Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 611

Không có ai biết Vương Khung là làm được như thế nào, thế nhưng có một điểm có thể xác nhận, từ nay về sau, hung danh của Vương Khung sẽ vĩnh cửu điêu khắc ở phía trên lịch sử Quang Minh Điện, đến chết mới thôi.
"Tiểu quỷ...ngươi dám..." Ở phía trên trời cao, một tiếng gầm thét truyền đến, lộ ra sự không thể tưởng tượng nổi thật sâu.
Ai có thể nghĩ tới, chỉ là một con kiến hôi, vậy mà lại rung chuyển căn cơ của Quang Minh Điện, ô nhiễm thiên địa, tuyệt diệt môn nhân.
Dạng đại tai nạn này ở trong lịch sử Quang Minh Điện cũng đều chưa từng xuất hiện.
"Con mẹ nó! Hắn vậy mà thật sự làm được, dùng lực lượng một người, chấn động Quang Minh Điện, kiến càng lay cây mà cũng có thể động!"
"Vương Khung! Thế hệ trẻ tuổi, còn có ai có thể cùng sánh vai! ? Thiên hạ vô song, có một không hai quần luân a!"
"Thật sự là một kẻ điên...danh hào Đồ Phu, quả nhiên không sai, sau ngày hôm nay, thiên hạ sẽ tung động, rốt cuộc sẽ không còn người nào dám can đảm khinh thường nam nhân này."
Ở trên Đông Lăng Sơn, từng ánh mắt trở nên cực nóng, nhao nhao cảm thán, liền ngay cả rất nhiều cường giả thế hệ trước cũng đều không thể không thừa nhận, những gì thanh niên này làm được đã vượt quá sức tưởng tượng của họ.
Giang sơn đời nào cũng có nhân tài ở, có thể tỏa sáng mấy trăm năm, có lẽ thời đại mới đã thật sự tiến đến, vô luận như thế nào, thời đại này tất nhiên sẽ có danh hào của Vương Khung, quang huy lấp lánh, không thể xóa nhòa.
"Hắn vẫn giống như cũ...không lên tiếng thì thôi, một khi lên tiếng liền kinh thiên động địa...nhưng lần này hắn đã thật sự đâm thủng trời!" Ánh mắt của Thất Hoàng Tử lấp lóe, nhìn thi thể rơi xuống đầy trời không nhịn được thở dài.
Dùng sự hiểu rõ của y đối với Vương Khung, từ lúc vừa mới bắt đầu, y liền biết lần Bổ Thiên Công Hội khai tông tế thiên này liền sẽ không đơn giản.
Nhưng Thất Hoàng Tử nằm mơ cũng không ngờ được, Vương Khung vậy mà trực tiếp dùng Quang Minh Điện để khai đao, quả nhiên là không kiêng kị gì, sát phạt tứ phương.
"Lần này mới là Đồ Phu chân chính!" Cổ Thích Tâm nhiệt huyết sôi trào.
Vị thế tử Thiên Vũ Vương này có lẽ là chịu áp lực đã lâu, ngược lại là không có quá nhiều cố kỵ, ngược lại là mơ hồ có một ít kích động cùng với chờ mong, y cảm thấy lựa chọn của mình cũng không có sai, đây mới là cuộc sống mà y muốn, nổi sóng chập trùng, thiên hạ đều biết.
Ầm ầm! Trong chốc lát, phần cuối cổ đạo chậm rãi đóng lại, Thánh Điện chí cao lấp lánh quang huy, chư tà lui tránh, triệt để cách trở trận pháp của Vương Khung.
"Tiểu quỷ này...tính kế thật sự đáng sợ..." Lúc này, trong lòng cao thủ Hắc Ám Giáo Hội cũng nhấc lên sóng lớn thao thiên.
Ngay từ đầu, bọn hắn cũng chỉ tưởng rằng Vương Khung đem chính mình làm thành mồi nhử, dẫn cao thủ Quang Minh Điện giáng lâm, Hắc Ám Giáo Hội âm thầm tập sát.
Nhưng không ngờ được, từ lúc vừa mới bắt đầu, Vương Khung liền tính kế tất cả mọi người đi vào, đương nhiên cũng bao quát cả chính hắn.
Từ ban đầu, hắn liền căn bản không phải là muốn chém giết một hai vị cao thủ để chấn nhiếp các phương, mục tiêu của hắn cho tới bây giờ cũng đều là Thánh Điện chí cao cao cao tại thượng kia.
"Vương Khung, bản tọa muốn ngươi chôn cùng!"
Thanh âm sâm nghiêm vang vọng thiên địa, phong vân biến sắc, sông núi như thác đổ, khí tức đáng sợ như hồng thủy sóng cả, càn quét toàn bộ Đông Lăng Sơn.
Không có ai có thể ngăn cản lửa giận của Chúa Tể Giả.
Cử động điên cuồng của Vương Khung đã triệt để chạm đến ranh giới cuối cùng của Quang Minh Điện.
Ông! Mây đen nhấp nhô, một cỗ hư ảnh dữ tợn hiển hiện, ở trên ngực có một gương mặt, răng nanh hoàn toàn lộ ra, giống như hung thần, hai tay duỗi thẳng trên không trung chụp vào Vương Khung.
"Hắc hắc, Quang Minh Điện vội như vậy sao? Vậy mà động thủ đối với một tên tiểu quỷ!" Cao thủ Hắc Ám Giáo Hội cười lạnh nói, đồng thời nhanh chóng xuất thủ.
Cùng lúc đó, La Sinh Sát Kiếm phóng xuất ra sát cơ kinh thiên, hồng lưu màu máu mênh mông, đánh về phía hư ảnh dữ tợn kia.
"Chúng sinh có tội, tận quy thân ta, chỗ quang minh đến, hết thảy không không!"
Đột nhiên, một thanh âm to lớn vang lên, như chư thần giảng đạo, truyền ra khắp thiên địa.
Trên bầu trời, ánh sáng vàng rực rỡ tỏa ra, chiếu sáng mặt đất, lôi quang nổ vang hóa thành một thanh linh kiếm rơi xuống từ chín tầng trời, phá vỡ bóng đêm vô tận, xé rách sát phạt đầy trời, chụp vào Vương Khung.
"Quang minh Thánh Điện, thế thiên phạt tội!"
Đám người kinh hãi, nghẹn ngào quát.
Vào giờ khắc này, Quang Minh Điện rốt cục cũng động thủ, uy nghiêm bất thế giáng lâm nhân gian, truyền thừa cổ xưa nhất giữa thiên địa này rốt cuộc cũng đã triển lộ ra uy năng cùng với lửa giận của mình.
Ở trong loại thiên uy này, ở trên Đông Lăng Sơn không có bất kỳ người nào có thể chống lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận