Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 320

"Không có khả năng..." Mục Thanh U kinh hãi biến sắc, quả thực không thể tin được.
Một màn trước mặt này cps ý vị như thế nào? Không có người nào còn rõ ràng hơn so với nàng.
Thiên địa linh khí, là một trong những năng lượng đáng sợ nhất thế giới.
Coi như là tu sĩ, cũng chỉ có thể dùng Hỏa Chủng để hấp thu luyện hóa, hấp thu dần dần.
Linh Kiếm của Mục Thanh U, chỉ là tụ tập linh khí ở giữa ngón tay, thông qua năng lực khiến cho nó đạt đến điểm sôi, từ đó thu hoạch được lực sát thương cực mạnh.
Nhưng mà trạng thái của Vương Khung lúc này đã triệt để phá vỡ nhận biết của Mục Thanh U.
Thiên địa linh khí Vương Khung tụ tập ít nhất là gấp trăm lần nàng trở lên, linh khí bên trong phạm vi trăm mét cơ hồ đều bị rút khô.
Linh khí nồng độ cao như thế này, lại trực tiếp bị Vương Khung áp súc tiến vào bên trong máu thịt, đổi thành người bình thường đã sớm bị thiêu thành tro.
Lúc này Vương Khung như thể một ngọn núi lửa, năng lượng cuồng bạo, giống như sẽ phun trào vào bất cứ lúc nào.
Về phần lực lượng của Mục Thanh U thì đều bị ngọn núi lửa này thôn phệ.
"Ngươi..." Mục Thanh U trừng trừng hai mắt, tràn ngập rung động.
Nếu như nói "Linh Kiếm" của nàng là một đám lửa, như vậy cả người Vương Khung lúc này chính là biển lửa thao thiên.
Lúc này, thần sắc của Vương Khung hờ hững, những vết rạn trông giống như dung nham đang chảy hơi hơi chập trùng theo động tác của hắn.
Hô...
Vương Khung thở ra một hơi, không khí chung quanh liền bắt đầu cấp tốc biến hình.
Mục Thanh U hoa dung thất sắc, bỗng nhiên lùi về sau.
"Ngươi...ngươi sao lại có thể..." Mục Thanh U hoảng hốt.
Loại năng lực này là chưa từng nghe thấy.
Hình thái của Vương Khung, thậm chí kết cấu sinh mệnh dường như cũng phát sinh cải biến.
Chung quanh hắn dường như có một cỗ năng lượng đang không ngừng phóng xạ ra chung quanh, phàm là đụng vào thậm chí tiếp cận đều sẽ gặp phải tổn thương.
Kiêu ngạo như Mục Thanh U, trong nội tâm cũng không khỏi dâng lên một chút sợ hãi, nàng kéo dài khoảng cách, căn bản không dám tới gần.
"Đây là năng lực gì?" Mục Cửu Ca hoảng sợ nhìn Vương Khung.
Trạng thái của Vương Khung lúc này đáng sợ đến mức khiến cho y cảm thấy lạ lẫm, so sánh với thời điểm ở Tam Dương Trấn, năng lực của Vương Khung cơ hồ phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Chuyện này khiến cho trong nội tâm của Mục Cửu Ca tràn ngập rung động cùng với nghi hoặc.
"Dừng lại ở đây đi!" Đúng lúc này, một âm thanh thanh lãnh vang lên trong đại sảnh.
Vương Khung nhìn lại theo tiếng, một vị nam tử đi đến.
"Cường giả cảnh giới Dung Khí! ?"
Nam nhân trước mắt này khí tức bàng bạc, mênh mông như sông lớn, không biết điểm cuối ở nơi nào.
"Không phải là cường giả cảnh giới Dung Khí bình thường." Trong nội tâm Vương Khung cấp tốc có phán đoán.
Nam nhân trước mắt này, so với bất luận một vị cảnh giới Dung Khí nào hắn thấy qua cũng đều cường đại hơn, thậm chí đã có một tia ý cảnh Linh Lô.
"Năng lực thật là đáng sợ! ?" Đôi mắt của nam tử kia như chim ưng, nhìn chăm chú vào Vương Khung, không nhịn được thở dài.
"Cửu thúc!" Mục Thanh U vẫn sợ hãi không thôi, đắng chát nói: "Ta thua."
Mục Huyền Tiêu nhìn Vương Khung không chuyển mắt, nói: "Ngươi thua không oan uổng, loại năng lực này không phải là ngươi có thể ứng phó, Linh Kiếm của ngươi so với năng lực của hắn quả thực là tiểu vu gặp đại vu."
"Nếu như ta đoán không sai, đây còn chưa phải là hình thái chân chính của loại năng lực này!"
Vương Khung nghe thế, khuôn mặt có một chút động: "Tiền bối hảo nhãn lực."
"Hình thái chân chính! ?" Mục Thanh U há to miệng, lộ ra vẻ mặt hoảng sợ nhìn chằm chằm Vương Khung.
Trong khoảnh khắc, một cỗ cảm giác bất lực cùng với cảm giác bị thất bại tràn ngập toàn thân.
"Ngươi xem thường ta! ?" Mục Thanh U nghiến chặt hàm răng nói.
"Hắn không phải là xem thường ngươi, mà là xem thường chính mình." Mục Huyền Tiêu lộ ra sắc mặt ngưng trọng nói.
"Có ý tứ gì?" Mục Thanh U khó hiểu nói.
"Hắn là sợ một khi thể hiện ra hình thái chân chính, sẽ không có cách nào khống chế cỗ lực lượng này, đến thời điểm đó..."
Nói đến chỗ này, Mục Huyền Tiêu có một chút dừng lại, điềm nhiên nói: "Ngươi sẽ chết!"
"Sẽ chết..." Mục Thanh U sững sờ nhìn Vương Khung.
Nếu như là người khác nói lời như vậy, nàng nhất định sẽ khịt mũi coi thường, nhưng lời này đi ra từ trong miệng Mục Huyền Tiêu, nàng lại vô lực phản bác.
Vị cửu thúc này của nàng mặc dù có bối phận cực cao, kỳ thực niên kỷ cũng chỉ mới hơn 20 tuổi, được biết đến như là hạt giống có hi vọng lĩnh hội cảnh giới Linh Lô nhất Mục Vương Thành.
Ánh mắt của nàng sẽ không sai.
Nghĩ đến đây, Mục Thanh U cảm nhận được thất vọng trước nay chưa từng có.
Đây là lần đầu tiên nàng gặp phải loại tình huống này, đối thủ nương tay ba phần, là sợ không khống chế được lực lượng, không cẩn thận giết chết nàng.
"Ánh mắt của tiền bối thật chuẩn." Vương Khung không có phản bác, ngược lại là xác nhận phỏng đoán của Mục Huyền Tiêu.
Nói như vậy ở trước mặt của Mục Huyền Tiêu, không khỏi có một chút cuồng ngạo.
"Năng lực của ngươi rất nguy hiểm, ta khuyên ngươi đừng nên tùy ý vận dụng, bằng không mà nói, tổn thương đối với thân thể là quá lớn."
Mục Huyền Tiêu nhìn vết rách như là dung nham chảy mặt ngoài thân thể của Vương Khung, đưa ra lời cảnh cáo.
Nồng độ năng lượng do Vương Khung phúc tràn ra quá cao, thân thể máu thịt bình thường căn bản không chịu nổi, là vật chủ, thân thể của hắn đương nhiên cũng sẽ bị thương tổn.
Nếu như không phải tu luyện "Nguyên Linh Đoán Cốt Pháp", hắn căn bản là không có cách nào thi triển loại năng lực này.
"Tiền bối nói phải, ta còn chưa thể khống chế tốt loại năng lực này."
Nói xong, Vương Khung thở ra một hơi thật sâu, linh khí trong cơ thể rút lui khỏi máu thịt, khí tức cuồng bạo dần dần tiêu tán, vết rách trên thân thể cũng dần dần mất đi ánh sáng, như là đạo đạo lỗ hổng bị xé nứt, dữ tợn kinh khủng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận