Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 531

Về phần Tần Vạn Tượng càng là lộ ra sắc mặt khó coi, thân thể của y phát run, cũng không phải là sợ hãi, mà là phẫn nộ, phẫn nộ vì sao ở trên đời lại có dạng yêu nghiệt này.
Lòng tự tôn của y lúc này ở trước mặt thực lực cường đại của Vương Khung, bị đánh đến vỡ nát.
Sự kiêu ngạo thân là hoàng tộc Tần thị không còn sót lại chút gì.
Cho dù cực kỳ không tình nguyện, nhưng y không thể không thừa nhận, tư chất của nam nhân trước mắt này là đương thời ít có, thậm chí còn mơ hồ có phong thái của tên nghịch tặc lúc còn trẻ tuổi kia.
"Tần Đạp Thiên..."
Đối với dạng dư nghiệt tiền triều giống như Tần Vạn Tượng mà nói, đương kim Tần Hoàng là chấp niệm cả đời, cừu hận khắc cốt của bọn hắn, lại vừa là thân ảnh khiến cho bọn hắn sợ hãi.
Tần Hoàng, cuộc đời của y tràn ngập truyền kỳ cùng với vĩ đại.
Tuổi còn nhỏ vô danh, lúc thanh niên đột nhiên quật khởi, đến mức xông ra danh hào hiển hách kinh diễm vô song kia.
Tần Vạn Tượng chính là từ nhỏ nghe điển cố của vị nghịch tặc này mà lớn lên, biết rõ tại thời đại kia, muốn xông ra thanh danh như thế là cần thiên phú cùng với thực lực cỡ nào.
Hiện nay, ở trong lòng của Tần Vạn Tượng, Vương Khung vậy mà có một chút tương tự với thân ảnh vô địch kia.
"Giang sơn đời nào cũng có người tài...các lĩnh phong tao mấy trăm năm...thời đại luân chuyển, thật sự như vậy sao?" Tần Vạn Tượng nắm chặt song quyền.
Rất hiển nhiên, công tích vĩ đại của thế hệ trước đã sớm trở thành truyền thuyết, dần dần khắc họa ở phía trên bức tranh lịch sử, thủy triều mới sắp xảy ra, hiện nay y đã sắp bị vùi dập ở bên trong cơn thuỷ triều này.
Vốn là dùng thiên phú cùng với thực lực của Tần Vạn Tượng, nhất định có thể tỏa sáng rực rỡ ở trên sân khấu thời đại mới, nhưng mà, y gặp phải Vương Khung, ở cùng thời đại với dạng yêu nghiệt này, bất kể là ai cũng đều cảm nhận được áp lực vô thượng, cho dù là thiên kiêu cái thế cũng đều phải ảm đạm phai mờ.
"Nhất định phải diệt sát hắn ở đây." Tần Vạn Tượng cắn răng nói.
Y không dám động, cũng không dám đi, đệ tử Quang Minh Học Cung chính là kết cục, y có thể xác định, chỉ cần mình dám vọng động một lần, Vương Khung liền sẽ xoay người lại, diệt y trước tiên.
Tần Vạn Tượng chỉ có thể án binh bất động, âm thầm câu thông với sư tôn của chính mình.
Lúc này, Vương Khung thả toàn bộ lực chú ý ở trên người của Đường Phi Ngư.
Ba đại cao thủ Quang Minh Học Cung cũng chỉ còn lại một mình y.
Ầm ầm! Vương Khung xách theo Hắc Long Đao đi về hướng Đường Phi Ngư, máu tươi trên thân đao bị lôi quang cuồng bạo làm cho bốc hơi.
Lúc này, Đường Phi Ngư run rẩy da mặt, trong mắt chỉ có sợ hãi, thậm chí là không có chạy trốn.
Y biết, bất kỳ động tác gì ở trước mặt nam nhân này cũng đều trở nên dư thừa.
Đối mặt với lực lượng đáng sợ như vậy, y căn bản không trốn thoát được, Thương Xích Huyền chính là vết xe đổ.
"Đừng giết ta!" Đường Phi Ngư triệt để từ bỏ chống cự, đột nhiên nói.
Vương Khung cười lạnh, căn bản không thèm để ý, Hắc Long Đao ngâm dài như long, liền muốn sát phạt.
"Giữ cho ta một mệnh, ta hữu dụng đối với ngươi." Khóe mắt của Đường Phi Ngư run rẩy, vội vàng nói.
"Hữu dụng đối với ta? Làm sao lời này lại quen thuộc như vậy?" Vương Khung cười lạnh, vô thức liếc nhìn Lưu Nguyệt Nhi ở nơi xa.
Lưu Nguyệt Nhi há to miệng, muốn nói lại thôi, cuối cùng trừng mắt liếc Đường Phi Ngư.
"Một đại nam nhân như ngươi thì có ích lợi gì đối với ta?" Bước chân của Vương không hề đình chỉ.
Năng lực thức tỉnh sau khi Hỏa Chủng lại cháy lên quả thật quá cường đại, có thể miễn dịch các năng lực khác, nhưng cũng chỉ có ba phút mà thôi, đồng thời sau khi sử dụng một lần, Hỏa Chủng của hắn sẽ rơi vào trạng thái ngủ say, cần sau năm ngày mới có thể lại sử dụng một lần nữa.
"Ta...ta không phải là đệ tử Quang Minh Học Cung..." Đường Phi Ngư bật thốt lên.
Vào giờ phút này, vì bảo mệnh, y chỉ có thể nói bí mật lớn nhất ở trong lòng.
"Ngươi coi ta là đồ đần?" Vương Khung cười lạnh.
Ông! Đúng lúc này, Đường Phi Ngư đột nhiên xuất thủ, kình lực hùng hồn liền tung bay về phía Lưu Nguyệt Nhi cách đó không xa.
Lưu Nguyệt Nhi nặng nề đâm vào trên vách đá, rên lên một tiếng, ngất đi.
"Ta kỳ thực là người Hắc Ám Giáo Hội..." Đường Phi Ngư đột nhiên nói.
"Cái gì?" Vương Khung khẽ giật mình, chợt lộ ra nét mặt cổ quái.
Đệ tử Quang Minh Học Cung từ lúc nào đã biến thành không có điểm mấu chốt như thế này rồi? Vì bảo mệnh mà lời gì cũng đều dám nói, thậm chí ngay cả tín ngưỡng cũng đều ruồng bỏ.
Đối với loại chuyện hoang đường này, Vương Khung đương nhiên không tin.
"Ta là một trong những người chấp hành kế hoạch 'Tro tàn' của Hắc Ám Giáo Hội." Đường Phi Ngư nắm chặt song quyền, trầm giọng nói.
Đây là bí mật lớn nhất trong lòng của y.
"Kế hoạch tro tàn! ?" Vương Khung dừng lại bước chân, nhăn mày lại.
Vào thời điểm hắn nghe được cái tên này, hắn liền biết những gì Đường Phi Ngư nói tám ~ chín phần mười là thật.
Vào sớm mấy năm trước, Hắc Ám Giáo Hội liền âm thầm thôi động một hạng kế hoạch, được đặt tên là "Tro tàn" .
Bọn hắn tìm kiếm chọn lựa một đám "hạt giống" trải qua huấn luyện cùng với tuyển chọn, gieo vào Quang Minh Học Cung.
Những hạt giống này du tẩu giữa ánh sáng cùng với bóng tối, giống như màu xám, chỉ cần có một ~ hai người có thể trưởng thành, trở thành cao tầng Quang Minh Học Cung, như vậy ảnh hưởng tạo thành đối với Quang Minh Học Cung là không thể đo lường.
Dạng kế hoạch này là tuyệt mật, liền ngay cả Quang Minh Học Cung cũng không thể thăm dò nền tảng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận