Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 1035

Diệp Vô Thiên bước ra một bước, bộc phát ra lực lượng đáng sợ, khí tức của y như nghiệt long lật sông, khiến cho thế gian sợ hãi.
"Cảnh giới Dung Khí tầng chín, Chúa Tể Giả đỉnh phong! ?"
Trong nội tâm của Vương Khung hơi giật mình một chút, thực lực của Diệp Vô Thiên vượt qua hắn quá nhiều, đã sờ đến cánh cửa cảnh giới Linh Lô.
"Vương Khung, chênh lệch giữa ngươi và ta là lạch trời không thể vượt qua, từ đầu đến cuối ta cũng đều không có xem ngươi là địch nhân." Giọng nói của Diệp Vô Thiên lạnh lùng như sương, cao cao tại thượng giống như Thần Vương.
Oanh...
Hư không rung động, khí tức của Diệp Vô Thiên tràn ngập cả tòa cung điện, lực lượng khủng bố trực tiếp áp về hướng Vương Khung.
"Tứ Thần Tí!" Vương Khung gầm nhẹ một tiếng, thi triển ra năng lực mạnh nhất, Nghịch Lôi Long Nha, Hắc Long Đao, Di Đà Nhận, Tử Dĩnh Đao đồng thời xuất hiện.
Chỉ một thoáng, đao quang nổ tung như tinh không, càn quét bát phương, liền muốn xé rách khí tức của Diệp Vô Thiên.
"Năng lực buồn cười..." Diệp Vô Thiên hờ hững nói.
Y khoát tay, vỗ tay phát ra tiếng, đao quang đầy trời bỗng nhiên tán diệt, không biết tới từ đâu, cũng không biết đi đâu, không không hư huyễn, thật giả trong chốc lát.
"Đây là..."
"Hoắc Pháp Vương là cường giả kinh diễm nhất trong lịch sử Quang Minh Điện, năng lực của y là Ngôn Xuất Pháp Tùy, mà ta..." Trong mắt Diệp Vô Thiên nở rộ tinh mang, dạt dào tự tin.
"Năng lực của ta tên là Vi Nhân Quả Luật."
Năng lực của Diệp Vô Thiên cực kỳ nghịch thiên, y có thể mạt sát nhân quả, mặc dù còn chưa cường đại đến mức ảnh hưởng pháp tắc, nhưng dựa vào loại năng lực này, y có thể tuỳ tiện xóa đi hết thảy nhân tố gây bất lợi cho y.
"Đại Hắc Thiên Ma Chủ!"
Nhục thân của Vương Khung chấn động, lực lượng hư không nổ vang, hóa thành pháp tướng cổ lão, vận chuyển thiên địa, càn khôn na di.
Đây là năng lực mạnh nhất của hắn, thiên phú thần thông thức tỉnh ở bên trong huyết mạch, đứng vững vàng trong hư không, tung hoành bất bại.
"Châu chấu đá xe!" Diệp Vô Thiên cười lạnh, y bước ra một bước, vậy mà trực tiếp xuyên qua kết giới hư không do Đại Hắc Thiên Ma Chủ bày ra, đảo mắt liền đi đến trước mặt Vương Khung, bàn tay trắng noãn, rơi trên lồng ngực của hắn.
"Từ đây về sau, cái thiên hạ này cũng không còn cái danh tự Vương Khung này." Diệp Vô Thiên giống như Thần Vương cao cao tại thượng, tuyên bố vận mệnh của Vương Khung.
Ông! Theo bàn tay của Diệp Vô Thiên rơi xuống, thân hình của Vương Khung bỗng nhiên tán diệt, như mây khói không còn tung tích gì nữa.
"Kết thúc..." Diệp Vô Thiên khẽ nói, quay người đi về hướng chỗ sâu cung điện.
Oanh...
Đúng vào lúc này, hư không chấn động, một cỗ khí tức quen thuộc lại bốc lên một lần nữa.
Sắc mặt của Diệp Vô Thiên đại biến, bỗng nhiên quay người, trên gương mặt vốn bình tĩnh hiện ra vẻ kinh ngạc.
"Diệp Vô Thiên, ngươi thật sự cho rằng ta cái gì cũng không có chuẩn bị liền dám xông vào Thiên Khải Bảo Khố sao?" Giọng nói của Vương Khung truyền ra từ bên trong hư không.
"Ha ha ha, Lão Vương, nói với y nhiều như vậy để làm gì, chơi chết y!" Giọng nói của gã béo vang lên.
"Tiểu tử, chúng ta kinh doanh tại Phế Thổ lâu như vậy, ngươi thật sự cho rằng chúng ta trồng hoa màu ở đây sao?" Bạch gia hí lên một tiếng, duỗi đầu ra từ bên trong khe hở hư không.
"Cứu rỗi, cứu rỗi, ta cảm nhận được phiến Phế Thổ này đang triệu hoán ta." Giọng nói của Dương Kỳ cũng truyền ra.
"Trong tương lai, ngươi có lẽ sẽ có thể thật sự trở thành chủ nhân của mảnh đất này, thiên mệnh sở quy, khí vận đang không ngừng ngưng kết." Vương Khung khẽ nói, hắn một bước bước ra, lại một lần nữa xuất hiện ở trước người Diệp Vô Thiên.
Gã béo, Bạch gia, Dương Kỳ, Minh Hạo Nhiên, Diệp Mặc theo sát phía sau.
Bên người Đồ Phu từ trước đến nay đều không phải là lẻ loi trơ trọi một người.
Từ khi bắt đầu xuất đạo, hắn liền không phải là một người đang chiến đấu.
Ở bên người Vương Khung, đại tinh óng ánh, đủ để khiến cho thiên hạ động dung, đây mới là lực lượng chân chính của hắn, nguồn suối bất bại không dứt.
"Ta kế thừa Tương Lai Thư của Lâm La Thiên, ngươi cho rằng ta không rình mò được sinh tử đại kiếp?" Giọng nói của Vương Khung biến thành biến ảo thần bí.
"Hôm nay đại sát tứ phương." Gã béo hống to một tiếng, quanh người lóe lên phù văn.
Trên người gã gánh chịu trang sách cuối cùng.
"Giết!" Diệp Mặc, Dương Kỳ, Bạch gia, Minh Hạo Nhiên đồng thời lao về hướng Diệp Vô Thiên.
Đối mặt với cường địch như thế, bọn hắn không dám khinh thường, không khoa trương một chút nào, Diệp Vô Thiên cơ hồ có thể tính là đệ nhất nhân trong thế hệ trẻ tuổi.
"Chỉ bằng vào các ngươi?" Diệp Vô Thiên cười lạnh, y khoát tay, dao động thần bí hiển hiện, cùng lúc đó, trong bàn tay nhiều thêm một miếng sắt, con số ở phía trên bất ngờ là số "1".
Bạn cần đăng nhập để bình luận