Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 876

Giọng nói phách tuyệt như truyền ra từ cửu u tuyệt địa, Vương Khung đang đắm chìm trong thuế biến cực hạn cũng đều không nhịn được sinh lòng sợ hãi.
Lúc này, thân thể của hắn dung nhập vào long mạch, như là một thể cùng với Tuyệt Ngục, cho nên đã trông thấy nhìn thấy chỗ sâu nhất của vùng đất khốc liệt này, dòng sông đen ngòm bùng lên, ngọn lửa u lam nhấp nháy như vong linh.
Ở chỗ sâu nhất kia, một đạo thân ảnh bàng bạc ngồi xếp bằng ở chỗ kia.
Gã liền giống như là một đầu nghiệt long, tản ra khí tức trầm trọng đáng sợ.
"Đây là..." Trong lòng Vương Khung rung động.
Hắn có thể trăm phần trăm xác định, đó là một vị nhân loại, nhưng dạng khí tức này, dạng lực lượng này, làm cho không gian xung quanh dường như cũng trở thành một phần thân thể của gã.
Xiềng xích trầm trọng, từng sợi xuyên qua thân thể của người kia cũng không thể áp chế thân thể khủng bố kia.
"Đã bao nhiêu năm rồi không có nhìn thấy người Vương gia, nhất tộc cao ngạo kia vậy mà cũng đặt chân vào phàm trần." Giọng nói già nua ung dung vang lên.
Chỉ một thoáng, Vương Khung liền cảm giác được có một đôi mắt đang nhìn chằm chặp chính mình.
"Ngươi đến cùng là người nào?" Vương Khung không nhịn được truyền âm nói.
"Ồ, Bá Đạo Chân Cương...huyết mạch của ngươi vậy mà bị làm bẩn...không đúng...hóa thành phàm huyết, vậy mà lại muốn cướp đạot tạo hoá, đoạt thần thông từ thiên, tái tạo huyết mạch...thật sự có ý tứ..."
Nhân loại đáng sợ kia dường như nhìn xuyên hết thảy, sinh ra hứng thú thật lớn.
"Thật sự là một tên tiểu gia hỏa điên cuồng, vậy mà lại kích hoạt lực lượng long mạch Tuyệt Ngục, thế mà còn có thể thành công! Ha ha ha...loại nghịch thiên mà đi này, tất có sinh tử đại kiếp."
Khí tức thần bí nổ vang, xiềng xích trầm trọng chấn động như phong lôi.
"Ồ, đó là cái gì, mùi vị quen thuộc!" Đột nhiên, vị nhân loại đáng sợ bị trấn áp kia bỗng nhiên hỏi một câu, khí tức biến thành lăng lệ cuồng loạn.
"Hắc Nhận đao ý...ngươi hoá ra là đệ tử của tên kia...đã bao nhiêu năm...tiểu gia hỏa cũng năm đó cũng đã trở thành sư phụ rồi sao?" Giọng nói già nua quanh quẩn ở trong đầu óc Vương Khung, lộ ra một tia sát ý dày đặt.
Vào lúc này, Vương Khung rốt cuộc cũng biết được lai lịch của người này.
Hắc Nhận đường đường là một trong Thập Nhị Vương Tọa, lại bị gọi là tiểu gia hỏa.
Ở trong Tuyệt Ngục là không có người thứ hai, chỉ có một người có tư cách cùng với khí phách đó.
"Ngục Chủ! Ngươi là Ngục Chủ! ?" Vương Khung nghẹn ngào kêu lên.
Chính là bá chủ tuyệt thế thời đại trước, đại địch ngăn cản ở phía trước Thập Nhị Vương Tọa.
Vô địch giống như Tần Hoàng, hùng uy giống như Hắc Nhận...trước kia cũng đều ăn nhiều thua thiệt ở trong tay người này, thất bại nặng, bỏ ra đại giới thê thảm đau đớn.
"Ha ha ha...tiểu quỷ, hoá ra huyết mạch của ngươi bị nguyền rủa, chẳng trách sẽ rời khỏi Vương gia, đặt chân vào phàm trần...ha ha ha...thật là thảm thương a...tên tiểu gia hỏa Hắc Nhận kia ký thác kỳ vọng đối với ngươi a!" Đột nhiên, tiếng cười già nua kia biến thành cuồng ngạo không thôi.
Khí tức khủng bố là như hỏa diễm sáng rực, điên cuồng thiêu đốt.
Rất nhanh, hỏa thế khuếch tán, xông ra khỏi sông đen, phá diệt sông ngầm, vỡ vụn đại địa, đâm thẳng vào trời cao, bao phủ hung địa Tuyệt Ngục.
Oanh...
Khí tức của Ngục Chủ giống như mây mù cấp tốc khuếch tán, bao trùm vạn dặm.
Ở phía dưới đại dương mênh mông, dao động nổ vang, giống như hải thú cực lớn ẩn núp, gào thét tàn phá bừa bãi.
Ở trên trời cao, lôi quang nổ vang, phảng phất như thiên quân vạn mã, đang đồng thanh hát, dường như đang tuyên bố sự trở về của tồn tại chí cao kia.
"Xảy...xảy ra chuyện gì thế, chuyện gì đã phát sinh, loại cảnh tượng này quả thực như tận thế."
"Rốt cuộc cũng đợi được đến một ngày này, nam nhân kia muốn trở về sao, ha ha ha...cái thế giới này chắc chắn lại một lần nữa sẽ run rẩy vì gã."
"Ngục Chủ đại nhân...bao nhiêu năm rồi, ngươi rốt cuộc cũng muốn trở lại thế gian...thiên hạ đã tịch mịch quá lâu."
Tuyệt Ngục sôi trào, người không biết rõ tình hình cảm thấy nghi hoặc, chấn kinh, sợ hãi.
Người biết chuyện thì rơi vào trong điên cuồng vô tận.
Đối với bọn hắn mà nói, Ngục Chủ mới thật sự là truyền kỳ, là cường giả tuyệt thế đã từng dẫn dắt những tên điên này đi vào sân khấu thế giới.
Cái thế giới này đã tịch mịch quá lâu, bọn hắn đã sớm quên sự sợ hãi mà vị đại nhân này mang đến, uy nghiêm chí cao vô thượng kia sau mấy chục năm bị Thập Nhị Vương Tọa phong ấn rốt cuộc cũng sắp hiển hiện giữa nhân thế.
Oanh...
Dao động hủy diệt càng trở nên mãnh liệt, đại địa nứt ra, từng sợi xiềng xích trầm trọng như Giao Long bay cao, vọt ra.
"Không xong, lão gia hoả kia thật sự muốn đi ra!" Vương Khung kinh dị.
Đây cũng không phải là cường giả cảnh giới Linh Lô phổ thông!
Bạn cần đăng nhập để bình luận