Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 249

Đối với đại bộ phận người tu hành mà nói, Trúc Cơ Pháp chỉ là dệt hoa trên gấm mà thôi.
Kẻ có thể tu luyện Trúc Cơ Pháp tới loại cảnh giới này giống như Mạc Kiếm Trạch, thực sự rất ít có, từ đó cũng có thể thấy được thiên phú của y đúng là rất kinh khủng.
"Tên tiểu tử này chỗ nào cũng đều tốt, chỉ có điều là phong mang quá lộ."
Hắc Kiếm Ma lắc đầu, nhìn như bất mãn, nhưng vẻ đắc ý lại vô cùng sống động, trên mặt thậm chí còn hiện lên nụ cười.
Phong mang quá lộ thì lại như thế nào? Phóng nhãn ra toàn bộ Xích Long Thành chỉ sợ vẫn chưa có ai có thể ngăn cản phong mang của y.
Thiếu niên nhuệ khí, liền nên hiển lộ ở trước người, hiển lộ rõ ràng uy danh.
"Kẻ này có tiền đồ bất khả hạn lượng, tại Sơ Vương Tế nhất định sẽ rực rỡ hào quang." Phí lão khẽ nói, cho ra khen ngợi cực cao.
Hắc Kiếm Ma nghe thế, ý cười trên mặt càng đậm.
Ầm ầm! Đúng lúc này, một tràng âm thanh trầm trọng truyền đến từ chỗ xa, đại địa run rẩy, lắc lư như kinh lôi.
Đám người nhìn lại theo hướng phát ra âm thanh, một thân ảnh đi ra khỏi Võ Viện, đạp vào trung tâm quảng trường.
"Vương...Vương Khung sư huynh đến."
"Đại…đại sát tinh rốt cuộc cũng lộ diện."
"Ha ha, ba đại viện chúng ta còn có cao thủ, Vương Khung sư huynh vô địch."
Bên trên quảng trường, lập tức bộc phát ra âm thanh như núi kêu biển gầm, tinh thần suy sụp vừa rồi bị quét sạch sành sanh theo việc Vương Khung xuất hiện.
Ánh mắt của đám người cũng trở nên nóng rực.
Khí thế của ba đại viện tăng lên đột ngột, khiến cho Mạc Kiếm Trạch cũng không nhịn được nhìn về phía người khởi xướng kia.
"Thần tượng..." Minh Hạo Nhiên đi ra phía trước, vừa muốn nói chuyện.
Vương Khung đưa tay, ngắt lời y, trực tiếp đi đến trước người Hoắc Thanh Minh, duỗi cánh tay ra, trực tiếp đánh bay gốc cổ thủ kia ra, cùng lúc đó, huyết khí màu vàng dâng trào, chữa trị thương thế của Hoắc Thanh Minh.
"Là ai làm?" Vương Khung lạnh lùng hỏi.
Giọng nói của hắn càng lúc càng lớn, giống như sấm sét trên mặt đất, truyền đến bên tai mọi người.
"Tài nghệ của y không bằng người, tự nhiên bị ta trấn áp." Mạc Kiếm Trạch đứng ngạo nghễ ở phía trên trung tâm quảng trường, lộ ra thần sắc thờ ơ.
"Tốt, thừa nhận liền tốt." Vương Khung đứng dậy, sải bước, đi về hướng Mạc Kiếm Trạch.
"Ồ? Lại thêm một kẻ?" Mạc Kiếm Trạch cười lạnh.
Y nhìn ra được, Vương Khung là cường giả cảnh giới Bổ Nguyên, nhưng ở trong mắt y thì cũng không có gì khác.
Y đã Trúc Cơ thành công, nhục thân có thể so với bảo khí, không sợ bất luận kẻ nào.
Ầm ầm! Đúng lúc này, Vương Khung xuất thủ táo bạo, một quyền khinh khủng như Tu Di Sơn Ấn ép xuống, nghiền nát tầng tầng lớp lớp không khí xung quanh, ép cho mặt đất rạn nứt.
Mạc Kiếm Trạch sắc mặt đột biến, trong con ngươi hiện lên một vệt thần sắc chấn kinh.
Nam nhân trước mắt này giống như không vận dụng chân nguyên, cũng không có sử dụng năng lực.
Chỉ dựa vào nhục thân, một quyền cuồng bạo kia liền gào thét mà tới.
Không kịp nghĩ nhiều, Mạc Kiếm Trạch cũng đưa tay đánh ra một quyền, cứng đối cứng.
Phanh! Tiếng nổ vang rung trời, Mạc Kiếm Trạch hét thảm một tiếng bay ngược ra ngoài, xương cánh tay của y phát ra âm thanh đứt gãy, máu bắn tung toé.
"Lực lượng của hắn..." Giữa không trung, trong lòng Mạc Kiếm Trạch nhấc lên sóng lớn thao thiên.
Ở trong giây lát vừa rồi, lực lượng của y ở trước mặt nam nhân này quả thực giống như gà đất chó sành, không chịu nổi một kích.
Quyền phong gào thét mà tới kia giống như bài sơn đảo hải, trong giây lát liền bao phủ y.
Nhưng như thế vẫn còn chưa kết thúc.
Thân hình của Vương Khung lấp lóe, liền đã xuất hiện ở phía sau y.
Quyền phong kinh khủng lại rơi xuống một lần nữa, Mạc Kiếm Trạch trực tiếp bị nện vào trong mặt đất, đục ra một cái hố to.
Vương Khung bước ra một bước, thân ảnh đẫm máu kia trực tiếp bị đánh bay ra.
Hắn xuất thủ một lần nữa, lại là một quyền, máu tươi bắn tung toé.
Lực lượng đáng sợ phảng phất như hồng thủy nghịch loạn, nhấn chìm Mạc Kiếm Trạch, Mạc Kiếm Trạch rên lên một tiếng, trực tiếp bị nện vào trong vách đá, ngất đi.
Vào lúc này, trung tâm quảng trường triệt để rơi vào tĩnh mịch.
Trên mặt mọi người tràn đầy ngạc nhiên, chấn kinh cùng với không tin.
Không ai ngờ nổi, chiến đấu nhanh như vậy liền kết thúc.
Ba quyền!
Vẻn vẹn chỉ ba quyền, Vương Khung liền đánh cho Mạc Kiếm bất tỉnh nhân sự, sinh tử lưỡng nan, trực tiếp ngã ở trong đống đá vụn.
Tất cả mọi người nhìn đến trợn mắt hốc mồm.
Dù sao thì sự cường đại của Mạc Kiếm Trạch cũng rõ như ban ngày, y không phải là cường giả cảnh giới Bổ Nguyên phổ thông, cường độ nhục thân vượt qua cao thủ cùng cảnh giới quá nhiều.
Ở dưới tình huống không sử dụng chân nguyên cùng với năng lực cũng đều có thể quét ngang cao thủ ba đại viện, như bước trên đất bằng.
Sự kinh khủng của y đơn giản là như nghiệt long xuất uyên, rung chuyển nhân tâm.
Coi như Vương Khung xuất hiện, cũng không có ai ngờ được hắn có thể thắng đối phương ở trên phương diện nhục thân.
Nhưng mà, hết thảy chính là nằm ngoài dự đoán như vậy.
"Quá mạnh...Vương Khung sư huynh cắn thuốc sao? Ba quyền liền đánh cho con hàng kiêu ngạo không ai bì nổi kia nằm xuống!"
"Chẳng trách lại có hung danh như vậy, cuồng bá khốc huyễn, nhục thân lại có thể mạnh đến như vậy?"
"Hắn lại mạnh lên, lúc này mới được bao lâu? Liền trực tiếp nện cao thủ cảnh giới Bổ Nguyên bất tỉnh rồi?"
Đám người kinh hãi, bọn hắn không nhìn ra được điểm mấu chốt bên trong.
Nhưng một màn vừa rồi có ảnh hưởng về mặt thị giác cực lớn, Vương Khung lớn tiếng doạ người, bộc phát ra lực lượng như sơn hô hải khiếu, trực tiếp đuổi đánh Mạc Kiếm Trạch, Mạc Kiếm Trạch hoàn toàn không có sức hoàn thủ, chỉ ba quyền liền bị đánh bại, sinh tử lưỡng nan.
Bạn cần đăng nhập để bình luận