Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 378

"Đây là..."
"Đồ Phu...con mẹ ngươi...thứ này là Yêu Thú Cầu..."
Thiên Tai chửi ầm lên.
Lời còn chưa dứt, một luồng sáng màu đỏ bay ra từ Yêu Thú Cầu, trong nháy mắt liền hóa thành quái vật khổng lồ.
Đại Địa Viêm Lân Mãng, như là như ngọn núi giáng lâm, trực tiếp đè ở trên người bảy đại cao thủ, ánh lửa kinh khủng mênh mông bát phương, khiến cho đại địa nứt vỡ.
Đường Môn Đại Thiếu bỗng nhiên hét lớn, Hô Hình Uống Tượng, vọt ra ngoài.
Đại Địa Viêm Lân Mãng quét đuôi, trực tiếp đập gã giống như đập ruồi vào sâu trong lòng đất, đánh cho gã linh hồn run rẩy, tứ chi run rẩy.
"Đồ Phu...ngươi vô sỉ..." Viêm Thế Thông vừa kinh vừa sợ, đã nói là chiến một trận công bằng, ai có thể nghĩ tới Vương Khung lại trực tiếp vận dụng yêu thú, còn là yêu thú cảnh giới Dung Khí, không để ý đến một chút thể diện của cường giả, tôn nghiêm cạnh tranh cùng thế hệ nào.
"Chúng ta chiến một trận công..." Bát Thần gầm thét, lời còn chưa dứt, Đại Địa Viêm Lân Mãng hắt hơi một cái, trực tiếp thiêu đốt nửa người của y.
"Công bằng cái đầu các ngươi, bảy người đánh một, còn đòi công bằng, các ngươi còn mặt mũi nói câu này?" Vương Khung chửi ầm lên, trong mắt lộ ra vẻ khinh thường.
Đám ngu xuẩn này, luôn mồm muốn bảo vệ tôn nghiêm, giữ gìn vinh dự cường giả, cũng không đếm xem chính mình có bao nhiêu người, bảy người đánh một người lại vẫn có mặt mũi cầm cờ hiệu công bằng, loại hành vi không có ranh giới này, ngay cả Vương Khung cũng đều không nhìn được.
Những kẻ được gọi là thiên kiêu này, luôn luôn đòi hỏi người khác phải tuân theo đạo đức nguyên tắc, nhưng đến phiên chính mình, mỗi lần ra ngoài đều không màng ranh giới, quả thực là khiến cho người ta giận sôi.
Một người chính trực như Vương Khung, tự nhiên sẽ không thể ngồi yên không lý đến.
Hành vi của Vương Khung đã dẫn tới các thành viên Đồ Thần Công Hội cộng minh.
"Không hổ là hội trưởng, chính là không quen nhìn những thứ rác rưởi vô liêm sỉ này."
"Giương cao ngọn cờ công lý, lên án tội ác cầm cờ hiệu công bằng, tiêu diệt những kẻ lừa đời lấy tiếng này, ra một phần lực vì tịnh hóa nhân thế, tầm nhìn vĩ đại của hội trưởng thực sự không phải là chúng ta có thể tưởng tượng."
"Ngay cả khi đối mặt với những thứ rác rưởi như vậy, hội trưởng cũng đều là nói lời giữ lời, nói không động thủ liền không động thủ, ngay cả bước chân cũng đều không có xê dịch một lần, đây mới thực sự là phong thái của quân tử."
Thành viên Đồ Thần Công Hội lần lượt lộ ra vẻ sùng kính.
Một màn này, khiến cho bảy đại cao thủ triệt để sửng sốt.
"Đến cùng là người nào vô sỉ hơn?" Viêm Thế Thông có một chút hoảng hốt, gã nghe một hồi, cũng đều sắp cảm thấy chính mình thật sự chính là nhân vật phản diện.
Phanh!
Nhưng Viêm Thế Thông còn chưa kịp suy nghĩ, Vương Khung đã giáng xuống từ trên trời, trực tiếp giẫm gã ở dưới chân.
"Vương Khung...có gan thì giết ta đi." Viêm Thế Thông cắn răng nói.
"Ngươi có thể rời khỏi Thiên Võng, xem là ngươi nhanh, hay là ta nhanh." Ánh mắt của Vương Khung đảo qua gương mặt của mỗi người, trả lại nguyên vẹn lời nói của bọn hắn.
"Ngươi đến cùng muốn như thế nào?"
Trong mắt Đường Môn Đại Thiếu chứa đựng sợ hãi, gã chính là biết được thủ đoạn của vị sát tinh này, một khi phát cuồng, sẽ không kiêng kị gì, cái gì cũng dám làm.
"Như vậy đi, bỏ qua cho các ngươi cũng được, mỗi người các ngươi viết cho ta một bài văn ngay tại chỗ."
"Cái gì cơ?" Bảy đại cao thủ nhìn nhau, đều lộ ra thần sắc ngơ ngác.
"Dùng chủ đề vạch trần sự ghê tởm của Diệp Thiên, không giới hạn góc độ, dàn ý tự định, chủ đề tự thiết kế, khoảng tám trăm chữ, viết hay, ta có thể tốn tiền cho các ngươi đăng lên trên "Báo Tương Lai"!"
Khoé miệng của Vương Khung nâng lên, giống như ma quỷ.
Ở phía trên mảnh cổ chiến trường này, đã từng phát sinh qua rất nhiều sự tình không thể tưởng tượng, Tần Hoàng ăn thịt gà, Hạt Vương đập xác đào huyệt...
Nhưng cho tới nay cũng không có ai giống như Vương Khung, chống lại suy nghĩ của người bình thường.
Dùng Đại Địa Viêm Lân Mãng trấn áp cừu địch, không giết không đánh, mà là yêu cầu đối phương sáng tác văn? Còn là chủ đề tự thiết kế tám trăm chữ?
Vào lúc này, toàn bộ thành viên Đồ Thần Công Hội, bảy đại cao thủ đều kinh ngạc nhìn Vương Khung, lộ ra biểu tình không thể tưởng tượng.
"Hắn...hắn đang nghĩ cái gì? Bắt ta đường đường là huyết mạch Viêm Vương Thành sáng tác văn cho hắn?"
"Người này gần như là một con quỷ …quả thực...quả thực chính là người điên..."
Bảy đại cao thủ hoàn toàn không thể lý giải dạng suy nghĩ không phải như người thường này của Vương Khung.
"Vương Khung, ngươi muốn để cho chúng ta quyết liệt cùng với Diệp Thiên, quả thực chính là người si nói mộng, nơi này là Thiên Võng, coi như giết chúng ta thì lại như thế nào? Ở bên trên Sơ Vương Tế, chúng ta sẽ tính hết thảy thù mới hận cũ." Đầu óc của Viêm Thế Thông là rõ ràng nhất, lạnh lùng cười nói, mảy may không sợ.
"Được, riêng ta thì thưởng thức như loại đồ đần có cốt khí như ngươi." Vương Khung nhấc chân liền là một đạp, đá bay Viêm Thế Thông ra ngoài.
Viêm Thế Thông vừa kinh vừa sợ, gã rất muốn chiến một trận sinh tử cùng với Vương Khung, nhưng bị Đại Địa Viêm Lân Mãng nhìn chằm chằm, căn bản là không cho gã cơ hội.
"Mối thù hôm nay, ta ghi nhớ, ở bên trên Sơ Vương Tế lại bàn sinh tử." Viêm Thế Thông cắn răng, gã đứng tại chỗ, thân thể biến thành hư huyễn, hiển nhiên là không để ý đến sinh tử, muốn rời khỏi Thiên Võng.
Sáu đại cao thủ thấy thế, cũng lần lượt hành động, trước sau cũng là một lần chết, chết thống khoái vẫn tốt hơn.
Ông! Vương Khung đưa tay giương lên, vảy rồng lấp lóe, bảy chiếc vảy nhỏ ở phía trên bay ra, bắn vào trong cơ thể bảy đại cao thủ.
Lập tức, bọn hắn bị cưỡng ép kéo về Thiên Võng, thân thể hư huyễn lại ngưng thực một lần nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận