Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 884

Thanh niên lộ ra ánh mắt lạnh lùng, nhìn chằm chặp Tố Huyền Chân, nói: "Đệ tử Quang Minh Điện làm sao lại nhúng chàm..."
"Thời đại bất đồng, hết thảy đều đang biến hóa!" Tố Huyền Chân đưa tay ngắt lời thanh niên: "Liền giống như Tần Hoàng nói, giang sơn đời nào cũng có người tài, tất cả đều tỏa sáng mấy trăm năm..."
"Nước sông một khi rút xuống, thời đại mới hẳn sẽ tiến đến!"
Dứt lời, trong mắt Tố Huyền Chân lộ ra một tia nóng bỏng cùng với phong mang.
"Chúng ta sẽ nhấc lên thuỷ triều thời đại mới!"
"Chúng ta?" Thanh niên bắt giữ được từ mấu chốt theo bản năng.
Tố Huyền Chân khẽ gật đầu nói: "Là những tồn tại có tư cách làm bạn với chúng ta, chúng ta sẽ là lực lượng của thời đại mới."
"Ngươi muốn làm gì?" Thanh niên trầm giọng nói.
"Nước sông đã rút xuống, thời đại của những lão gia hỏa kia đã sớm kết thúc...lần này, ta muốn làm cho thiên hạ run rẩy, để cho thế nhân biết, thời đại mới đã đến rồi!" Tố Huyền Chân khẽ mỉm cười, nói.
Y thu liễm lại dã tâm, nhìn thanh niên nói: "Long Kình Thiên, ta cần lực lượng của ngươi!"
"Nếu như không có ngươi, thời đại mới này cũng không khỏi quá mức không thú vị!"
"Đi theo ta đi!" Tố Huyền Chân mê hoặc nói: "Ta biết, ngươi sẽ không cự tuyệt!"
Long Kình Thiên trầm mặc nửa ngày, cuối cùng vẫn ngẩng đầu, nhìn đại dương mênh mông, nhìn về một cái phương hướng.
Ánh sáng mặt trời rủ xuống, chiếu rọi khuôn mặt như điêu khắc, con ngươi băng lãnh bỗng nhiên hiện ra một vệt dị sắc.
"Đi thôi!" Long Kình Thiên sải bước, bước về phía nơi xa.
"Hắc hắc, trò hay sắp bắt đầu!" Tố Huyền Chân cười đi theo.
...
Tân Hỏa Sơn.
Từ sau khi Quang Minh Học Cung mở rộng sơn môn, ở nơi đây liền náo nhiệt hẳn lên.
Đủ loại tu sĩ, thương nhân, người buôn bán nhỏ, quý tộc thế gia...dòng người không dứt, dường như đều muốn chiêm ngưỡng phong thái của thánh địa tu hành.
Vào một ngày, tại quán trà ven đường.
"Gần đây triều đình giống như muốn có động tác lớn, gọi Thiên Vũ Vương, Thiên Hình Vương, Thiên Nguyên Vương trở về...trong bốn đại Thiên Vương có ba người trở về, chỉ sợ là có đại sự phát sinh!"
"Nghe nói một tháng trước, Tuyệt Ngục xảy ra biến cố, long mạch của Tần thị hoàng tộc bị hao tổn, cho nên..."
"Nhỏ giọng một chút, không muốn sống nữa sao? Loại sự tình này mà cũng dám nói lung tung?"
"Ta cũng nghe thế, nghe nói có quan hệ cùng với Đồ Hầu mới được sắc phong, có người nói, hắn chết ở bên trong tràng biến cố kia."
"Ta cũng nghe được phong thanh, lần biến cố này giống như chính là do Đồ Hầu dẫn tới."
"Căn cứ vào tin tức đáng tin mới nhất, Đồ Hầu kỳ thực chính là gian tế mà yêu thú nhất tộc sắp đặt ở bên trong nội bộ nhân loại chúng ta, hắn căn bản cũng không phải là người."
"Không sai, hắn căn bản chính là yêu thú khoác da người, có người đã tận mắt nhìn thấy hắn ăn thịt người."
"Nghe nói bản thể của hắn có ba cái đầu, cánh tay phải là do vô số xúc tu tạo thành, dường như là một loại yêu thú cổ lão, tên là xúc tu quái!"
Bên trong quán trà, ngươi một câu ta một câu, đàm luận về những chủ đề nóng sốt nhất gần đây.
"Người nào đang bịa chuyện bậy ở sau lưng lão tử."
Ở một góc xó xỉnh, một vị thanh niên thì thào tự nói, không phải là Vương Khung thì còn là ai?
Ba ngày trước, Vương Khung phá quan mà ra từ Tuyệt Ngục long mạch, bước qua Đông Hải, đi qua núi sông, đi đến dưỡi Tân Hỏa Sơn một cách lặng yên.
Lúc này Vương Khung đã biến thành không giống như trước.
Hắn một thân áo vải, khí chất bình thường, phảng phất như hòa làm một thể cùng với hoàn cảnh chung quanh, rõ ràng là ở chỗ này, hết lần này tới lần khác lại khiến cho người ta không thể chú ý.
Dường như tồn tại và không tồn tại chỉ nằm trong khoảnh khắc hít thở, suy nghĩ lưu chuyển, trong sát na hít thở, cũng không bắt giữ được khí tức của hắn.
Mấu chốt nhất là, trên người Vương Khung không còn có dao động Hỏa Chủng.
Phảng phất như, hắn rốt cuộc không còn là người tu hành, chỉ là một phàm nhân, giống như người buôn bán nhỏ ngược xuôi bắc nam, bôn ba vì cơm áo, mặt trời mọc thì làm mặt trời lặn thì nghỉ, mơ hồ như mây khói, giống như sâu kiến đi kiếm ăn.
Từ nơi sâu xa, hắn dường như đi theo một loại quỹ tích khác, hưởng thụ một loại vận mệnh như có như không khác.
Ở bên trong quán trà ven đường này, người nào cũng không có chú ý tới sự tồn tại của hắn, chỉ ngồi uống trà, trò chuyện chủ đề nóng sốt nhất gần đây.
"Đồ Hầu sống chết không rõ, Thất Hoàng Tử gặp xui xẻo, công tích vài ngày trước đó đều phai nhạt, nghe nói gần đây bị mấy vị hoàng tử khác chèn ép rất kịch liệt."
"Gã cũng là danh tiếng quá thịnh, từ trước đến nay đều ẩn núp, một buổi vang lên, tự nhiên sẽ dẫn tới kiêng kị, hiện nay Đồ Hầu không có ở đó, Thất Hoàng Tử có thể chống đỡ được đã là không dễ, nói cho cùng thì gã chỉ là một hoàng tử không có căn cơ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận