Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 874

Oanh...
Dư ba không hề tán diệt, lực lượng hủy diệt quanh quẩn ở trên bầu trời Tuyệt Ngục.
Một màn này núi lở trời sập, làm cho tất cả mọi người đều cảm thấy sợ hãi trước đó chưa từng có.
Những hung đồ này phảng phất như nhìn thấy kết cục của chính mình, trong nội tâm sinh ra một tia vô lực cùng với tuyệt vọng.
Bọn hắn cũng không sợ chết, nhưng chết ở trong tay một tên tiểu quỷ như vậy, đột nhiên có một loại cảm giác thê lương luân hồi lưu chuyển, cùng đường mạt lộ.
Thời đại đã thay đổi, hung danh tuyệt thế của bọn hắn cuối cùng sẽ bị kẻ đến sau chà đạp, lực lượng mới sinh sẽ giẫm lên bọn hắn để đăng lâm tuyệt đỉnh.
Dạng tư thái cao tuyệt trời cao kia, ánh mắt chính là coi trời bằng vung như vậy.
Ở trong mắt của tên tiểu quỷ này, bọn hắn chỉ là một đám ác quỷ tự cho là đúng, vong hồn bị thế nhân phỉ nhổ.
Tên tiểu quỷ trước mặt này chính là đại ma xóa đi bọn hắn, liền ngay cả một điểm ấn ký cuối cùng lưu ở trong nhân thế cũng đều bị xóa đi, từ nay về sau, trên trời dưới đất, không còn có dấu vết liên quan tới bọn hắn.
Cái gọi là sợ hãi cùng với điên cuồng mà bọn hắn mang cho thế nhân, đều hóa thành nền tảng để đúc thành uy danh của tên tiểu quỷ trước mặt này.
"Ta không muốn chết...ta không muốn tịch diệt im ắng như vậy..." Rốt cuộc, một vị hung đồ nghiêm nghị quát.
Gã giống như bắt được một cọng cỏ cứu mạng, hướng về phía Vương Khung điên cuồng hò hét: "Ta có thể hữu dụng đối với ngươi..."
"Ngươi nguyện ý nô lệ của ta sao?" Vương Khung khẽ nói.
Những hung đồ này thả ở ngoại giới, người nào không phải là cao thủ nổi tiếng, kết thành nhóm, đó là một cỗ lực lượng đủ khiến cho thế gian rung động.
"Nô lệ..." Có người sửng sốt.
Bọn hắn thành danh đã lâu, thực lực cao thâm, vô luận là đặt ở nơi nào cũng đều chỉ có e ngại cùng với tôn sùng, sao có khả năng làm nô lệ của người khác.
"Nếu làm nô lệ, vậy thì có thể sống sót." Vương Khung hờ hững nói.
"Ta nguyện ý, ta nguyện ý!"
Ở trước mặt sinh tử, có người không cần suy nghĩ liền đáp ứng, vào thời điểm bọn hắn hò hét cũng đều nhẹ nhàng thở ra, coi như không cam làm nô lệ, tốt xấu gì cũng có thể bảo vệ mạng nhỏ.
"Rất tốt!" Vương Khung khẽ gật đầu, cong ngón tay búng ra.
Phân thân đánh giết tới bỗng nhiên nổ tung, đám mây hình nấm bao phủ những hung đồ kia.
"A...vì sao..." Bọn hắn điên cuồng gào thét, ánh mắt sau cùng đều là vẻ không tin.
Những người này đến lúc chết cũng đều nghĩ mãi mà không rõ, bọn hắn đã thỏa hiệp, thậm chí cam nguyện làm nô lệ, vì sao Vương Khung còn diệt sát bọn hắn.
"Vì sao?"
"Để cho các ngươi rơi vào tuyệt vọng vào thời điểm có hi vọng nhất, đây mới thực sự là địa ngục!" Vương Khung thản nhiên nói.
Đối với những hung đồ này, coi như thực lực của bọn hắn lại mạnh hơn, có trung thành như chó, Vương Khung cũng không có tính toán để cho bọn hắn sống sót.
Những cặn bã này là chắc chắn phải chết.
Oanh...
Trăm cỗ phân thân đồng thời nổ tung, đao quang của Nghịch Lôi Long Nha tràn đầy thiên địa trong giây lát.
Từng thân ảnh lần lượt bị đao quang thôn phệ, máu thịt phân tán, chết đến mức không thể chết thêm.
"Tiểu tử, hạ thủ quá ác rồi!" Giọng nói của Bạch gia truyền đến.
Trận pháp cổ lão dung nhập vào sâu trong lòng đất, năm khối yêu cốt triệt để kích hoạt, phảng phất như một thanh kim châm cưỡng ép đâm vào trái tim của Tuyệt Ngục.
"Thành công rồi sao?" Trong lòng Vương Khung cuồng loạn.
Hắn có thể cảm giác được rõ ràng, Tuyệt Ngục dường như sống lại, phảng phất như một đầu nghiệt long thức tỉnh, nhô ra từ bên trong đại dương mênh mông, tài hoa xuất chúng, hiển hiện trên thế gian.
"Đây chính là tạo hoá của ngươi." Bạch gia nói.
Long mạch là sinh linh do thiên địa dưỡng thành, là một loại hình thức sinh mệnh cực kỳ khác loại.
Mượn loại lực lượng này sẽ có thể cải biến thiên mệnh của rất nhiều đồ vật cố định.
Ví dụ như khí vận, nhân quả...thậm chí là hình thái sinh mệnh.
Vương Khung mượn nhờ lực lượng long mạch, dung hợp chuỗi mã sinh mệnh của "Hắc Thiên Long Văn", làm cho huyết mạch bản thân phát sinh tiến hóa, từ đó thức tỉnh thiên phú thần thông, theo lý thuyết là khả thi.
Ông! Vương Khung thôi động ấn phù "Động Vũ Khư", lực lượng long mạch cuồn cuộn không ngừng vọt tới từ bên trong ấn phù, dung nhập vào trong người hắn.
Lập tức, mặt đất rung chuyển, một cỗ cảm hoá thân cận truyền đến.
Động Vũ Khư cùng với Tuyệt Ngục vốn là một thể, lúc này Vương Khung mượn nhờ ấn phù, tương đương với trở về mẫu thể.
Lúc này, Vương Khung liền trông thấy, cả tòa Tuyệt Ngục giống như một con rồng màu đen đang mở rộng tứ chi, khí tức không ngừng biến hóa, sừng rồng vốn đang rũ xuống cũng giương lên.
Nếu như nói Động Vũ Khư là một con rồng nhỏ, như vậy Tuyệt Ngục chính là một con rồng độc ác trưởng thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận