Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 571

"Mặt khác, đại hoàng huynh quanh năm lãnh binh, đi theo Thiên Binh Vương chinh chiến tại các đảo hải ngoại, nhị hoàng huynh vào núi tu hành, cực ít lộ diện, còn có tứ hoàng huynh, rất sớm liền tiến vào viện nghiên cứu tu hành, về phần lục hoàng huynh, xem như một người thần bí nhất bên trong các huynh đệ chúng ta..."
Thất Hoàng Tử chậm rãi nói, đối với nội tình của mấy vị huynh đệ khác ngược lại là biết được rất rõ ràng.
"Vậy còn ngươi? Ngươi có cái gì?" Vương Khung thuận miệng hỏi một câu.
"Ta có ngươi!" Thất Hoàng Tử buột miệng nói.
Thiên Vũ Vương chính là một trong bốn đại quốc trụ đương triều, nếu như có thể thu hoạch được sự ủng hộ của y, liền có thể trổ hết tài năng ở bên trong một đám hoàng tử.
Giống như Tam Hoàng Tử, ỷ vào ngoại công Thiên Hình Vương của mình, quyền thế thao thiên, không ai bì nổi.
Mẫu thân của Thất Hoàng Tử có xuất thân không được tính là cao quý, bởi vậy không hề có vây cánh, thế lực đơn bạc, căn bản là không có thành tựu, nếu như có thể tranh thủ được sự ủng hộ của Thiên Vũ Vương, đó thật sự chính là một bước lên trời, từ đây bất đồng.
Cũng chính là bởi vì Thiên Vũ Vương có địa vị siêu nhiên, qua nhiều năm như vậy, đã có không ít hoàng tử lấy lòng đối với y, nhưng y vẫn bất vi sở động.
Trên thực tế, đương kim Tần Hoàng đang ở trong thời kỳ đỉnh cao, quả thật vẫn chưa phải là thời điểm đứng về phe nào.
Mà bây giờ lại bất đồng, sau khi Cổ Thích Tâm dung hợp nguyên khí của Vương Khung, ở vào giữa trạng thái thành công và thất bại, Thiên Vũ Vương chỉ như vậy một đứa con trai bảo bối như vậy, bởi vì đó là huyết mạch duy nhất của mình, vị tồn tại vô thượng này thậm chí còn không tiếc lấy lòng đối với Thất Hoàng Tử, cho thấy thái độ, chỉ cần có thể giải quyết bệnh tình của Cổ Thích Tâm, trợ giúp Cổ Thích Tâm ngưng tụ Hỏa Chủng, y liền sẽ ủng hộ Thất Hoàng Tử.
Đối mặt với cơ duyên lớn bằng trời này, Thất Hoàng Tử tự nhiên không có khả năng không động tâm.
Vì thế hết thảy hi vọng đều rơi vào trên người Vương Khung.
"Thật sự là tạo hoá..." Sau khi Vương Khung nghe xong, lộ ra vẻ suy nghĩ sâu xa.
Đối với lực lượng Nguyên Khí Trì, người bình thường chưa từng ngưng tụ Hỏa Chủng căn bản là không có cách nào dung hợp, dạng sinh mệnh yếu đuối kia là không có cách nào nào tiếp nhận lực lượng tạo hoá bàng bạc thần kỳ này.
Hắn cũng có phần không hiểu nổi, vị thế tử Thiên Vũ Vương kia sau khi dung hợp nguyên khí, không những không có việc gì, ngược lại còn tiến vào trạng thái người thực vật, dường như chỉ vẻn vẹn một đạo nguyên khí căn bản là không có cách nào trợ giúp y thức tỉnh.
Chuyện này thực sự có phần không thể tưởng tượng, phải biết rằng, ngày đó ở bên trên Nghiệt Long Sơn, ngay cả cao thủ như Viêm Thế Minh cũng đều suýt nữa bị nguyên khí nồng độ cao làm cho bạo thể mà chết.
Ông! Vương Khung khoát tay, Nguyên Khí Trì hiển hiện, khí tím bên trong nghiên mực cổ lão dâng lên, phát ra thanh âm long ngâm gào thét, sinh mệnh tinh khí nồng đậm lưu động không thôi.
"Đây là cái gì?" Nhãn tình của Thất Hoàng Tử sáng lên, không nhịn được hỏi.
Thân là hoàng tộc Tần thị, gã cũng đã nhìn thấy không ít dị bảo quý hiếm, nhưng lại chưa bao giờ có thứ nào giống như Nguyên Khí Trì, dường như đang thai nghén ngàn vạn sinh linh, tinh hoa của trời đất đều thu vào trong đó.
"Đây chính là lực lượng mà vị thế tử kia dung hợp...huyền nguyên quy thủy, tự nhiên chi khí...dung hợp nó, liền có vô hạn khả năng, càn khôn tái sinh, tạo hoá không thôi..." Vương Khung nói.
"Thần kỳ như vậy?" Thất Hoàng Tử không nhịn được hỏi.
Dựa theo lời Vương Khung nói, dung hợp nguyên khí, sẽ có được khả năng tạo hoá bổ thiên, thậm chí có thể dung hợp cùng với Hỏa Chủng, sinh ra tiến hóa không thể tưởng tượng nổi, từ đó thu hoạch được lực lượng.
"Tần Hoàng đã từng nói, từ xưa tai hoạ và cơ duyên vẫn luôn đồng hành với nhau, lực lượng như thế, tự nhiên cũng có phong hiểm." Vương Khung thản nhiên nói.
Trong lòng Thất Hoàng Tử khẽ động, quả thật không có sự tình đĩa bánh rớt xuống từ trên trời, lực lượng thần kỳ như thế, nếu quả thật không có một tơ một hào phong hiểm vậy thì cũng quá không thể nào nói nổi.
"Phong hiểm gì?" Thất Hoàng Tử vội vàng hỏi.
Thứ này liên quan đến tương lai của Cổ Thích Tâm, càng là liên quan đến tương lai của gã, cho dù là một chút cũng không qua loa được.
"Dung hợp loại lực lượng này, liền sẽ bị Nguyên Khí Trì ước chế, đời đời kiếp kiếp, khó mà giải thoát." Vương Khung bình tĩnh nhìn Nguyên Khí Trì, ánh mắt như nước, không có một chút gợn sóng nào.
Nhân loại là sinh linh dễ dàng trầm mê trong lực lượng nhất, Nguyên Khí Trì giống như là một tấm lưới, thu hút những sinh linh kia vào trong lưới, như sa vào đầm lầy, không thể tự thoát ra được.
"Ngươi đang nói là...Dung hợp loại lực lượng này, liền sẽ bị ngươi khống chế?" Thất Hoàng Tử lộ ra thần sắc cổ quái, trong mắt lóe lên một tia kiêng kị thật sâu.
Vương Khung từ chối cho ý kiến, thản nhiên nói: "Bọn hắn là dùng mệm đổi lấy lực lượng, dung hợp loại lực lượng này, sinh tử liền sẽ không thể kềm chế được..."
"Trên thực tế, đây cũng là một loại tu hành, siêu thoát ở bên ngoài sinh tử, ở bên trong loại lực lượng này, nếu có người có thể hiểu thấu đáo lằn ranh sinh tử, kham phá lực lượng hư vô, liền có thể thoát ly khỏi sự chưởng khống của Nguyên Khí Trì, chân chính bay lên trời hóa long..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận