Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 556

"Cao thủ!"
Quân Vấn Tri hơi biến sắc, gã cảm giác được sau khi sử dụng sát chiêu như thế, khí tức của nam nhân này chẳng những không có suy yếu, ngược lại còn biến thành càng khủng bố hơn, một cỗ lực lượng hoàn toàn khác biệt dần dần thức tỉnh, hội tụ ở bên trên cánh tay phải.
Lúc này, vị thiên kiêu cái thế Đội Chấp Pháp Quang Minh này rốt cuộc cũng biết được, đứng ở trước mặt bọn hắn chính là tồn tại có cấp bậc giống như bọn hắn.
"Ngươi rốt cuộc là ai?" Kha Long Tượng nghiêm nghị quát.
"Là ai?" Khoé miệng của Vương Khung hơi hơi nâng lên, khẽ vuốt Hắc Long Đao, thản nhiên nói: "Đội Chấp Pháp Quang Minh các ngươi không phải chính là vì giết ta mà tồn tại sao?"
"Ngươi...ngươi là..."
Vào lúc này, tất cả mọi người biến sắc.
Kha Long Tượng, Quân Vấn Tri trừng lớn hai mắt, lộ ra vẻ mặt khó có thể tin.
Chỉ có Ninh Vô Song là lộ ra vẻ mặt nghiêm túc, như lâm đại địch, phun ra bốn chữ.
"Đồ Phu Vương Khung! ?"
Người có tên, cây có bóng!
Nhìn chung trong hai mươi năm qua, thiên hạ phong vân tụ biến, yêu nghiệt như mây, thiên kiêu xuất hiện lớp lớp, nhưng nếu bàn về hung danh, tội lỗi tột cùng, khí phách to lớn, Đồ Phu Vương Khung, tuyệt đối đứng mũi chịu sào, không ai theo kịp.
Không cần biết ra sao, bên trên Thiên Vương Sơn, nghịch phản Quang Minh Điện, chém giết Diệp Thiên, che đậy cùng thế hệ, cuối cùng toàn thân trở ra, để lại tiếng xấu lớn nhất cho Quang Minh Học Cung trong trăm năm qua, vẻn vẹn chỉ một điểm này đã khiến cho danh hào của Vương Khung truyền khắp thiên hạ, lạc ấn ở bên trên lịch sử của Quang Minh Học Cung, khó mà xoá nhoà.
Đối với thế hệ trẻ tuổi mà nói, danh hào của Vương Khung thậm chí còn là một đoạn truyền kỳ không thể bỏ qua.
Ở phía trên Thiên Võng, hắn thành lập Đồ Thần Công Hội, dùng lực lượng một người đối kháng với các cường giả, uy áp Quang Minh Bảng, sau đó lại thành lập Bổ Thiên Công Hội, tạo ra sự kiện huy động vốn cộng đồng lớn tác động thế lực khắp nơi, đùa bỡn rất nhiều cao thủ đỉnh tiêm trong lòng bàn tay, thậm chí là đơn thương độc mã xông vào La Vương Thành, ở dưới áp lực của cao thủ các phương, thậm chí là Quang Minh Học Cung mang tiểu công chúa La gia rời đi.
Từng sự kiện một, đã sớm đúc thành uy danh bất thế của Vương Khung.
Tại thời đại này, tất nhiên sẽ có bóng dáng của hắn, thiên kiêu hội tụ, bách khả tranh lưu, nếu như nói có người nào muốn trở thành nhân vật chính của thời đại này, trổ hết tài năng, sừng sững trên đỉnh cao nhất, như vậy Đồ Phu Vương Khung, chính là một toà núi cao khó mà vượt qua.
"Hắn...hắn đã trở về, hắn đã thật sự trở về..."
"Vương Khung...thật sự là hắn...một năm qua đi, hắn vẫn giống như lúc trước, không kiêng kị gì, khó tìm địch thủ trong thiên hạ."
"Đồ Thần Công Hội...đây chính là hội trưởng của đệ nhất công hội Thiên Võng? Quả thật oai hùng, khí phách kinh người."
Đám người kinh hô, phảng phất như đặt mình vào mộng cảnh, có một chút không dám tin tưởng.
Một năm qua, lời đồn liên quan tới Đồ Phu Vương Khung cho tới bây giờ cũng chưa từng đình chỉ, thậm chí liền ngay cả Đội Chấp Pháp Quang Minh vinh quang hiển hách hiện nay cũng đều là vì bắt hắn cho nên mới thành lập.
Không ai ngờ được, Vương Khung bị Quang Minh Điện truy nã khắp thiên hạ vậy mà dám cả gan xuất hiện ở đây, đó là thật sự không kiêng kị gì, vô pháp vô thiên.
Nam nhân này dường như cũng không có đặt uy hiếp của Quang Minh Điện vào trong mắt.
Đảm phách như này càng khiến cho người ta thêm kính sợ.
"Ngươi lại vẫn dám hiện thân?" Kha Long Tượng cắn răng nói, trong mắt gã nở rộ hung mang, vừa hưng phấn lại vừa kiêng kị.
Hưng phấn là nếu như có thể bắt được Vương Khung, đó chính là một phần công lao to lớn, từ đó trở nên nổi bật, cho dù là Đội Chấp Pháp Quang Minh cũng không thể giữ được một đại thần như gã nữa.
Nhưng mà nam nhân này cũng không phải dễ dàng bắt được, một năm qua đi, hắn dường như vẫn giống như trong lời đồn, hung uy thao thiên, thâm bất khả trắc.
Trong lần giao thủ vừa rồi liền có thể nhìn ra đôi chút, khiến cho Kha Long Tượng vô cùng e dè.
"Chậc chậc, các ngươi sợ rồi?" Vương Khung cười khẽ.
Hắn phóng ra một bước, đi trong rừng núi, cho dù đối mặt với cường địch, vẫn nói cười vui vẻ như cũ, giống như đế vương thời xưa, cho dù là địch với cả thế gian, cũng có thể ung dung bình tĩnh.
Loại tự tin này là đến từ trong núi thây biển máu.
Cũng là khí phách trấn áp đương thời, quét ngang cùng thế hệ.
Vào lúc này, tất cả mọi người đều cảm thấy một loại áp lực vô hình.
Mặc dù Vương Khung còn chưa có xuất thủ, nhưng trên người hắn phát ra một loại khí chất vô hình, như là sông núi liền nhau, băng qua vạn vật, gắt gao đè ép ở trên người mọi người, khiến cho bọn hắn không thở nổi.
Coi như là Ninh Vô Song, Kha Long Tượng còn có Quân Vấn Tri cũng đều là lộ ra sắc mặt khó coi.
"Chưa thành Chân Long, liền đã lộ ra vẻ uy nghiêm...bên trong thế hệ trẻ tuổi ai có thể nắm giữ tư thái vương giả như vậy?"
"Nam nhân này thật đáng sợ...trước kia hắn gặp nạn tại Tinh Hà Thành cũng đều không có chết đi, Hỏa Chủng lại cháy lên, liền đã chú định con đường quật khởi vô thượng của hắn, cho dù một đường long đong, chinh phạt không ngừng, nhưng hắn đều có thể gắng gượng vượt qua, bách chiến không suy, thành tựu nội tình vương giả."
Bạn cần đăng nhập để bình luận