
"Thẩm Phán Chi Thương!"
Khí tức hủy diệt từ bên trong cánh tay hóa thành trường thương kia khuếch tán ra, như gió lốc càn quét, lan tràn ra ngoài trăm dặm.
Sắc mặt của mọi người đều biến đổi, dạng khí tức sát phạt này, đủ để uy hiếp đến Chi Phối Giả.
Đánh phá lạch trời cảnh giới, khiêu chiến uy nghiêm của cảnh giới Dung Khí, tư chất như vậy có thể xưng là tuyệt đại.
"Thiên Tứ Thần Binh!" Minh Hạo Nhiên nhíu mày, như lâm đại địch.
Năng lực cổ lão bên trong truyền thuyết, so với y tưởng tượng còn muốn khủng bố hơn.
Năng lực của Dương Kỳ là hấp thu luyện hóa Hư Không Chân Khí sau đó triệt để thức tỉnh, chỗ tốt Dương Kỳ thu hoạch được, so với Minh Hạo Nhiên còn muốn lớn hơn nhiều.
"Cực Lạc Tịnh Thổ!" Hai con mắt của Minh Hạo Nhiên trống rỗng, hư không biến hóa.
Đối mặt với trường thương sát phạt kinh thế kia, ý nghĩ của y như mặt trời toát ra quang mang lộng lẫy nhất.
Giới hạn hư thực dần dần mơ hồ, liền muốn xóa đi sự tồn tại của Thẩm Phán Chi Thương.
Oanh...
Trường thương nổ vang, tấn công theo thân thể của Dương Kỳ.
Đối với Thiên Tứ Thần Binh mà nói, nó chính là binh khí mạnh nhất thế gian.
Màu máu khủng bố nổ vang, ngưng thành một điểm, dường như muốn phá diệt kết giới hư vô mà Minh Hạo Nhiên ngưng kết ra.
Hai thân ảnh đụng vào nhau, hai cỗ khí tức hoàn toàn khác biệt triệt để thôn phệ toàn bộ hồ nước.
Trong mê man, đám người phảng phất như trông thấy hết thảy trước mắt đều bị phân ra thành ánh sáng và bóng tối.
Dạng khí tức này dường như đã siêu thoát phạm trù nhân loại, khủng bố hàng lâm, ép tới mức khiến cho bọn hắn không thở nổi.
"Tư chất Kinh Long, dạng thiên kiêu cái thế này vô luận là ở chỗ nào cũng đều được tính là đỉnh tiêm nhất lưu a."
"Nhân vật như vậy vậy mà cũng có thể bị Đồ Phu thu phục, hắn...hắn còn là người sao?"
"Đạt đến dạng độ cao này, một khi đột phá cảnh giới Dung Khí, e rằng cho dù là Đồ Phu cũng không ép được!"
Cái thế giới này không bao giờ thiếu chính là thiên tài.
Lão bản đã từng nói, thiên tài chưa có trưởng thành còn không đáng tiền bằng hai cân thịt heo.
Nhưng Minh Hạo Nhiên và Dương Kỳ thì bất đồng, khí thế của bọn hắn đã dần dần thành, triển lộ cao chót vót, nội tình thâm hậu, đủ để một bước lên trời.
Một khi đứng ở dạng độ cao kia, đủ để tranh hùng cùng với trong cùng thế hệ, có hi vọng nhúng chàm đại vị chí cao.
Nhân vật như vậy, lại há có thể chịu làm kẻ dưới.
Coi như là Đồ Phu cũng không ép được mũi nhọn của bọn hắn, một ngày nào đó, tất sẽ có tranh đấu.
Lúc này, trong lòng của tất cả mọi người đều sinh ra ý nghĩ như vậy.
Chuyện này giống như kinh long xuất uyên, nhất định sẽ rong ruổi trong chín tầng trời, tuyệt đối sẽ không tình nguyện bị bất kỳ lực lượng nào áp chế.
Oanh...
Hơi nước bốc hơi bỗng nhiên bị đánh tan, hai thân ảnh tách ra.
Minh Hạo Nhiên thở hổn hển, dị sắc trong mắt tụ hợp như phù văn, cơ hồ liền muốn nhảy ra.
Cánh tay phải của Dương Kỳ nổ vang không ngớt, hung uy sát phạt càng trở nên thiêu đốt.
"Cân sức ngang tài, thực lực của bọn hắn đã đạt đến mức lô hỏa thuần thanh, coi như là hiện tại, sợ rằng cũng đều không kém hơn Đồ Phu bao nhiêu!"
Một trận chiến này, làm cho tất cả mọi người đều ghi nhớ danh tự của Minh Hạo Nhiên cùng với Dương Kỳ.
Bọn hắn đột nhiên phát hiện ra, bên trong thế hệ trẻ tuổi thiên hạ, lại vẫn có hai con quái vật này, đủ để bước lên hàng đầu, tranh đoạt đệ nhất.
Coi như là Đồ Phu cũng đều không ép được hào quang cua bọn hắn.
"Chậc chậc, đã trở nên mạnh rồi!" Đúng lúc này, một tiếng cười khẽ vang lên.
"Người nào?" Minh Hạo Nhiên, Dương Kỳ bỗng nhiên biến sắc, toàn thân lông tơ dựng đứng.
Thanh âm này không lớn, lại giống như đang ở bên cạnh.
Bọn hắn bỗng nhiên quay người, nhìn lại theo tiếng kêu, ở bên ngoài mười bước, một đạo nhân ảnh đứng đó, khóe miệng mỉm cười, trong mắt lộ ra hứng thú nồng đậm, đang nhìn bọn hắn.
"Thần tượng!"
"Lão đại!"
Minh Hạo Nhiên cùng với Dương Kỳ nhìn nhau, đều từ trong mắt đối phương nhìn thấy một tia chấn kinh cùng với sợ hãi.
Dùng thực lực của bọn hắn, ở bên trong mười bước vậy mà cũng không thể phát giác!
"Đồ Phu...hắn đến từ lúc nào?"
Lúc này, đừng nói là Minh Hạo Nhiên cùng với Dương Kỳ, tất cả mọi người đều không phát hiện ra Vương Khung đến đây bằng cách nào, hắn giống như là quỷ mị, lăng không mà tới.
Ở dưới nhiều con mắt như vậy, vậy mà không có ai phát hiện ra được hắn là xuất hiện từ khi nào.
"Sao có khả năng?" Có người khẽ nói, bên trong con ngươi lóe ra vẻ kinh nghi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận