Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 960

Nhãn tình của Vương Huyền Cương, cường giả Thần Hỏa Sơn còn có cường giả Linh Kiếm Sơn đều sáng lên, bọn hắn đến đây không phải chính là vì săn giết đầu Chân Vương thứ sáu danh sách này hay sao?
Hiện nay, đầu lão Giao Long này trực tiếp bị Long Vương xé xác, tiện nghi lớn như vậy sao có thể không nhặt?
Nghe được lời nhắc nhở của Vương Khung, Vương Huyền Cương lập tức xuất thủ.
Thân thể của y như là hắc động, thôn phệ thi thể Đọa Giao tản mát ở phía trên đại địa.
Lúc này, cường giả cảnh giới Linh Lô Thần Hỏa Sơn và Linh Kiếm Sơn cũng phản ứng lại, lần lượt xuất thủ, cướp đoạt thi thể.
Một khắc trước mọi người vẫn là minh hữu, vào lúc này lại đều trở thành đối thủ cạnh tranh.
Nhưng mọi người cũng không có nói nhảm, cũng không cần vì loại sự tình này mà vạch mặt, mỗi người đều dựa vào thủ đoạn, lúc trước cũng đã thương lượng xong xuôi.
Xui xẻo nhất chính là Như Ý Sơn, không công hao tổn một vị cường giả cảnh giới Linh Lô, lông cũng không có mò được một sợi.
Vương Khung cũng không tin tưởng sau chuyện này, Vương Huyền Cương còn có hai vị cường giả cảnh giới Linh Lô khác sẽ nổi thiện tâm, phân một chút chiến lợi phẩm cho Như Ý Sơn.
Cái thế giới này chính là tàn khốc như vậy, người chết như đèn diệt, tình cảm ở trước mặt lợi ích thực sự quá không đáng nói.
Nhưng loại cơ duyên này, tự nhiên mang theo nguy hiểm to lớn, trong lòng mọi người đều biết rõ.
Chỉ sợ là vị cường giả Như Ý Sơn kia cũng không ngờ được, một lần xuất thủ này sẽ khiến cho y vứt bỏ tính mệnh.
Nói cho cùng thân là cường giả cảnh giới Linh Lô, bình thường mà nói là không có khả năng tử vong.
Cuối cùng Vương Huyền Cương thu hoạch được một nửa giao thân, một đôi sừng Giao Long cùng với ba cái móng Giao Long, cao thủ Thần Hỏa Sơn thì thu hoạch được đầu giao cùng với hai cái móng Giao Long.
Về phần cao thủ Linh Kiếm Sơn thì đạt được nửa giao thân khác cùng với một cái móng Giao Long.
"Vớt sạch sẽ rồi sao?" Vương Khung nhỏ giọng hỏi.
Cường giả cảnh giới Linh Lô ăn thịt, hắn cũng uống được một ngụm canh, những lân phiến, giao huyết, xương vỡ tản mát kia...ba đại cường giả tự nhiên là chướng mắt.
Ngay từ đầu, Vương Khung liền căn dặn Bạch gia động thủ, ngàn vạn lần đừng lãng phí.
Cho nên không lâu sau, vẻn vẹn chỉ là máu Giao Long liền tập hợp được hai ~ ba ngàn cân, về phần giao lân cũng có mấy ngàn miếng.
Đây chính là chí bảo đoán tạo linh giáp, tìm một vị đại sư đoán tạo ra linh giáp sẽ kém hơn Hư Không Khí Thần Khải của Quang Minh Điện.
"Ngay cả cặn bã cũng không sòn sót lại." Hai mắt của Bạch gia tỏa ánh sáng.
Lần thu hoạch này thực sự quá lớn, đừng nhìn đây đều là phế liệu, đó chính là vật liệu bắt nguồn từ một đầu Giao Long thứ sáu danh sách.
Ngoài ra, bên trong Thiên Sinh Trì của Vương Khung còn trấn áp một đầu Chân Vương thứ chín còn sống, lại càng không cần phải nói đến những bảo vật khác.
"Lão tử muốn một nửa!" Bạch gia hung ác nói.
"Con bà nó, ngươi làm sao không đi cướp?" Vương Khung thấp giọng mắng.
"Ta chính là học theo ngươi!" Bạch gia nhếch miệng cười nói.
"Cáo từ!" Vương Huyền Cương lên tiếng chào, cũng không có nói nhảm dư thừa.
Chuyến đi này, y coi như đã kiếm bộn.
Tính toán, y là người lấy được nhiều nhất, một đôi bảo sừng cứng rắn nhất của Đọa Giao đều rơi ở trong tay y, đây chính là chí bảo đoán tạo thần binh lợi khí.
Vẻn vẹn chỉ là đôi bảo sừng này liền khiến cho hai đại cường giả Thần Hỏa Sơn cùng với Linh Kiếm Sơn đỏ mắt không ngớt.
Nhưng bọn hắn cũng không nói thêm gì, khẽ gật đầu, mang theo môn nhân của mình rời đi, chỉ còn lại đệ tử Như Ý Sơn xui xẻo kêu rên không thôi.
Lần săn giao này, bọn hắn ngay cả một ngụm canh cũng đều không uống được, mất cả chì lẫn chài, từ đây khí vận tông môn suy bại, trăm năm sau có giữ được truyền thừa hay không cũng đều là vấn đề.
"Thị phi thành bại quay đầu không, đây chính là lựa chọn của vận mệnh!" Vương Khung khẽ thở dài.
Đối với người Như Ý Sơn hắn không có một chút đồng tình nào, nếu như có một ngày hắn tử vong, vận mệnh của Bổ Thiên Công Hội cùng với Đồ Thần Công Hội sợ rằng sẽ càng thêm thê thảm.
Người thân bạn bè của hắn cũng đều sẽ bị thanh tẩy, liền giống như bên trên Sơ Vương Tế hôm đó, lúc hắn rơi vào Phế Thổ.
"Chỉ có kẻ mạnh nhất mới có thể tiếp tục ở lại thời đại này."
Vương Khung thì thào tự nói, đi theo Vương Huyền Cương đạp vào bên trong trận pháp hư không, biến mất không thấy gì nữa! ! !
...
Thương Sơn như bia, mây trắng kéo dài.
Ở phía dưới cổ tùng, hơi khói lượn lờ, nước sôi lung lay lấy nắp ấm phát ra tiếng vang "cộc cộc".
"Vương Khung quả nhiên còn muốn đáng sợ hơn so với ta tưởng tượng." Quan Quân Hầu đi tới từ chỗ xa, thân hình của y thấp bé hơn một chút, sắc mặt ảm đạm, hình dạng cũng phát sinh biến hóa, dường như đây cũng không phải là thân thể chính của y.
Bạn cần đăng nhập để bình luận