Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 564

Vào ngày này, thiên hạ chấn động.
Đồ Phu Vương Khung trở về, uy chấn Nghiệt Long Sơn, mang đi La Thanh Nguyên, đại sát tứ phương, tru diệt Đội Chấp Pháp, dùng kế giết Chi Phối Giả...
Tin tức này càn quét thế hạ như một cơn bão.
Tại một hồ nước phẳng lặng không một gợn sóng, ở ven hồ, một vị thiếu niên áo trắng ngồi ở dưới đại thụ, nhàn nhã cầm cần câu.
Cách đó không xa, con lừa màu trắng đang ăn linh sâm bảo dược đầy đất, miệng vừa hạ xuống, nước văng khắp nơi, tản ra mùi thơm ngát nhàn nhạt, thấm vào trong đất, cỏ cây lập tức dạt dào, sinh trưởng không ngừng.
Ông! Đúng lúc này, hư không lưu động, một thân ảnh đi ra, hổ khiếu long ngâm, tản ra khí tức cường đại.
"Chậc chậc...ngọn gió nào thổi đại giáo ti tới vậy?" Thiếu niên áo trắng cũng không quay đầu lại, khẽ cười nói, người tới chính là đại giáo ti Quang Minh Học Cung Vương Huyền Cương.
Ngày đó Vương Huyền Cương chủ trì Sơ Vương Tế, xảy ra nhiễu loạn cực lớn, bản thân y lại không nhận phải bất kỳ ảnh hưởng gì, vẫn đang chủ trì hết thảy công việc tại Quang Minh Học Cung.
"Ngươi có biết hay không, tên tiểu tử kia đã trở về rồi?" Ánh mắt của Vương Huyền Cương hơi trầm xuống, lạnh lùng nói.
"Thì tính sao?" Thiếu niên áo trắng thản nhiên nói.
"Ta biết ngươi ở Nghiệt Long Sơn vào ngày hôm đó, vốn là có thể bắt hắn lại."
"Tín vật tiến vào Thiên Khải Bảo Khố đã không còn ở trên người hắn, coi như bắt giữ cũng vô dụng...hắn đã để lại vật kia tại Phế Thổ!"
"Dù vậy, tên tiểu tử này thân phạm tội nặng..." Vương Huyền Cương nhíu mày, trầm giọng nói.
"Ngươi đang chất vấn quyết định của ta?" Thiếu niên áo trắng nâng cần câu trong tay lên, gợn sóng nổi lên, lan rộng ra toàn bộ mặt hồ, y liếc nhìn Vương Huyền Cương, thờ ơ nói: "Đừng quên, ta mới là cung chủ Quang Minh Học Cung!"
Vu Thiên Ngân, người cầm quyền chân chính của Quang Minh Học Cung, đứng ở đỉnh cao của thế giới, y vô cùng thần bí, hành tung phiêu hốt, cũng không mấy người đã từng gặp y.
Ai cũng sẽ không ngờ được, vị thiếu niên áo trắng trước mắt này lại chính là cung chủ Quang Minh Học Cung thế hệ này, coi như là Vương Huyền Cương ở trước mặt y cũng đều phải cung kính có thừa, không dám thất lễ.
Vương Huyền Cương biết, vị cung chủ này nhìn như nhỏ tuổi, trên thực tế lại là một lão quái vật, thực lực thâm bất khả trắc, có lẽ không kém hơn người hộ đạo Thần Cương.
Nói một cách khác, đây là một tồn tại kinh khủng có thể sánh ngang với Thập Nhị Vương Tọa.
"Cung chủ, Vương Khung phá hư đại kế của Hoắc Pháp Vương, đã sớm không đội trời chung cùng với Quang Minh Điện..." Vương Huyền Cương suy nghĩ một chút, khéo léo nói.
Mặc dù Quang Minh Học Cung cùng với Quang Minh Điện không thể xem như là quan hệ phụ thuộc chân chính trên ý nghĩa, nhưng dù sao cũng là nhất mạch tương thừa.
Quang Minh Học Cung tách ra từ Quang Minh Điện, đây chính là một sự thật không thể chối cãi, qua nhiều năm như vậy cũng đều nhận không ít nâng đỡ của Quang Minh Điện, Vương Khung gây ra tai họa lớn như vậy, hủy hoại mưu đồ ba ngàn năm - Thiên Vương Pháp Thần Thai của Hoắc Pháp Vương chỉ trong chốc lát, Quang Minh Học Cung sẽ không có khả năng không đếm xỉa.
"Thiên Vương Pháp Thần Thai...kiện Viêm Binh này nếu thật sự sinh ra có lẽ cũng không phải là chuyện gì tốt." Thiếu niên áo trắng Vu Thiên Ngân thản nhiên nói.
"Có ý tứ gì?"
"Ngươi có biết năng lực của Thiên Vương Pháp Thần Thai là gì hay không?" Vu Thiên Ngân hỏi ngược lại.
Vương Huyền Cương hơi sửng sốt, y mặc dù biết tầm quan trọng của kiện Viêm Binh này, nhưng liên quan đến chi tiết cụ thể lại là hoàn toàn không biết gì cả.
"Thiên Vương Pháp Thần Thai có thể ảnh hưởng đến Hỏa Chủng của những người khác."
"Cái gì?" Vương Huyền Cương hơi biến sắc.
"Ngươi thật sự cho rằng Hoắc Pháp Vương mưu đồ ba ngàn năm, vẻn vẹn chỉ là muốn tạo nên một vị cường giả vô địch thiên hạ?" Vu Thiên Ngân thờ ơ nói: "Vô địch thiên hạ...cũng chỉ có thể ảnh hưởng đến một thời đại mà thôi, cái mà y mưu đồ chính là sự cải biến lớn vượt qua năm tháng..."
"Cải biến phương hướng tiến hóa của nhân loại, thậm chí là cải biến lịch sử tu hành Hỏa Chủng...loại ảnh hưởng này sẽ tồn tại vĩnh hằng, bất hủ bất diệt, mà không phải là giới hạn tại một thời đại." Vu Thiên Ngân ung dung nói.
Không thể không nói, khí phách của Hoắc Pháp Vương quá lớn, tầm mắt của y đã sớm đột phá giới hạn thời đại, đứng cao nhìn xa, không mưu nhất thời mà là mưu vạn thế.
Nhân vật như vậy, tụ tập cơ duyên thiên địa, đánh cắp âm dương tạo hoá, ba ngàn năm nay, cũng chỉ có một mình Hoắc Pháp Vương.
"Ảnh hưởng Hỏa Chủng? Là dạng ảnh hưởng gì?" Vương Huyền Cương không nhịn được hỏi.
Vu Thiên Ngân lắc đầu nói: "Không biết, có lẽ liền ngay cả chính Hoắc Pháp Vương cũng không biết, có khả năng nhân loại sẽ hướng về phương hướng tiến hóa hoàn mỹ nhất, trở thành sinh linh vĩnh hằng bất hủ, cũng có khả năng bị huỷ diệt, triệt để trở thành lịch sử."
"Y vậy mà muốn dùng cả tương lai của nhân loại để làm thí nghiệm?" Vương Huyền Cương trầm giọng nói.
Sinh tử trong một ý niệm, đây cũng không phải là sự tình liên quan đến tương lai của mấy người, thậm chí là mấy trăm, mấy ngàn người, mà là tác động đến cả vận mệnh của tộc quần nhân loại, cho dù là một chút ảnh hưởng cũng đều có thể tạo nên tình thế hỗn loạn to lớn, không có người nào dám nhận trách nhiệm như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận