Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 318

Trong đó có một loại viên hầu, thực lực cũng không phải là mạnh nhất, lại bởi vì năng lực đặc biệt, ở bên trong yêu thú loại Viên có được địa vị vô cùng quan trọng.
Đó chính là Sinh Mệnh Linh Viên.
Theo lời đồn, vào những năm xa xưa, Sinh Mệnh Linh Viên đảm đương toàn bộ chức trách y sư trong Viên tộc.
Chỗ đặc biệt nhất của loại linh viên này, chính là có thể chế tạo ra một loại bảo địa, tên là Sinh Mệnh Chi Tuyền.
Loại bảo địa này hình thành, bất đồng so với Ma Ha Long Tượng chỉ dựa vào thiên phú để cải tạo hoàn cảnh thiên địa.
Sinh Mệnh Linh Viên, có thể cảm giác được mạch lạc đại địa, chế tạo suối nguồn, hội tụ vô số thiên tài địa bảo, vùi sâu vào trong con suối, trải qua nhật nguyệt tẩy lễ, bốn mùa rèn luyện, sau mười năm, có thể hình thành một dòng linh tuyền.
Sinh Mệnh Chi Tuyền có được năng lực khó tin, có thể khiến người sống mọc lại tứ chi bị đứt, coi như là Hỏa Chủng vỡ vụn cũng có thể chữa trị.
Tuy nhiên ngày nay, bí pháp chế tạo này đã thất truyền từ lâu.
Coi như là Sinh Mệnh Linh Viên cũng cơ hồ tuyệt chủng.
Trong thế gian có lời đồn, chỉ có Mục Vương Thành là còn nuôi nhốt một đầu Sinh Mệnh Linh Viên, hơn nữa còn có cảnh giới cực cao.
Vương Khung đã sớm nghe được chuyện này, Long Viên Khí của hắn đã là năng lực cấp Linh tuyệt phẩm, đã sớm gặp bình cảnh, nếu như có thể luyện hóa tinh, khí, thần của Sinh Mệnh Linh Viên. Như vậy Long Viên Khí nhất định sẽ có thể lại tiến hoá một lần nữa, đạp vào cấp Huyền, từ đó thu hoạch được biến hóa bất khả tư nghị.
"Vương huynh thực sự có can đảm mở miệng." Mục Thanh U thản nhiên nói.
"Chẳng lẽ lời đồn là giả?"
Mục Thanh U lắc đầu nói: "Lời đồn là thật, Mục Vương Thành chúng ta quả thật là có nắm giữ một đầu Sinh Mệnh Linh Viên, là yêu thú loại Viên có sinh mệnh lực thịnh vượng nhất..."
"Chỉ là, đầu Sinh Mệnh Linh Viên kia bị trấn áp tại chỗ sâu tổ địa, dùng để hỗ trợ một vị tiền bối trong tộc chữa lành vết thương."
"Chữa thương! ?"
"Nói cho Vương huynh cũng không sao, vị tiền bối trong tộc kia là một vị cao thủ cảnh giới Linh Lô, Hỏa Chủng bị thương, mỗi ngày đều cần rút ra bảo huyết của Sinh Mệnh Linh Viên dùng để trấn áp thương thế." Mục Thanh U trầm giọng nói.
Cao thủ cảnh giới Linh Lô, đó thế nhưng là tồn tại vô thượng sừng sững đỉnh phong chân chính, cũng chỉ có dạng thế lực khổng lồ như Quang Minh Học Cung, tám đại Vương Thành mới sẽ nắm giữ cao thủ như thế.
"Cao thủ cảnh giới Linh Lô cũng đều có thể bị đả thương? Là người nào làm?" Vương Khung kinh nghi, không nhịn được hỏi.
Ở trong nội tâm của hắn, cao thủ cảnh giới Linh Lô hẳn là là tồn tại vô địch mới đúng, là dạng người nào mà lại có thể đánh cho y bị thương thành như vậy, ngay cả Hỏa Chủng cũng đều suýt nữa bị phá.
Mục Thanh U liếc nhìn hắn, môi son khẽ mở, phun ra bốn chữ.
"Thập Nhị Vương Tọa!"
Thập Nhị Vương Tọa, uy danh quá thịnh.
Tại trận chiến Lạc Yêu Cốc trước kia, chém giết mấy ngàn vị đệ tử của tám đại Vương Thành, máu tụ thành sông, đúc thành hung danh.
Có thể trọng thương cường giả cảnh giới Linh Lô, dường như cũng chỉ có dạng truyền kỳ như vậy mới có thể làm được.
Lúc Vương Khung nghe được cái danh hiệu này từ trong miệng của Mục Thanh U, hết thảy kinh ngạc đều hóa thành hiểu ra.
"Chẳng trách..."
"Thập Nhị Vương Tọa...tất đáng sợ...lực lượng của những người này quả thực không phải là thế nhân có thể có được, bọn hắn..." Mục Thanh U nghiến chặt hàm răng, cảm thấy vô lực một trận.
Nàng đã từng nhìn thấy thương thế của vị cao thủ cảnh giới Linh Lô trong tộc kia, quả thực như bị nghiệt long đại hung chiếm cứ, khí tức đáng sợ cho dù trải qua mười năm vẫn như cũ chưa hề tiêu giảm, tàn phá bừa bãi ở trong vết thương.
Nếu như không phải vị cao thủ kia có tu vi thâm hậu, lại có bảo huyết Sinh Mệnh Linh Viên trấn áp, đổi lại thành những người khác đã sớm hóa thành một đống xương trắng.
Lúc trước, Mục Thanh U chỉ quan sát từ đằng xa, liền bị khí tức trên vết thương kia chấn động đến bị thương, tu dưỡng ba tháng, phục dụng một đống bảo dược mới có thể chữa lành.
Cho dù bây giờ nghĩ đến, sự sợ hãi cùng với vô lực ấy vẫn như cũ khiến cho nàng khó mà quên.
"Ngươi đã từng gặp Thập Nhị Vương Tọa chưa?" Vương Khung đột nhiên hỏi một câu.
Đôi mắt đẹp của Mục Thanh U khẽ nhếch lên, lộ ra nét mặt cổ quái, nhìn chằm chằm vào Vương Khung như thể hắn là một tên ngốc.
"Vương huynh đang giễu cợt ta sao? Thập Nhị Vương Tọa há lại có thể nói gặp liền gặp?" Mục Thanh U im lặng nói.
Thập Nhị Vương Tọa, cao cao tại thượng, bản thân liền chính là tồn tại truyền kỳ, coi như là cao thủ cảnh giới Linh Lô cũng đều chưa chắc có thể nhìn thấy, càng không nói đến loại tiểu bối như các nàng.
Loại tồn tại kia, chỉ có truyền thuyết lưu truyền bên ngoài, ai có thể gặp mặt một lần chính là thiên đại cơ duyên.
Phải biết rằng, Thập Nhị Vương Tọa, mỗi một vị cũng đều là cao thủ vô thượng có thể khiến cho thế lực khắp nơi trong thiên hạ chấn động, nếu có thể gặp gỡ, hoặc là đại hung, hoặc là đại cát.
Từ sau khi Thập Nhị Vương Tọa mai danh ẩn tích, có không biết bao nhiêu kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên, tìm kiếm trong khắp thiên hạ, muốn tìm được bọn hắn.
Nhưng tất cả đều thất bại không có ngoại lệ.
Rồng thoát khỏi thế gian, ẩn nấp thân hình, tuyệt đối không phải là phàm tục có thể nhìn thấy.
Vương Khung hỏi một câu như vậy, ở trong mắt Mục Thanh U là có vẻ hơi vô tri buồn cười.
Đương nhiên, nàng cũng không biết, Vương Khung trước đây đã từng sống ròng rã ba năm với một vị trong Thập Nhị Vương Tọa.
Nếu như Mục Thanh U biết, không biết rõ sẽ làm ra phản ứng như thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận