Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 435

Phanh! Quả nhiên, Hình Ngục leo ra từ bên trong hố sâu, chân nguyên trong cơ thể nổ vang, sát khí bừng bừng, bên trong con ngươi hiện ra hung mang chưa bao giờ có.
Thân là tu sĩ, sỉ nhục nhất không phải là bị địch nhân đánh bại, mà là bị địch nhân không để vào trong mắt.
Vào lúc này, y cảm giác được tôn nghiêm của chính mình lọt vào chà đạp trước nay chưa từng có.
"Ngươi chết đi cho ta!" Hình Ngục triệt để nổi khùng, giống như một đầu sư tử bị chọc giận.
Chân nguyên vô song bốc lên tận trời.
Trong khoảnh khắc, cồn cát dưới chân đám người chấn động kịch liệt, vô tận đất cát điên cuồng lăn lộn, như là một cái miệng lớn, muốn thôn phệ mọi thứ chung quanh.
"Sa Khâu Chi Ma!"
Hình Ngục nghiến răng.
Năng lực của y có thể luyện hóa đất cát, khiến cho đất cát dung hợp với bản thân, trở thành một bộ phận thân thể của y.
Hiện tại, cồn cát này đã bị năng lực của y đồng hóa.
Cái miệng khổng lồ này cũng giống như dục vọng của y đối với thắng bại, muốn nuốt chửng tất cả mọi người.
Vương Khung cúi đầu, chỉ cảm thấy hai chân của hắn dường như dung hợp cùng với cồn cát, hãm sâu vào trong đó, không thể thoát khỏi.
Hắn thậm chí có thể trông thấy, ở sâu trong cồn cát, có từng bộ xương trắng.
Đối với Hình Ngục mà nói, cồn cát này là một bộ phận thân thể của y, cũng là lồng giam y dựng lên, dựa vào một chiêu này, y không biết đã chôn giết bao nhiêu yêu thú cùng với nhân loại.
"Bây giờ ngươi nên hối hận vì đã cho ta cơ hội...tại Phế Thổ...bất kỳ sự tự tin nào cũng đều là ngu xuẩn..." Hình Ngục lãnh đạm nói.
Ầm ầm! Đột nhiên, từng đợt đất cát tụ hợp ở trước người y, hóa thành một thanh trường thương, âm thanh đất cát ma sát vào nhau giống như tiếng gào thét của tử vong.
"Đáng tiếc, ta sẽ không nhân từ đối với ngươi." Hình Ngục phất tay.
Thanh trường thương kia bắn mạnh về phía Vương Khung, tốc độ cực nhanh, xé rách không khí.
Ông! Hắc Long Đao ứng thanh mà lên, ngang cản ở trước người.
Lúc này Vương Khung không thể động đậy, chỉ là phong mang của Hắc Long Đao lại có thể chém đứt thanh trường thương kia.
Ông! Nhưng mà, chuyện quỷ dị xuất hiện, thanh trường thương đứt đoạn kia bỗng nhiên biến mất ở trong tầm mắt của mọi người, vô thanh vô tức, hoá thành hư vô.
"Ngây thơ!" Hình Ngục cười lạnh, y lại phất tay một lần nữa.
Phanh! Tiếng nổ chấn thiên, thanh trường thương kia thình lình hiện ra ở sau lưng của Vương Khung, đâm về phía lồng ngực của hắn.
"Đây là năng lực gì..." Dương Kỳ cực kỳ hoảng sợ.
Hình Ngục nhìn đám thần sắc tuyệt vọng của người, không khỏi lộ ra nụ cười lạnh lùng.
Năng lực của y có thể khiến cho thương cát ngay lập tức thoát khỏi nhận thức của địch nhân và thay đổi quỹ đạo tấn công theo ý muốn.
Đây chính là sát chiêu của Hình Ngục, y đặt tên cho nó là Thương Đấu Thuật.
"Chết đi cho ta!"
Thương cát mang theo uy thế lôi đình đâm về phía Vương Khung.
Ầm ầm! Đột nhiên, lôi đình màu đen lóe sáng, lực lượng đáng sợ trực tiếp chấn động thương cát đến vỡ nát, cồn cát dưới chân rung động, một luồng khí tức đáng sợ bay lên từ trong cơ thể của Vương Khung.
Hắn cất bước đi tới, chân nguyên mãnh liệt trào ra, như nhật nguyệt phân chia, âm dương tiếp nối nhau.
Lôi đình màu đen quấn quanh người hắn.
Vương Khung lúc này, rốt cuộc cũng triệt để phóng thích lực lượng của mình, khí thế đáng sợ kia như là Ma Thần khôi phục, chấn động ánh mắt của tất cả mọi người.
"Năng lực không tồi...chỉ tiếc là...ngươi còn quá yếu!"
Giọng nói của Vương Khung vang lên ở bên tai Hình Ngục.
Thân thể của Hình Ngục bỗng nhiên cứng ngắc, máy móc xoay đầu lại, sợ hãi nhìn về phía Vương Khung không biết khi nào đã đến bên cạnh y.
Nghịch Lân Nhận của Vương Khung dung hợp với vảy rồng, Thân Thể Giao Vương còn có lực lượng cấm kỵ lôi đình màu đen, uẩn tàng lực lượng khủng bố tuyệt luân, có lấy lực phá hoại cực lớn đối với năng lực.
Năng lực của Hình Ngục mặc dù quỷ dị cường đại, nhưng cũng chỉ là năng lực cấp Linh tuyệt phẩm, một chút lực lượng này là không có cách nào phá diệt lôi đình màu đen của Nghịch Lân Nhận.
Trừ phi y tiến thêm một bước, đề thăng năng lực của bản thân tới cấp Huyền.
Lại hoặc là đột phá cảnh giới, bước vào cảnh giới Bổ Nguyên tầng chín.
Bằng không mà nói, chỉ có thể giống như bây giờ, bị Vương Khung tùy ý nhào nặn.
Vào lúc này, khí thế vô địch của Vương Khung liền hiển lộ không thể nghi ngờ, ở dưới sự phụ trợ của lôi quang màu đen, hắn như là Ma Thần, cồn cát chấn động, chân nguyên dâng trào, quang hoa nhật nguyệt lưu chuyển ở dưới máu thịt của hắn.
Nhật nguyệt cộng triều sinh, lôi đình màu đen phá huyền chân!
Sau khi tiến vào Phế Thổ, khí tức của Vương Khung càng trở nên thần bí, đặc biệt là vào sau khi luyện hóa thịt yêu thú cấp ba, từ nơi sâu xa, một cỗ huyền vận bốc lên ở bên trong Hỏa Chủng của hắn.
Ở phía dưới cỗ khí thế này, Hình Ngục nơm nớp lo sợ, lãnh ngạo vừa rồi biến mất không thấy gì nữa, thay vào đó là sợ hãi cùng với tuyệt vọng.
Y không ngờ được, chỉ là một tu sĩ cảnh giới Bổ Nguyên tầng bảy, lại có thể cường đại đến loại tình trạng này, cường đại đến múc độ khiến cho y run rẩy sợ hãi, loại cảm giác bất lực kia trong giây lát liền chi phối thân thể của y.
"Tại sao...tại sao lại có thể như vậy...hắn còn là người sao?" Trong nội tâm Hình Ngục cuồng hống.
Trên thực tế, không phải là y quá yếu, tương phản, coi như ở bên trong cùng cảnh giới, lực lượng của y cũng đều được xem là loại xuất chúng.
Nhưng không có cách nào, y gặp gỡ Vương Khung, một kẻ điên, một kẻ giết một, một kẻ biến thái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận