Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 814

Có thể nói, xuất thân của Tam Hoàng Tử hiển hách đến cực hạn, coi như là ở trong rất nhiều hoàng tử cũng đều vô cùng đặc biệt.
Chính là bởi vì có được xuất thân như này, từ nhỏ đến lớn, y đều hưởng hết vinh sủng, dùng tư thái ngạo nghễ nhìn người khác.
Nhưng hôm nay, Vương Khung lại kéo y ngã xuống phàm trần từ trên trời, thậm chí còn dùng một cước đạp y vào trong vũng bùn.
Đường đường là Tam Hoàng Tử, y chưa từng chịu đựng khuất nhục như vậy, chịu dạng kiếp nạn như vậy.
"Vương Khung, ngươi thật sự cho rằng ta không giết ngươi được sao?"
Hai mắt của Tam Hoàng Tử đỏ bừng, giống như dã thú bạo nộ, khí tức cao quý trên người bị một cỗ khí tức ngang ngược thay thế.
Từng sợi tơ máu phảng phất như dây leo bò lên trên Sơn Hà Kim Mãng Bào, không ngừng kéo dài khuếch tán.
Oanh...
Trong cơ thể của Tam Hoàng Tử, một cỗ lực lượng khủng bố thức tỉnh.
Cỗ lực lượng này thần bí to lớn, như sông lớn không khô kiệt, giống như thương khung vô ngần, lộ ra cổ lão cùng với hoang vu.
Vương Khung nhăn mày lại, vậy mà cảm thấy vô cùng quen thuộc.
"Không hổ là dòng dõi Tần Hoàng, thủ đoạn tầng tầng lớp lớp."
Tam Hoàng Tử còn chưa dùng hết át chủ bài, nói cho cùng y cũng là con trai của Tần Hoàng, lại có không ít quan hệ cùng với Thần Miếu, trên người làm sao sẽ có ít át chủ bài?
Nhưng trạng thái lúc này của Tam Hoàng Tử quá mức không giống bình thường, từng sợi tơ máu kia thậm chí còn từ trên Sơn Hà Kim Mãng Bào kéo dài tới trên mặt y, hội tụ ở trên trán, dần dần xen lẫn.
"Đây là..." Ánh mắt của Xi Cửu U ngưng lại, vậy mà cũng cảm thấy vô cùng quen thuộc.
Y nhìn ra được, Tam Hoàng Tử đang tiến vào một loại trạng thái trước nay chưa từng có, khí tức suy bại nguyên bản trong giây lát tăng vọt không chỉ ba lần, đồng thời còn đang đề cao.
"Đồ Phu, ta muốn ngươi chết!" Tam Hoàng Tử giận dữ hét.
Giọng nói của y vậy mà cũng đều biến đổi.
Trong cơ thể của vị hoàng tử này dường như còn cất giấu một người khác.
"Dùng cảnh giới bây giờ của ngươi là còn chưa thể sử dụng dạng lực lượng này." Đúng lúc này, một thanh âm êm ái vang lên ở bên tai mọi người.
Từng ánh mắt kinh ngạc lần lượt nhìn về nơi phát ra âm thanh, có một chút khó có thể tin.
Ở phía dưới bầu trời, một bóng người xinh đẹp chậm rãi hiển hiện, váy áo tung bay, thần thái như tiên, môi son khẽ mở, sông núi thất sắc.
Tay ngọc thon dài trắng nõn chậm rãi rơi ở trên đầu vai của Tam Hoàng Tử.
Trong khoảnh khắc, tơ máu quỷ dị vô cùng kia tiêu tán ầm ầm, khí tức của Tam Hoàng Tử cũng triệt để bình tĩnh trở lại, y quay đầu nhìn lại, ngạo nghễ như y, bên trong con ngươi cũng đều không nhịn được hiện lên một vệt kinh nghi.
"Là người nào?"
Đám người kinh hô, vị nữ tử tuyệt sắc trước mắt này nhìn niên kỷ dường như cũng là thế hệ trẻ tuổi, nhưng thủ đoạn mạnh mẽ, ở dưới ánh nhìn chăm chú của nhiều người như vậy, vậy mà xuất hiện một cách vô thanh vô tức, tránh khỏi tai mắt của tất cả mọi người.
Đáng sợ nhất là, nàng vừa ra tay, liền ép lực lượng của Tam Hoàng Tử xuống.
Thủ đoạn như thế, quả thực giống như là quỷ thần.
"Nàng...vậy mà cũng đều đến rồi! ?" Tội Kiếm Hình đột nhiên biến sắc, trên mặt tràn đầy vẻ bất khả tư nghị.
Trong toàn trường, người có thể nhận ra nữ tử trước mắt này chỉ sợ là không nhiều, nhưng một khi đề cập tới danh hào của nàng, sợ rằng toàn bộ Bắc Cảnh cũng đều sẽ chấn động.
"Thánh Nữ...nàng là Thánh Nữ Thần Miếu thế hệ này!" Có người kinh hô, không thể tin tưởng.
Vừa dứt lời, thiên địa yên tĩnh, từng tia ánh mắt biến thành vô cùng kinh hãi.
Thần Miếu cao cao tại thượng, thống trị Bắc Cảnh không biết bao nhiêu tuế nguyệt.
Thánh Nữ có địa vị cực cao, cơ hồ giống như là người hộ đạo tương lai.
"Thật sự là Thánh Nữ Thần Miếu sao, Thánh Nữ thế hệ này xuất thế rồi, nghe nói Thánh Nữ Thần Miếu, mỗi một thời đại đều là cao thủ cái thế, một khi trưởng thành, đủ để trấn áp Bắc Cảnh! ?"
"Thánh Nữ đời trước được xưng là đệ nhất cao thủ Bắc Cảnh, bị con trai của Lão Tần Hoàng trước kia cướp đi, hiện nay Thần Miếu rốt cuộc cũng đã sinh ra Thánh Nữ mới?"
"Con bà nó, chẳng trách lại có phong thái như vậy, cái thế như tiên! Quá đẹp..."
"Đối mặt với Thánh Nữ, ngươi vậy mà miệng phun ô ngôn uế ngữ, con mẹ nó cái đồ rác rưởi!"
Sau một hồi trầm mặc ngắn ngủi, tiếng nghị luận vang lên liên tục như núi kêu biển gầm.
Uy danh của Thần Miếu thực sự quá thịnh, đối với Bắc Cảnh mà nói, đó là một loại tín ngưỡng.
Về phần Thánh Nữ cơ hồ là hóa thân của loại tín ngưỡng này.
Địa vị của nàng một chút cũng không thua kém Tần thị hoàng tộc tại Trung Châu, thậm chí còn hơn.
Thậm chí không cần phải xuất thủ, cũng không cần bất luận chiến tích gì, nàng ở trong lòng của mọi người chính là chí cao vô thượng, chính là thần thánh vô địch.
Đây chính là lực lượng tín ngưỡng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận