Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 394

"Loại năng lực này ngược lại là có giá trị được ký sinh." Diệp Thiên thờ ơ nói.
Gã lạnh lùng nhìn Vương Khung, tâm trạng rốt cuộc cũng chập trùng khó mà ức chế.
Năng lực của Vương Khung so với gã tưởng tượng còn cường đại hơn, ba năm thời gian dường như tuyệt đối không ma diệt được phong mang của đối phương, ngược lại còn càng thêm cường đại, cường đại đến mức khiến cho gã cũng đều không thể không đối đầu một cách nghiêm túc.
Nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi!
Đột nhiên, một ngọn lửa màu tím dâng lên mà ra từ đầu vai cụt của Diệp Thiên, đạo đạo đan xen lẫn nhau, hóa thành bộ dáng cánh tay.
Trong ngọn lửa, mầm xương được tái sinh, đúc thành máu thịt, lại mọc ra một cánh tay mới toanh.
"Hắc Uyên Hoàng Diễm! ?" Vương Khung hơi nheo mắt lại.
Hắn biết, đây là một loại năng lực khác của Diệp Thiên, giống như Phượng Hoàng Niết Bàn, có thể tạo hoá tái sinh.
Loại năng lực này tương tự như Nguyên Sinh Khí.
"Thật đúng là khó giết!" Vương Khung cắn răng nói.
Mới vừa chiến đấu, hắn đã tiêu hao hai thành chân nguyên.
Thân Thể Giao Vương thì còn tốt, Lôi Quang Tí là năng lực cấp Huyền, tiêu hao quá lớn.
"Ngươi muốn tốc chiến tốc thắng?" Diệp Thiên mỉm cười, nhìn ra ý đồ của Vương Khung, ngay sau đó, gã hoạt động cánh tay mới mọc một chút, khẽ gật đầu.
"Như ngươi mong muốn!"
Lời còn chưa dứt, Diệp Thiên vươn một đầu ngón tay, điểm về hướng mặt hồ.
"Khung Thiên Hung Sát!"
Khung Thiên Hung Sát!
Năng lực trước đây của Vương Khung, từ sau khi bị Diệp Thiên ký sinh tước đoạt, người nào cũng không biết được loại năng lực này đến cùng đã lột xác thành bộ dáng gì.
Đột nhiên, toàn bộ mặt hồ sôi trào, từng cỗ thi thể sinh vật trong nước nổi lên mặt nước, vào sát na tiếp xúc với không khí liền biến thành xương trắng.
Tất cả những thứ này cơ hồ phát sinh ở trong giây lát.
Đám người đột nhiên biến sắc.
Ai cũng không biết chuyện gì đã phát sinh, chỉ trong chốc lát, hàng ngàn hàng vạn sinh vật trong nước bắt đầu tử vong.
"A a a..."
Đột nhiên, một vị đệ tử tham gia hét thảm, hai chân của y lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được bị ăn mòn, trong chớp mắt, liền chỉ còn lại xương trắng.
Đồng thời, tốc độ ăn mòn kia càng lúc càng nhanh, trong nháy mắt liền đến phần eo, máu thịt của y hóa thành sương đỏ, triệt để bốc hơi, có thể loáng thoáng nhìn thấy lục phủ ngũ tạng, nhưng chúng cũng tan rã trong giây tiếp theo.
"Cứu...cứu ta..."
Rất nhanh, thanh âm kêu thảm của vị đệ tử kia im bặt mà dừng, ở phía trên nước hồ, chỉ còn lại một bộ xương trắng duy trì tư thế đưa tay cầu xin cứu viện.
"Khác rồi!" Ánh mắt của Vương Khung ngưng lại.
Khung Thiên Hung Sát sau khi bị ký sinh, quả nhiên đã phát sinh biến hóa cực lớn, hắn thậm chí còn không nhìn thấy Diệp Thiên xuất thủ như thế nào, nhưng không thể nghi ngờ, loại năng lực đáng sợ này đã phát động vào lúc bất tri bất giác.
Sinh vật trong cả hồ nước vậy mà trực tiếp tử vong, hóa thành xương trắng.
Loại lực lượng này liền ngay cả cường giả cảnh giới Bổ Nguyên cũng đều không thể ngăn cản, trước sau chỉ ba mươi giây, một vị đệ tử vậy mà liền tan rã tử vong.
Khủng bố như thế, còn kinh khủng hơn so với Khung Thiên Hung Sát của Vương Khung trước kia.
"Rời khỏi mặt nước!" Vương Khung nghiêm nghị quát, hắn tung người nhảy lên, bay về phía bờ hồ.
Đám người nghe thế, bỗng nhiên bừng tỉnh, loại lực lượng này là lan truyền thông qua nước?
Không có bất luận thời gian suy nghĩ gì, đám người tan tác như chim muông theo bản năng, chạy trốn về bốn phía.
Phanh! Lại có một vị đệ tử tử vong, nhục thân tan rã, hóa thành một bộ xương trắng, vĩnh viễn chìm ở trong đáy hồ.
"Vương Khung, ngươi vẫn thông minh như trước kia, chỉ tiếc là...ngươi vẫn sẽ phải chết!" Giọng nói của Diệp Thiên truyền đến từ phía sau.
Thân hình của Vương Khung trì trệ, vảy giáp màu đen quanh người lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được cấp tốc tróc ra.
Thân thể của hắn chậm rãi bại lộ ở bên trong không khí.
Khung Thiên Hung Sát, loại năng lực này ở dưới sự uẩn dưỡng của Diệp Thiên đã triệt để dị biến, có thể thông qua chất môi giới lan truyền, nhanh chóng truyền nhiễm cho tất cả cá thể sống.
"Năng lực thật đáng sợ, ngoại trừ nguồn nước, ngay cả không khí cũng đều có thể truyền bá." Một vị trưởng lão Quang Minh Học Cung nói.
Khung Thiên Hung Sát của Diệp Thiên quả thực giống như là bệnh dịch, có thể tự ý lan truyền, một khi dính vào, máu thịt chính là chất xúc tác tốt nhất, bất kỳ sinh linh gì cũng đều không thể đào thoát.
So với Khung Thiên Hung Sát mà Vương Khung thức tỉnh, phương thức thi triển cùng với uy lực Khung Thiên Hung Sát của gã đều đề thăng quá nhiều.
"Chẳng trách có thể ngồi lên vị trí đại sư huynh Quang Minh Học Cung!" Đại chấp giáo Phong Hậu Thành khẽ nói.
Năng lực của Diệp Thiên quá cường đại, cũng quá toàn diện, cận chiến nắm giữ Đại Cổ Phong Huyệt, quần công có Yêu Huyết Hoán Linh, khôi phục có Hắc Uyên Hoàng Diễm.
Hiện nay dạng phương thức công kích và uy lực của Khung Thiên Hung Sát lại càng là khó giải.
Ầm ầm! Trong nháy mắt, vảy giáp màu đen mặt ngoài thân thể của Vương Khung tróc ra toàn bộ, lực lượng đáng sợ xâm nhập vào máu thịt xương cốt, uy năng của Khung Thiên Hung Sát đột nhiên tăng mạnh, cánh tay của hắn bắt đầu mục nát.
"Chủ nhân! ?" Diệp Mặc nhào tới.
"Đừng đi qua!" Hoắc Thanh Minh gầm nhẹ nói.
Loại lực lượng này một khi lây dính, hẳn phải chết không thể nghi ngờ, lúc này đi lên, chính là nộp mạng không duyên cớ.
"Xong đời rồi, Đồ Phu triệt để xong đời rồi."
"Lực lượng của Diệp Thiên thật đáng sợ, quả thực không phải là nhân loại có thể nắm giữ, loại năng lực này căn bản khó mà ngăn cản."
"Đây mới thực sự là Diệp Thiên..."
Tất cả mọi người vừa đào mệnh, vừa run sợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận