Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 952

Tử Dĩnh Đao là Yêu Đao, vừa vặn phối hợp với Tứ Thần Tí, đủ để phát huy ra uy năng to lớn.
Hiện nay Vương Khung đã nắm giữ ba đại đao binh Nghịch Lôi Long Nha, Hắc Long Đao và Tử Dĩnh Đao, nếu như lại tìm được thêm một thanh Yêu Đao, vừa vặn góp đủ bốn thanh, kết hợp với Tứ Thần Tí, quả thực là như hổ thêm cánh, chiến lực tăng mạnh.
"Đồ điên, ngươi muốn cướp đoạt bí mật của Yêu Đao để phối hợp với năng lực của ngươi!" Quan Quân Hầu nghiêm nghị quát, nhìn thấu tâm tư của Vương Khung.
Yêu Đao hung lệ, mệnh cách của người bình thường liền ngay cả một thanh cũng đều không thể tiếp nhận.
Lại càng không cần phải nói đến việc Vương Khung muốn góp đủ ba thanh.
"Liên quan gì đến ngươi!" Vương Khung quạt một bàn tay tới, đánh cho Quan Quân Hầu đầu ông ông tác hưởng.
Y lộ ra vẻ mặt hoảng sợ nhìn Vương Khung, có một chút hoảng hốt, có một chút kinh ngạc, càng nhiều là khó có thể tin.
Loại thiên kiêu tranh phong cấp bậc này, vậy mà lại bạt tai?
"Vương Khung, con mẹ ngươi..."
"Nói nhảm!"
Không chờ Quan Quân Hầu nói xong, Vương Khung xoay tròn tay, hai bên trái phải, "bốp bốp bốp", nhắm ngay vào đầu Quan Quân Hầu, quất mười mấy cái tát.
"Tiểu Minh mau quay lại cho ta, trở về liền tung lên Thiên Võng!" Vương Khung cười lạnh.
"Có ngay!" Minh Hạo Nhiên đã sớm lấy ra Quang Ảnh Thạch, ghi chép lại toàn bộ một màn hành hạ này.
Chuyện này nếu như tung lên Thiên Võng thì sẽ dẫn tới bao nhiêu chấn động cùng với bình luận?
Đường đường là Quan Quân Hầu, đệ nhất hầu gia triều đình, bị người ta quạt liên tiếp mười mấy cái cái tát ở trước mặt người khác, ngaycar chỗ trống phản kháng cũng đều không có, đừng nói là hầu gia, coi như là người bình thường chỉ sợ rằng cũng đều sẽ dẫn tới vô số trào phúng cùng với xem thường.
Từ nay về sau, cái gì Quan Quân Hầu cũng không cần lăn lộn nữa, trực tiếp tử vong ở trong xã hội.
"Thần tượng, nghiêng qua một chút, ta sẽ quay cận cảnh y một chút, đúng đúng đúng...chính là tư thế này..." Minh Hạo Nhiên thay đổi vị trí, không ngừng quay chụp.
Quan Quân Hầu hoảng sợ nhìn Vương Khung cùng với Minh Hạo Nhiên, trong mắt lộ ra kinh hãi cùng với chấn kinh.
Hai người này là ma quỷ sao?
Đây là sự tình mà người làm sao?
Lúc này, đừng nói là Quang Quân Hầu, tất cả mọi người trong sân đều nhìn choáng váng.
Cao thủ so chiêu, còn có thể có dạng thao tác này?
Kẻ sĩ thà chết chứ không chịu nhục, đối với cường giả mà nói, đặc biệt là thiên tài đứng đầu thế hệ trẻ tuổi, chuyện này còn khó chịu hơn so với giết hắn.
Đừng nhìn Quan Quân Hầu hiện tại nhảy nhót tưng bừng, có thể hô có thể nói, trong mắt mọi người, kết cục của y so với Vạn Linh Thông cũng thê thảm hơn nhiều.
Vạn Linh Thông thân tử đạo tiêu, chết một cách thống khoái.
Nhưng Quan Quân Hầu sống còn muốn thống khổ hơn so với chết, một khi đoạn hình ảnh này được tung ra, y cũng không cần làm người, bất kể y lợi hại bao nhiêu, về sau thành tựu cao bao nhiêu, chỉ cần nhắc tới y, liền có một vết nhơ không đi vòng qua được.
Y bị đóng đinh và bị tát trước mặt mọi người!
Từ xưa đến nay, cường giả cái thế nào sẽ có loại quá khứ như vậy?
"Giết người tru tâm, quá ác! Đây...đây là Đồ Phu sao?"
"Chuyện này...đây quả thực không phải là người...thật đáng sợ...nếu đổi lại là ta, ta sẽ tình nguyện tự bạo!"
"Đồ Phu bên trong truyền thuyết a! Làm sao lại có nam nhân khủng bố như vậy, khiến cho người ta giận sôi!"
Từng ánh mắt hoảng sợ biến thành e ngại, mơ hồ có một chút né tránh.
Nam nhân này không những bá đạo, cường đại, thủ đoạn càng là cực kì tàn nhẫn.
Đột nhiên, một cỗ dao động hủy diệt như gió bão càn quét mà lên từ trong cơ thể của Quan Quân Hầu.
Ngay sau đó, thân thể của y nứt ra, từng sợi hào quang hừng hực lộ ra từ bên trong khe hở.
Oanh...
"Vương Khung, ta không đội trời chung với ngươi!" Quan Quân Hầu giận dữ hét.
Dứt lời, thân thể của Quan Quân Hầu triệt để nổ tung, máu thịt tiêu tán như bụi ở trong ngọn lửa.
"Tự...tự bạo! ?" Đám người nhìn đến mức trợn mắt hốc mồm.
Một màn này, liền ngay cả Vương Khung cũng hơi cảm thấy có một chút kinh ngạc.
Kẻ này cũng quá cương liệt, đường đường là Quan Quân Hầu, lại bị Vương Khung bạt tai đến tự bạo.
"Chuyện này..."
"Lão đại, ngươi đánh chết y rồi!" Minh Hạo Nhiên không nhịn được nói.
"Đừng nói mò, mọi người đều nhìn thấy, y là tự bạo, không có quan hệ với ta!" Dứt lời, Vương Khung quay người, nhìn về phía Quang Ảnh Thạch trong tay Minh Hạo Nhiên.
"Cắt đoạn này đi cho ta!"
"Hiểu rõ!" Minh Hạo Nhiên khẽ gật đầu.
Vào lúc này, bên trong đại điện lặng ngắt như tờ, yên tĩnh như chết.
Ánh mắt của mọi người đều rơi ở trên người Vương Khung, lộ ra kính sợ thật sâu.
Đối mặt với ba đại thiên kiêu, thực lực của Vương Khung vậy mà cũng đều bày biện ra trạng thái nghiền ép, trực tiếp đánh nổ, không có bất kỳ hồi hộp gì có thể nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận