Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 671

"Có gan liền đến!" Năm đại cao thủ Luyện Ngục nâng khóe miệng lên, chứa đựng giọng mỉa mai, dùng ánh mắt lạnh lẽo mà nhìn.
Ầm ầm! Vương Khung bước ra một bước, đại điện chấn động, vô tận gợn sóng nổi lên, lực lượng khủng bố triệt để kích hoạt trận pháp nơi đây.
Nếu không dùng lực lượng của hắn, tòa cung điện này sẽ sụp đổ trong khoảnh khắc.
"Tiểu quỷ, ngươi đừng tưởng rằng ta không dám giết ngươi." Kiếm Long Thành nổi lên sát cơ, kỳ thực mà nói, y đã sớm muốn chụp chết Vương Khung.
Nhưng, ý nghĩ của y vừa mới dâng lên, bỗng nhiên sinh ra một loại cảm giác khác thường, một cỗ cảm giác nguy cơ sinh tử truyền đến từ phía sau.
Kiếm Long Thành bỗng nhiên thức tỉnh, quay đầu lại nhìn.
Bên ngoài cửa điện, một vị nam nhân dửng dưng nhìn mọi thứ trước mặt.
Y dường như cũng không có bất cứ tia cảm tình nào, cũng không có bất kỳ tâm tình gì, như một thanh kiếm giấu ở trong vỏ, phong mang như có như không.
"La Sinh Sát Kiếm!" Kiếm Long Thành bỗng nhiên co con ngươi lại, y không ngờ được vậy mà lại gặp phải đại địch trong cuộc đời tại nơi này.
Nhiều năm không gặp, hiện nay La Sinh Sát Kiếm dường như đã bất đồng, sát khí ngưng đọng như thực chất trong ngày thường kia tiêu tán vô hình, y phảng phất như biến thành người khác, phong mang hoàn toàn không có.
"Lưu lại đi!" La Sinh Sát Kiếm thở dài một tiếng.
Thanh âm kia như hồ nước mùa thu, toát lên nỗi sầu muộn vạn cổ.
Đám người chỉ cảm thấy trong lòng run lên, giữa thiên địa, kiếm quang bay lả tả như lá rụng, bên trong vẻ u sầu nhàn nhạt không có sát phạt, chỉ có cái chết hấp hối của vạn vật.
"Ngươi..." Sắc mặt của Kiếm Long Thành đại biến, lộ ra vẻ sợ hãi vô hạn.
Qua nhiều năm không gặp, La Sinh Sát Kiếm đã sớm bỏ xa y, đạt đến cảnh giới mà y khó có thể tưởng tượng, đặc biệt là vào sau khi tao ngộ đại kiếp, y phá rồi lại lập, dường như đã sự tìm được con đường kia.
Phốc! Mọi thứ diễn ra quá nhanh.
Không ai trong phòng có thể nhìn thấy chính xác những gì đã xảy ra!
La Sinh Sát Kiếm vẫn đứng ở nơi đó như cũ, hai mắt lạnh lùng, hờ hững bình đạm.
Nhưng Kiếm Long Thành lại quỳ rạp xuống đất, ở chỗ lồng ngực có một lỗ máu nhìn thấy mà giật mình, thậm chí có thể trông thấy trái tim đang đập.
Ánh mắt của y ảm đạm, đả kích trên tinh thần dường như càng thêm nghiêm trọng so với thương tích trên thân thể, nhiều năm khổ tu cũng không có rút ngắn chênh lệch giữa hai người.
Lúc này, y cùng với La Sinh Sát Kiếm đã là cách biệt một trời một vực.
"Tiền bối, ngươi hẳn đã đã quên, hiện nay ngươi là đang ở trên địa bàn của ta." Vương Khung ở trên cao nhìn xuống, hờ hững nhìn Kiếm Long Thành.
Cao thủ Quang Minh Điện đoán chừng là phách lối đã quen, ở trên địa bàn của hắn còn dám cuồng ngạo như thế.
Nhưng bọn hắn đã quên, luận đến vô pháp vô thiên, Vương Khung còn càng thêm không có e ngại cùng với cố kỵ so với bọn hắn.
Lúc này, năm đại cao thủ Luyện Ngục đã sớm bị dọa đến sợ vỡ mật, thân thể cũng không nhịn được trở nên rung động, chỗ dựa lớn nhất của bọn hắn thế mà ở trong khoảnh khắc liền mất đi năng lực chống đỡ?
Chuyện này...chuyện này thực sự thật đáng sợ.
"Vương Khung..." Thất Hoàng Tử không nhịn được nói.
Chuyện này dù sao cũng là giao dịch, nếu như Vương Khung vạch mặt, giết người đoạt bảo, Quang Minh Điện tất nhiên sẽ hưng sư vấn tội, Tần Hoàng Đình cũng đều sẽ không có lý do bảo vệ hắn.
Nói cho cùng Kiếm Long Thành cũng không phải là tiểu đội Luyện Ngục, lại nhiều cảnh giới Bổ Nguyên hơn cũng đều không thể so sánh.
Mấu chốt nhất là, uy tín của Bổ Thiên Công Hội cũng sẽ bị quét sạch sành sanh, về sau còn có ai dám tin tưởng hắn.
"Sự tình đã đáp ứng ta sẽ không đổi ý, nhưng ta cũng sẽ thực hiện những gì đã nói." Vương Khung lạnh lùng nói.
Ầm ầm! Dao động khủng bố truyền ra từ trong cơ thể hắn.
Đột nhiên, toàn thân năm đại cao thủ Luyện Ngục chấn động, lộ ra vẻ sợ hãi vô cùng, bọn hắn phát hiện ra Hỏa Chủng của chính mình giống như trầm luân, vậy mà không thể thi triển năng lực.
Cùng lúc đó, Vương Khung như là như quỷ mị xuất hiện ở trước người bọn hắn, cánh tay phải chấn động, lôi quang cuồng bạo hòa thành một thể cùng với Hắc Long Đao.
"Đồ...Đồ Phu...ngươi không thể giết ta..."
"Chúng ta...chúng ta đã sai..."
Từng đợt tiếng kêu rên vang lên ở trong đại điện, những thiên kiêu chi tử này không còn có phách lối cùng với cuồng ngạo như vừa rồi.
Đáng tiếc, trong mắt Vương Khung cũng không có tương lai của bọn hắn.
Giơ tay chém xuống, lôi quang lao nhanh!
Từng cái đầu lâu bay lên cao cao!
Từng cỗ thi thể lần lượt đổ xuống!
Bên trong đại điện, máu phun ra năm bước, mang theo sự phẫn nộ cùng với sát ý của Vương Khung.
Vào lúc này, hắn là Đồ Phu chân chính!
Cho dù là rồng hay là hổ, cũng phải xem thử mình đang ở địa phương nào!
Bạn cần đăng nhập để bình luận