Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 656

"Mặt khác phải nói một câu, trong ba cái danh ngạch này, sẽ có một cái lưu cho Diệp Mặc!" Lý Thuần Phong ném ra át chủ bài sau cùng.
"Diệp Mặc! ?" Vương Khung sửng sốt, nhưng hắn rất nhanh liền kịp phản ứng.
"Một năm qua, Tiểu Diệp Tử là trốn ở trong viện nghiên cứu! ?"
Lý Thuần Phong khẽ gật đầu: "Y đã sớm là người của viện nghiên cứu, thu hoạch được sự ưu ái của vị đại nhân kia, đối với ngươi mà nói, cái danh ngạch này trên thực tế được tính là của ngươi, chỉ là giao cho viện nghiên cứu trên danh nghĩa."
Ánh mắt của Vương Khung ngưng lại, đích xác, hắn vốn đã sớm có kế hoạch, chính mình cùng với Diệp Mặc đều chiếm một cái danh ngạch, hiện nay viện nghiên cứu coi như đã nhường lại, cho đối phương ba cái danh ngạch cũng không có gì.
"Thành giao!" Vương Khung gật đầu cười.
Cuộc mua bán này đến cùng vẫn là hắn kiếm lớn, dứt bỏ danh ngạch chính mình chiếm dụng, trong tay hắn vẫn còn có ba cái danh ngạch.
Đây chính là vốn liếng để làm một vố lớn.
"Tiền bối, ta muốn hỏi một câu, dùng thủ đoạn của viện nghiên cứu, sẽ có thể khống chế thời gian tiến vào "Mạt Pháp Kinh Quyển" hay không?" Vương Khung thuận miệng hỏi một câu.
Lý Thuần Phong hơi ngẩn ra, lập tức nói: "Trên lý luận là có thể, chỉ cần cải biến tỷ lệ phối trộn vật chất sinh mệnh là được."
"Tuy nhiên, thời gian một phần chìa khoá tiến vào "Mạt Pháp Kinh Quyển" thấp nhất là 3 ngày, nhiều nhất là 14 ngày!"
"Nói như vậy..." Nhãn tình của Vương Khung sáng lên, suy nghĩ nhanh chóng vận chuyển.
Lý Thuần Phong nhìn bộ dạng của hắn, lộ ra vẻ ngờ vực.
"Ngươi muốn làm gì?"
"Không có gì cả, ta chỉ là nghĩ đến một sự kiện!"
"Sự kiện gì?" Lý Thuần Phong hỏi.
"Trước đây, ở trong thị trấn của chúng ta, những người buôn bán sâm núi kia đặc biệt coi trọng kích thước của sâm núi, bởi vì đồng dạng là sâm núi, nhưng chênh lệch giá cả giữa ba tấc cùng với bốn tấc cũng không chỉ là gấp 2 ~ 3 lần..." Vương Khung cười, cười đến vô cùng gian xảo.
"Chẳng lẽ ngươi muốn..." Lý Thuần Phong ngạc nhiên, trên mặt dâng lên một vệt vẻ kinh nghi.
Y nhìn Vương Khung, muốn nói điều gì, lại nhịn xuống.
Người trẻ tuổi này so với y tưởng tượng còn muốn gian xảo hơn quá nhiều, một phân tiền cũng phải dùng ra hiệu quả của hai phân tiền, cũng không biết lần này sẽ có ai trở thành dê béo bị làm thịt một chầu.
...
Bảy ngày sau, một tin tức lưu truyền ở bên trong các đại thế lực đỉnh tiêm.
"Cái gì? Danh ngạch lĩnh hội "Mạt Pháp Kinh Quyển"?"
Tại La Vương Thành, vào thời điểm lão tổ La gia thu được phần tình báo này, mày trắng dựng thẳng, trong nội tâm nổi lên gợn sóng, không thể bình tĩnh.
Chính là bởi vì trải qua tuế nguyệt lâu dài, lão mới càng thêm biết rõ độ trân quý của dạng danh ngạch này.
Không khoa trương chút nào, nếu như lợi dụng tốt, dạng danh ngạch này rất có thể sẽ đào tạo ra người nối nghiệp vương tộc ưu tú nhất.
"Vương Khung...lại là hắn..." Ánh mắt của La Tổ hơi trầm xuống.
Vào lúc lão nhìn thấy dạng danh ngạch này vậy mà đi ra từ trong tay của Vương Khung, ngũ quan cơ hồ đều nhăn thành một đoàn.
Hắc Kiếm Ma ở bên cạnh cũng đều không nhịn được lắc đầu.
Coi như là mù lòa cũng nhìn ra được, La Tổ đang hối hận cùng với ảo não.
Lão đến cùng vẫn đã đánh giá thấp thủ đoạn cùng với tiềm lực của người trẻ tuổi này, khuấy động phong vân Đế Đô, chém giết tiểu đội Luyện Ngục, uy chấn thập phương, hiện nay ngay cả danh ngạch lĩnh hội "Mạt Pháp Kinh Quyển" vậy mà cũng đều lấy ra công khai mua bán.
Nếu như lúc trước La Vương Thành kiên định lựa chọn Vương Khung, dựa vào quan hệ giữa hai bên, muốn lấy được dạng danh ngạch này quả thực là quá dễ dàng.
Đáng tiếc, hết thảy cũng đều không có nếu như.
La Tổ nhìn tình báo trong tay, than khẽ.
Có lẽ lão đã thật sự già, ở bên trong thuỷ triều thời đại, lão rốt cuộc cũng đã không thấy rõ con đường phía trước, một lần lựa chọn sai lầm, sẽ rất có khả năng khiến cho gia tộc đi tới một con đường hoàn toàn khác, khoảng cách của con đường này đối với trường thịnh không suy sẽ càng ngày càng xa!
"Giang sơn đời nào cũng có người tài, ta đích xác nên rút lui!" La Tổ phát ra một tiếng thở dài, trong nội tâm Hắc Kiếm Ma khẽ run.
"Lão tổ..."
"Chuyện này ngươi hãy thương nghị cùng với tộc trưởng đi! Về sau...không cần lại đi đến đây!"
Nói xong, La Tổ khẽ vung cánh tay khô héo, phần tình báo kia liền trở lại trong tay Hắc Kiếm Ma.
Lão chậm rãi nhắm hai mắt lại, trong nháy mắt, phảng phất như già nua thêm mười tuổi.
Hắc Kiếm Ma biết rõ, lựa chọn ban đầu đã khiến cho vị bô lão La Vương Thành này nản lòng thoái chí, lão đã không có lòng quan tâm sự vụ trong tộc.
Hắc Kiếm Ma thi lễ một cái, quay người rời đi, vừa đi được mấy bước, y ngừng chân quay đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận