Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 641

Bây giờ, gợn sóng Vương Khung nhấc lên còn lớn hơn.
Đám người hoảng hốt, như rơi vào mộng, nhất là cường giả thế hệ trước, ánh mắt mê ly, dường như nhìn thấy rất nhiều thân ảnh quen thuộc trùng điệp ở trên người Vương Khung.
"Rất giống...thiên phú, thực lực cùng với lối làm việc của tên tiểu tử này, quả thực giống như là Thập Nhị Vương Tọa năm đó ...tung hoành vô địch bất bại, quét ngang hết thảy địch nhân..."
"Công danh đã lâu, thiên vận hàng tân nhân...thời đại này đã lưu lại danh hào của hắn...Đồ Phu Vương Khung!"
"Vô địch trong cùng thế hệ...kẻ này hung uy cực thịnh, thực lực mạnh mẽ, sợ rằng chỉ có Chi Phối Giả mới có thể trấn áp hắn."
"Chi Phối Giả nói nghe thì dễ...bên trong thế hệ trẻ tuổi lại có bao nhiêu người lĩnh ngộ cảnh giới Dung Khí? Hơn nữa nhìn bộ dáng, kẻ này tích súc thâm hậu, chỉ sợ là cũng đã sắp sờ đến ngưỡng cửa cảnh giới kia."
Trong lúc nhất thời nghị luận nổi lên bốn phía, nhất là thành viên Đồ Thần Công Hội cùng với thành viên Bổ Thiên Công Hội, đều như bị điên.
Trong đó có rất nhiều đều là người ủng hộ trung thành của Vương Khung ở trong Thiên Võng.
Bọn hắn chứng kiến Vương Khung đi tới từng bước một, từ lúc bừa bãi vô danh ban đầu ở Quang Minh Học Cung, đến lúc thanh danh vang dội tại Thiên Võng, lại đến hung danh chấn động thiên hạ ở bên trên Sơ Vương Tế, mãi cho đến bây giờ vô địch trong cùng thế hệ, sừng sững bất bại.
Quá trình trưởng thành của Vương Khung, quả thực giống như là chơi thuốc vậy, khích lệ rất nhiều kẻ đến sau.
Bọn hắn cũng khát vọng có thể giống như Vương Khung, ngày thường bừa bãi vô danh, nhưng một khi lên tiếng lại kinh thiên động địa, sặc sỡ loá mắt, khiến cho cả thế gian chú mục.
Những người này không hi vọng xa vời đạt được cơ duyên huyền bí giống như trong tiểu thuyết, nhân sinh bật hack, chỉ hi vọng được giống như Vương Khung, dựa vào sự cố gắng cùng với chăm chỉ của mình, một bước một cái dấu chân, thông qua khổ tu đi đến một bước hiện tại này.
"Ta đã từng đăng một bài viết tại Thiên Võng, nói sự chăm chỉ của Đồ Phu không phải là thường nhân có thể tưởng tượng, thiên phú cao như vậy, vậy mà vẫn khắc khổ hơn so với người khác, dạng người này không thành công thì ai có thể thành công."
"Ta cũng đã từng đọc bài viết kia, nghe nói Đồ Phu từ nhỏ đã dưỡng thành thói quen tốt ngủ muộn dậy sớm, mỗi ngày bốn ~ năm giờ liền rời giường khổ tu, mười năm như một, nghị lực mạnh mẽ, không phải là chúng ta có thể đuổi kịp!"
"Nhưng ta nghe nói...hắn là đụng đại vận, bật hack!"
"Bật hack con mẹ ngươi! Đó là có người cố ý bôi đen, trên đời này nào có loại sự tình như bật hack? Đó con mẹ nó là ở trong tiểu thuyết, ngươi đã từng nhìn thấy mặt trời Xích Long Thành vào lúc bốn giờ sáng chưa?"
Tại Thiên Võng, sự chăm chỉ của Vương Khung vĩnh viễn là chủ đề không đi vòng qua được.
Theo lời đồn, từ thời điểm hắn còn chưa tiến vào Quang Minh Học Cung, còn là một kẻ giết mổ, thời gian rời giường cơ hồ đồng bộ cùng với gà trống.
Chăm chỉ như thế, thậm chí đã từng dẫn tới phong trào chăm chỉ khổ tu.
Nhưng có rất ít người có thể giống như Vương Khung, kiên trì tới cùng, dậy sớm như gà, làm việc giống như lừa…đây quả thực gần như là một loại thiên phú.
Vào lúc ngươi ước mơ trở thành yêu nghiệt còn nắm giữ chăm chỉ khắc khổ vượt qua thường nhân, vầng sáng trên người hắn đã tăng mạnh.
Lúc này, từng đạo ánh mắt nóng bỏng biến thành gần như cuồng nhiệt.
Đây mới là thần tượng đáng giá đi theo.
"Các ngươi nhìn đi, thần tượng có lòng dạ rộng rãi bực nào, cho dù chém giết cừu địch, cũng cho bọn hắn tôn trọng tối thiểu nhất, vậy mà đang thu thập thi thể không hoàn chỉnh của bọn hắn!" Có người khẽ nói, mặt dâng lên thần sắc kính trọng.
"Hắn giống như là đang tìm đồ vật...con bà nó...đó là Hỏa Giới...hắn đang bỏ vào trong túi của mình!" Rất nhanh, có người phát hiện ra chỗ không đúng, hoảng sợ nói.
Vương Khung ở trước mắt bao người, ở bên trong thi thể không hoàn chỉnh, tìm ra Hỏa Giới của ba đại cao thủ, lau sạch sẽ vết máu phía trên, toét miệng cười, híp mắt nhét vào trong túi của mình.
Một màn này, khiến cho rất nhiều người đều lộ ra dị sắc.
"Chuyện này..."
"Ngươi thì biết cái gì? Đó chính là chiến lợi phẩm, là vinh quang thuộc về cường giả, Đồ Phu thu lấy, chính là tôn kính đối những địch nhân đã chết kia! Biểu đạt sự công nhận đối với bọn hắn!"
"Không sai, bọn hắn hẳn là nên cảm thấy vinh quang, huống hồ chuyện này cũng phù hợp với chính sách chống lãng phí của triều đình, trở về ta cũng phải noi theo!"
"Đồ Phu làm gương tốt, không cần nói đến đạo đức cá nhân hay là đạo đức cộng đồng, đều đủ để làm hình mẫu của chúng ta!"
Trong nháy mắt, liền có người lên tiếng, nhìn ra thâm ý trong cử động lần này của Vương Khung.
"Các ngươi..."
"Điên...đều điên rồi!"
Cũng có người lộ ra thần sắc quái dị, lời đến khóe miệng cũng đều phải nuốt xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận