Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 146

Hai cỗ lực lượng triệt để va chạm.
Trong mơ hồ, Diệp Thiên liền trông thấy một bóng người, quanh người bị huyết khí màu vàng quấn quanh, bước ra một bước, giết tới.
Ầm ầm! Bóng đêm vô tận phá diệt, luồng quang mang vàng óng kia chiếu rọi thiên địa, khí tức phách tuyệt tràn ngập xung quanh.
Ánh mắt Diệp Thiên run lên, chỉ cảm thấy cỗ khí tức này vô cùng quen thuộc, lại cực kỳ quỷ dị.
Phanh! Hết thảy dị tượng đều tiêu tán, thân thể Diệp Thiên khẽ run, khóe miệng tràn ra một tia máu tươi.
"A Thiên!" Nữ tử xinh đẹp hoa dung thất sắc, vội vàng tiến lên trước.
Diệp Thiên lộ ra thần sắc lạnh lùng, đưa tay ra hiệu.
"Sao thế?"
"Khung Thiên Hung Sát của ta đã bị hắn phá." Diệp Thiên lãnh đạm nói.
Nữ tử xinh đẹp không khỏi động dung, thất thanh nói: "Là kẻ nào?"
Diệp Thiên lắc đầu: "Quá xa, cảm giác không đến, nhưng ta có thể kết luận, đó là một vị cao thủ cùng thế hệ, thiên phú cực cao, có thể phá diệt Khung Thiên Hung Sát! ?"
"Cùng thế hệ! ?" Nữ tử xinh đẹp tỉnh táo lại: "Bốn mươi chín thành trong thiên hạ, có năng lực tranh hùng cùng với ngươi, bấm tay là có thể đếm được, sẽ là ai?"
Diệp Thiên lắc đầu nói: "Bất kể là ai, ta có dự cảm, người này tất nhiên sẽ trở thành đại địch của ta."
Nữ tử xinh đẹp nghe thế liền khẽ giật mình, lập tức nói: "A Thiên, ngươi quá thận trọng, Khung Thiên Hung Sát bị ngươi dựng dục nhiều năm, đã sớm không phải trước kia, đó cũng không phải là lực lượng của ngươi, coi như bị phá cũng không nói được điều gì."
"Không!" Thần sắc của Diệp Thiên khôi phục như thường, lạnh lùng nói: "Tâm có ý nghĩ, tất có nguyên do, lai lịch của người này tuyệt đối không bình thường, ngày sau tất thành họa lớn!"
"Rốt cuộc sẽ là ai chứ?" Diệp Thiên rơi vào bên trong trầm tư.
...
Lúc này, khí đen trên miệng vết thương của Hoắc Thanh Minh triệt để bị tiêu diệt, ở dưới sự tẩm bổ của chất lỏng màu vàng tẩm, vết thương dữ tợn kia lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được khép lại.
Đôi mắt y rung động, khiếp sợ nhìn mọi thứ trước mắt, quả thực có một chút không dám tin tưởng.
Khung Thiên Hung Sát, là thật sự bị phá.
Năng lực của Vương Khung quả thực nghịch thiên, cây khô gặp xuân, tái sinh siêu tốc, thậm chí còn có một loại huyết mạch bá đạo đang áp chế sự hung lệ lưu lại ở bên trong máu thịt.
"Ngươi là thật sự làm được." Hoắc Thanh Minh không nhịn được nói.
"Hắc hắc, Diệp Thiên, việc ngươi không nên làm nhất chính là cướp đoạt năng lực của ta." Vương Khung cười lạnh.
Hắn khoát tay, con tiểu long kia bay ra ngoài, ghé vào ngực Hoắc Thanh Minh, bỗng nhiên há mồm, một luồng khí đen lưu lại bị nó cắn lôi ra, nuốt một cái vào trong bụng.
"Đây...đây rốt cuộc là năng lực gì?" Hoắc Thanh Minh cả kinh nói.
Cửu Biến Long Khí, nghiêm chỉnh mà nói, đã coi như là phái siêu năng.
Con tiểu long này có thể rời khỏi thân thể Vương Khung, phảng phất như có ý thức của chính mình, mơ hồ liền giống như là một sinh linh chân thực.
Trong cơ thể của nó có thể dựng dục ra huyết khí màu vàng, ngưng tụ chất lỏng màu vàng.
Thậm chí nó có thể phân giải, hóa thành lân giáp dung hợp cùng với Vương Khung tiến hành chiến đấu.
Ngoài ra, bản thân nó cũng ẩn chứa sức mạnh cực kỳ đáng sợ.
Nhưng theo ước tính của Vương Khung, con tiểu long này vẫn còn trong giai đoạn sơ sinh.
Long có cửu biến, nó hiện nay cũng chỉ có lưỡng biến mà thôi, nói một cách khác, nó vẫn còn có thể dung hợp bảy loại biến hóa, từ đó tiếp tục tiến hóa.
"Càng ngày càng có ý tứ, không biết rõ đằng sau cửu biến, sẽ có kinh hỉ gì." Trong nội tâm Vương Khung tràn ngập chờ mong.
Năng lực Hỏa Chủng màu đen sáng tạo càng ngày càng không thể tưởng tượng.
Hai đại năng lực phái thần binh cấp Linh, trực tiếp dung hợp tiến hóa thành năng lực phái siêu năng.
Theo ước tính của Vương Khung, Cửu Biến Long Khí hẳn được tính là năng lực cấp Linh tuyệt phẩm, trực tiếp vượt qua Huyết Văn Tí, đạt đến năng lực cấp Linh đỉnh phong.
Đây cũng là mức cực hạn mà cảnh giới Hỏa Chủng có thể chịu đựng.
Dùng nội tình của Vương Khung, thôi động Cửu Biến Long Khí cũng đều có phụ tải cực lớn, năng lượng Hỏa Chủng tiêu hao quá nhanh.
Trừ phi hắn mau chóng đột phá tới cảnh giới Bổ Nguyên, hấp thu lực lượng thiên địa, thay đổi cấu trúc thân thể, sinh ra thuế biến, bằng không mà nói cũng không thể chiến đấu lâu dài.
"Năng lực của ngươi rốt cuộc là cái gì?" Hoắc Thanh Minh rối rắm.
Vương Khung khẽ mỉm cười, lắc đầu nói: "Tóm lại là rất lợi hại."
"Xem ra ngươi mất đi Khung Thiên Hung Sát, dường như cũng không phải là chuyện gì xấu." Hoắc Thanh Minh không nhịn được nói.
Đồng dạng là phái siêu năng, năng lực Vương Khung lộ ra hiện tại lại càng thêm thần bí quỷ dị, trọng yếu nhất là, năng lực của hắn có thể khắc chế Khung Thiên Hung Sát.
So sánh cả hai với nhau, tự nhiên là Vương Khung hiện nay càng thêm cường đại.
"Tiểu Hoắc Hoắc, năng lực chỉ là một phương diện, mấu chốt nhất vẫn là phải dựa vào người." Vương Khung cười nói.
"Trang bức!" Hoắc Thanh Minh lạnh lùng nói.
Lúc này, tâm tình của y vô cùng tốt, tai hoạ ngầm quấy nhiễu y nhiều năm được giải quyết, thân thể không còn bị ràng buộc.
Rất nhanh, Hoắc Thanh Minh liền có thể xung kích đến cảnh giới Bổ Nguyên.
Tất cả những thứ này đều phải cảm tạ Vương Khung.
"Được rồi, đừng có nói lời nói nhảm, hai ta liền không cần khách sáo." Vương Khung biết rõ tâm ý của y, chặn lại.
Hoắc Thanh Minh khẽ gật đầu, vẫn nói: "Đa tạ."
Hiện nay y có thể làm, chính là đặt phần ân tình này ở trong lòng, một ngày kia, núi đao biển lửa, y cũng nguyện ý đi theo.
"Thương thế của ngươi mới khỏi, ta sẽ không quấy rầy."
Mặc dù huyết khí màu vàng có thể chữa trị thương thế của Hoắc Thanh Minh, nhưng hao tổn nhiều năm vẫn cần phải chậm rãi điều trị.
Sau đợt này, Hoắc Thanh Minh sẽ vô pháp phân tâm huấn luyện Minh Hạo Nhiên.
Vương Khung rất là thức thời mang theo Minh Hạo Nhiên rời đi.
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận