Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 853

Rốt cuộc, sự cao điệu, hung tàn cùng với không ai bì nổi của Chúc Linh Chu y đã dẫn tới ngọn lửa huỷ diệt cho gia tộc.
Ba gia tộc cấp Nhật đồng thời liên thủ, tru diệt Chúc gia, muốn đạt được bí mật của Chúc Linh Chu.
Tổ chim bị phá, vị thiên kiêu chỉ tử thu hoạch được cơ duyên này không còn có điên cuồng cùng với kiêu ngạo như ngày xưa, giống như chó nhà có tang trốn đông trốn tây, sau cùng càng là bán đi toàn bộ bảo vật trong tộc thành tiền, nhờ vào quan hệ trùng điệp, mới có thể trốn vào Động Vũ Khư.
"Đều là bởi vì nó...bởi vì nó...cái gì cũng đều không còn..." Chúc Linh Chu thì thào tự nói, trong mắt lộ ra căm hận, nhưng hai tay lại nắm chặt khối đá đen.
Có lẽ, trong nội tâm của y đã sớm hối hận, lại không có cách nào trốn thoát khỏi loại dục vọng có thể đề thăng lực lượng vô hạn kia.
"Nếu như lúc trước ta có thể ẩn nhẫn một chút, điệu thấp một chút...đợi đến khi thần thông đại thành..." Chúc Linh Chu lẩm bẩm nói, hồi ức lại lúc trước, y mơ hồ có một chút cuồng nhiệt.
Vương Khung hờ hững nhìn y, như đang nhìn vào một cái xác đã bị móc rỗng.
Khối đá đen kia căn bản cũng không phải là loại người này có thể tùy ý nhúng chàm.
Trời sinh cấm kỵ, ắt gặp chẳng lành.
Từ một khắc Chúc Linh Chu gặp phải được khối đá đen này trở đi, cũng đã chú định vận mệnh bi thảm của y.
"Thả đồ vật xuống, ngươi có thể tiếp tục ở lại bên trong nơi này." Vương Khung hờ hững nói.
Loại đồ vật này quá nguy hiểm, căn bản không thể để ở trên người của Chúc Linh Chu.
Hiện nay y đã không còn gì cả, một khi rời khỏi Động Vũ Khư, hẳn sẽ phải chết không thể nghi ngờ.
Vì thế, y căn bản không có lựa chọn khác.
Chúc Linh Chu nhìn nhìn Vương Khung, lại nhìn một chút khối đá đen đã cải biến vận mệnh của chính mình trong tay kia.
Đột nhiên, y quỷ dị cười một tiếng, giống như khóc như cười, hai tay buông lỏng, buông khối đá đen xuống, quay người rời đi.
Tiếng cười lớn vang lên từ xa, lộ ra một tia điên cuồng.
"Tiểu Minh, phái người nhìn chằm chằm y." Vương Khung lạnh lùng nói.
Nếu như hắn không có nhìn lầm, trước ngực của Chúc Linh Chu đã loáng thoáng dài ra một tầng lông đen, cực giống với con chuột lớn hình người nhìn thấy ở miếu hoang trước kia.
"Ta biết rồi!" Minh Hạo Nhiên khẽ gật đầu.
Hiện tại xem ra, Chúc Linh Chu đích xác có một chút tà tính.
Vương Khung bàn giao hai câu, đi vào Linh Phủ.
Cái gọi là Linh Phủ, là chỗ hạch tâm của Động Vũ Khư, cũng là chỗ linh khí nồng nặc nhất.
Trong truyền thuyết, Linh Phủ của mỗi tòa bí cảnh đều trực tiếp câu thông với long mạch, hấp thu lực lượng tạo hoá, sau đó truyền ra cả tòa bí cảnh.
Linh Phủ của Động Vũ Khư như là vỏ trứng do thiên nhiên hình thành, có điểm điểm tinh quang tô điểm, khảm nạm ở trong vách đá.
Tu luyện ở đây giống như nhập lại tử cung, chỗ giao giới của tiên nhân, lĩnh hội sinh tử âm dương.
"Diệt Hỏa Vương Tử..." Vương Khung cầm khối đá đen kia trong lòng bàn tay.
Mất đi chủ nhân, khối đá đen này liền bắt đầu biến hóa, phù văn phía trên nổi lên ánh sáng yêu dị, từng tia từng tia khí đen quấn quanh, truyền ra dao động mê người.
"Đây mới là hình thái cuối cùng của lực lượng..."
Ánh mắt của Vương Khung có một chút si mê, không thể không nói, khối đá đen này ẩn chứa ma lực khiến cho người ta không thể chống cự, thu gặt nhân tâm, cấp cho lực lượng.
"Nguyên Hỏa Khoáng! Vật chất thần bí đến từ cấm khu!" Đột nhiên, miếng sắt số 73 hiển hiện, lôi quang nổ vang, giống như thủy triều quấn quanh Vương Khung, kéo suy nghĩ của hắn lại.
"Tiểu quỷ, ngươi còn quá non."
"Đây chính là vật chất dùng để sáng tạo ra Diệt Hỏa Vương Tử sao?" Vương Khung kinh nghi bất định, có một chút nghĩ mà sợ.
Hắn đã đánh giá cao ý chí của chính mình, cũng đã đánh giá thấp lực lượng của loại vật chất thần bí này.
"Ở trong những năm lưu lạc, ngoại trừ đại năng nhân loại đứng đầu nhất, chỉ có cao thủ yêu thú nhất tộc có thể xâm nhập vào cấm khu, tìm được loại vật chất đáng sợ này." Miếng sắt số 73 nói.
Ở trong tuế nguyệt dài dằng dặc đến nay, văn minh thay đổi, thời đại biến hóa.
Thời đại thần thoại là yêu thú thống trị thiên địa, nhân loại làm nô.
Thời đại quật khởi là văn minh tu hành Hỏa Chủng của nhân loại đản sinh.
Đại năng suy tàn, Bái Hỏa không tồn tại, nền văn minh yêu thú còn sót lại khôi phục một lần nữa, dẫn nộ hoả ngày xưa đến nhân gian.
Thời đại kia được xưng là thời đại hắc ám.
Hắc ám qua đi, nhân loại đến thời kỳ nghỉ ngơi lấy lại sức trình độ, tu hành lại không bằng phía trước, rất nhiều đạo thống Linh Sơn nổi lên, Quang Minh Điện quân lâm thiên hạ, Đại Hạ hoàng tộc chinh phạt sông núi, đây là thời đại thượng cổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận