Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 776

Trái tim là đứng đầu trong lục dương, là thần của lục phủ ngũ tạng, một khi vỡ vụn, sẽ không còn đường sống...
Minh Hạo Nhiên ở trong trạng thái như thế này vậy mà cũng đều có thể cứu trở về,
"Thủ đoạn cấm kỵ, cướp đoạt sinh cơ...hảo thủ đoạn!" Con mắt của Xi Cửu U hơi hơi ngưng tụ lại, hiện lên một vệt vẻ kiêng dè.
Ở trong toàn trường, chỉ có y là nhìn ra một chút manh mối.
Trong cơ thể nam nhân trước mắt này dường như cất giấu một loại lực lượng phong cấm cực kỳ đáng sợ, ngay cả một tia sinh cơ sau cùng sắp táng diệt cũng đều có thể bị hắn khóa lại lưu lại.
Dạng lực lượng này có thể xưng là cấm kỵ, cực kì khủng bố.
Ầm ầm! Vương Khung xuất thủ một lần nữa, Nguyên Khí Trì phóng lên tận trời, hào quang như long, chấn động ở ngoài ngàn dặm.
Từng đạo ánh mắt không thể tưởng tượng lần lượt quăng tới, lộ ra vẻ kinh ngạc thật sâu.
"Đó là cái gì, khí tượng kinh thiên, có tiềm chất nghiệt long!"
"Mau đi xem một chút! Có lẽ là có dị bảo xuất thế..."
"Ta có một chút cảm giác bất an...dạng lực lượng này..."
Rất nhiều cao thủ đều bị kinh động, lần lượt hướng đi về phía cỗ lực lượng kia.
Ông! Nguyên Khí Trì rực rỡ hào quang, nguyên khí mênh mông giống như nước chảy rót vào trong cơ thể của Minh Hạo Nhiên, hội tụ ở trước ngực.
Dần dần, trái tim vỡ vụn kia dùng tốc độ nhỏ bé không thể nhận ra khôi phục.
Xi Cửu U lẳng lặng nhìn, cũng không có xuất thủ, nhưng mà chiến ý trong mắt dạt dào, trước nay chưa từng có.
"Thần tượng...ta đã bại..." Minh Hạo Nhiên khôi phục lại một tia khí sắc, bất đắc dĩ nói.
"Không phải là ngươi quá yếu, mà là đối thủ của ngươi quá mạnh!"
Dứt lời, Vương Khung khẽ ngước mặt lên, bên trong con ngươi hiện lên một vệt hàn mang, sắc bén giống như đao, không thể nhìn gần.
"Lão Vương, ngươi cứ việc động thủ!"
Đúng lúc này, Cổ Thích Tâm rất có nhãn lực vọt lên, tóm chặt Minh Hạo Nhiên đi sang một bên.
Y biết rõ, một trận chiến kinh thiên là không thể tránh được.
Vương Khung đã thật sự động sát tâm.
Từ khi hắn xuất đạo đến nay, không kiêng kị gì, bao che nhất, động vào người của hắn, chính là không ai có thể cứu được.
"Hoá ra là ngươi..." Vương Khung khẽ nói, cảm thấy một cỗ khí tức quen thuộc.
"Thanh niên bạch cốt mà ngươi chém giết kia là nô bộc của ta!" Xi Cửu U thản nhiên nói.
"Hoá ra là đến trả thù!" Vương Khung hờ hững nói.
Xi Cửu U lắc đầu nói: "Sinh tử của gã không có quan hệ gì với ta, tài nghệ không bằng người, chết cũng liền chết rồi..."
Vương Khung nghe thế, chân mày hơi nhíu lại.
Toàn thân trên dưới nam nhân này đều lộ ra tà tính!
"Ngươi là truyền nhân của Hắc Nhận, lão sư của ta cùng với vị ở phía sau ngươi kia có thù hận khó giải!" Xi Cửu U trầm giọng nói.
"Lão sư của ngươi! ?" Vương Khung không nhịn được động dung.
Hắc Nhận, là một trong Thập Nhị Vương Tọa, đối phương đã nhìn ra lai lịch của hắn mà vẫn dám động thủ, phải biết rằng, Thập Nhị Vương Tọa, hung danh cái thế, những người khác nếu như biết đều là chạy không kịp, làm sao sẽ còn dám đến gây hấn.
"Lão sư của ta là Vong Linh!" Xi Cửu U khẽ nói.
"Cái gì?"
Đừng nói là Vương Khung, vào thời điểm mọi người nghe được câu này, đều toát ra vẻ kinh ngạc.
Coi như là Tội Kiếm Hình thân là đệ tử Thần Miếu, cũng không ngờ được Xi Cửu U lại còn có dạng thân phận này.
Vong Linh, đó chính là một trong Thập Nhị Vương Tọa, hung danh có một không hai thiên hạ.
Cường đại như Quang Minh Điện, cổ lão giống như Thần Miếu, bất hủ như Tần Hoàng Đình cũng đều đối giữ kín như bưng đối với nó.
Ai có thể nghĩ tới, ở bên cạnh vách núi này vậy mà hội tụ truyền nhân của hai đại Thập Nhị Vương Tọa.
"Hoá ra là đệ tử Vong Linh..."
Vương Khung biết rõ, Thập Nhị Vương Tọa là tổ chức cực kỳ đặc biệt.
Tổ chức này cơ hồ hội tụ mười hai người mạnh nhất thời đại kia, bọn hắn bởi vì các loại lý do mà tụ tập cùng một chỗ, nhưng mà cũng không phải là đồng bạn có thể phó thác sinh tử, ở giữa lẫn nhau có ân oán, cũng có phân chia thân sơ.
Giống như Hắc Nhận, Đại Kiếm, người đốn củi đi lại khá gần, được tính là có giao tình sinh tử.
Nhưng Thiên Nha, Vong Linh liền coi như là cực kỳ không hợp nhau, thậm chí là nhìn nhau thấy ngứa mắt kia.
Đặc biệt là Vong Linh, nghe nói, y cùng với Hắc Nhận từ lúc thiếu niên đã từng quen biết, ân oán của hai người từ xưa đến nay là khó có thể nói rõ.
Vốn dĩ, bên trong Thập Nhị Vương Tọa, mỗi một người cũng đều có thể được xưng là cao thủ cái thế một phương, ai mà không phải là tâm cao khí ngạo, có ý chí cùng với tính cách đặc biệt của chính mình, muốn khiến cho bọn hắn bền chắc như thép căn bản là không có khả năng.
Trên thực tế, bản thân chuyện Thập Nhị Vương Tọa có thể thành lập đã chính là kỳ tích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận